Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2148 - Chương 2159: Mọi Người Đều Quen?

Chương 2159: Mọi người đều quen?
 

Tần Dương vừa buồn vừa giận, nhưng hắn không làm được gì cả, chỉ có thể trừng mắt nhìn đối phương chạy ra được cửa doanh trại.

“Đứng lại, mời trình báo thẻ ra vào!”

Quân doanh đúng là quân doanh, ra vào được được quản lý nghiêm ngặt, chiến sỹ Thâm Lam có quyền đi lại trong doanh trại, nhưng không được tùy ý ra vào doanh traị, bắt buộc phải có thẻ ra vào mới được.

Người đàn ông trung niên khẽ cười, tùy ý phẩy tay, hai đạo khí phóng ra, đánh trúng hai chiến sỹ Thâm Lam đang làm nhiệm vụ ở cửa.

Hai chiến sỹ Thẩm Lam không đề phòng, ngất ra, có điều với thực lực của bọn họ, cho dù có phòng bị, cũng không tránh được.

Người đàn ông trung niên khẽ cười, chạy ra ngoài doanh trại, đột nhiên, gương mặt ông ta thay đổi, dừng chân lại.

Ngay khi ông ta dừng chân lại, có một con dao phóng đến, dưới ánh trăng, đâm thẳng vào vai ông ta.

“Nếu đã đến rồi, sao lại vội vã rời đi vậy!”

Cùng với con dao, một giọng nói đầy sự tức giận vang lên, âm thanh rất quen thuộc, Tần Dương ngay lạp tức nhận ra chủ nhân của giọng nói.

Mai Lạc Y!

Người đàn ông trung niên lấy tay sờ lên, thanh đao ám kim ở trên lưng đã nằm trong tay ông ta, thanh đao trên tay phản chiếu ánh sang.

“Tôi đã muốn đi, bà sao phải giữ tôi lại!”

Ánh sáng của thanh đao nổ tung trên không trung, phân tán thành những lưỡi đao sắc bén vô tận, bay đến bốn phía, xé nát mọi thứ chúng chạm đến.

Mai Lạc Y xuất hiện từ sau một căn lều, bà ấy một lần nữa lại chém về phía người đàn ông trung niên.

“Bắt nạt một tên nhóc,ông cũng không xấu hổ?”

Người đàn ông trung niên đột nhiên cười lên, lần này ông ta không ra tay nữa, mà nén thẳng Tần Dương về phía ánh dao mà Mia Lạc Y chém ra.

“Cho bà, vốn dĩ cũng không cần làm gì.”

Nhát đao của Mai Lạc Y đột ngột thu lại, biến thành nhẹ nhàng như mây, Mai Lạc Y xuất hiện ở chỗ mà Tần Dương bị ném xuống, một tay đỡ lấy Tần Dương.

Ngay lúc mà Mai Lạc Y thu đao lại đỡ lấy Tần Dương, bóng dáng của người đàn ông trung niên biến thành dải, lập tức chạy xa, chỉ có giọng cười của ông ra vẫn ở trong không trung vang vọng.

“Mai Lạc Y, sau này còn gặp!”

Mai Lạc Y không đuổi theo, chỉ vỗ tay một cái, giải đi khống chế trên người Tần Dương, nhìn người đàn ông trung niên biến mất, ánh mắt sâu thẳm, có vài phần tức giận, lại có vài phần buồn bực.

Tần Dương nhìn biểu hiện của Mai Lạc Y, cứ cảm thấy lúc này hắn có nói cái gì cũng sẽ làm bầu không khí tệ đi, cho nên đã im miệng lại.

Qua một lúc, Mai Lạc Y mời từ từ thở phào, gương mặt đã khôi phục lại sự bình tĩnh, quay đầu nhìn Tần Dương: “Cậu sao mà xui xẻo vậy, lại bị người bắt đi?”

Tần Dương cười khổ: “Vừa nãy không phải mất điện sao, tìm chỗ bị nổ, tôi thấy sự việc không đơn giản, liền đi một vòng xem xem, lại trùng hợp gặp ông ta, hành tung quỷ dị, tôi thấy ông ta có vấn đề, liền đi theo một đoạn, vốn định chuẩn bị đến nơi chiến sỹ Thâm Lam đông chút rồi hô hào lên bắt lấy ông ta, ai mà biết bị ông ta phát hiện, liền uy hiếp bắt lấy tôi bằng một chiêu, người này thực lực quá mạnh, tôi vẫn còn bộ giáp, mà cũng không đánh lại được….”

Gương mặt Mai Lạc Y nở nụ cười: “Thực lực của cậu rất mạnh, nhưng vẫn còn trẻ, gặp ông ta mà không chống lại được cũng là bình thường, chỉ trách cậu có đôi mắt tinh tường quá, tự dâng mình đến cửa.”

Tần Dương nghe thấy Mai Lạc Y nói, lập tức thấy kỳ lạ: “Tiền bối Mai, dựa vào ngài hết nên tôi mới thoát được, nếu không thì, sợ là lần này rơi vào tay của tổ chức Niết Bàn rồi, nói không chừng mạng nhỏ này cũng không giữ được…. nghe thấy tiền bối Mai nói như vậy, ngài quen ông ta sao?”

Mai Lạc y gật đầu: “Quen, cậu cũng không cần lo lắng, ông ta là người kiêu ngạo, bắt cậu là do cậu nhìn ra thân phận của ông ta, mượn cậu mà ra khỏi doanh trại, cho dù tôi không ở đây, có khi rơi khỏi doanh trại, ông ta sẽ thả cậu ra.”

Tần Dương kinh ngạc mở to mắt: “Quen? Ông ta là ai?”

Mai Lạc Y ánh mắt đầy phức tạp: “Đợi muộn chút cậu đi hỏi đội trưởng đi.”

Tần Dương nhìn biểu cảm của Mai Lạc Y phức tạp như vậy, trong lòng có chút khó hiểu, nhưng cũng không dám hỏi tiếp, chỉ gật đầu nói: “Được ạ, người này không chỉ thực lực mạnh, gan cũng thật lớn, một mình đột nhập váo doanh trại, phá hủy viện nghiên cứu rồi chạy…”

Mặc dù là người của tổ chức Niết Bàn,bị coi là thế lực thù địch, nhưng trong lòng Tần Dương có một loại cảm giác bội phục ông ta rất khó giải thích được.

Động tĩnh ở cổng khiến cho các chiến sỹ Thâm Lam chạy đến, ngay cả người phụ trách các quốc gia của đội Thâm Lam cũng chạy đến, Bạch Phá Quân cũng có trong đó.

Bạch Phá Quân nhanh chóng chạy đến bên cạnh Tần Dương và Mai Lạc Y, trầm giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Mai Lạc y bình thản trả lời: “Đó là kiệt tác của ông ta.”

Gương mặt Bạch Phá Quân thay đổi: “Ông ta?”

Mai Lạc Y gật đầu, nhìn qua người Tần Dương, “Ông hỏi Tần Dương đi, tôi đi trước!”

Mai Lạc Y nói xong rồi nhẹ nhàng rời đi, Bạch Phá Quân cau mày, quay đầu nhìn những người phụ trách ở các quốc gia đi đến gần, bất lực hỏi: “Xem ra cậu phải làm một cái báo cáo đơn giản chuyện này thôi.”

Tần Dương qauy đầu nhìn một lượt, cười khổ: “Được, coi như tôi xui xẻo đi.”

Chuyện này cũng không phải bí mật gì, cho nên Tần Dương làm một báo cáo đơn giản cho nhưng người phụ trách ở các nước nói rõ sự tình, chuyện cảu Tần Dương cứ đơn giản như vậy mà kết thúc.

Bạch Phá Quân và mấy người phụ trách mở một cuộc họp, sau đó mới quay về phòng làm việc của mình, gặp Tần Dương đang đợi.

Bạch Phá Quân lấy tay khẽ day lông mày, trong mắt có chút buồn bã: “Thứ phát nổ là chiếc phi thuyền chúng ta đã thu giữ trước đây, Người Nossa rõ ràng không muốn chúng ta nghiên cứu phi thuyền của chúng , nắm được kỹ thuật của chúng, với kích thước của chúng rõ ràng không thể trà trộn vào doanh traị phá hủy phi thuyền, cho nên bọn chúng mới lệnh cho đám tay chân là tổ chức Niết Bàn, thay bọn chúng đi hoàn thanh mục đích mà bọn chúng không cách nào làm được….”

Mặc dù trước đó đã phỏng đoán vụ nổ là nổ phi thuyền, bây giờ có chứng cứ, Tần Dương không tránh được có chút kinh ngạc.

Lần trước nhận sự ủy thác của Bạc Phá Quân , đi truy bắt một tên gián điệp cao cấp, nhưng vẫn như vậy, không ngăn cản được hành động phá hủy của chúng, chúng tiến vào doanh trại một cách dễ dàng, dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ, phá hủy đi phi thuyền,lại không chút động tĩnh mà rời đi, nếu như không phải hắn ngoài dự kiến phát hiện ra chiếc hộp, sợ là đối phương hoàn toàn có thể quỷ không biết thần không hay mà rời đi, căn bản không để lại dấu vết gì.

Đối phương có thể chính xác hành động, chính xác hoàn thành nhiệm vụ, nếu nói trong quân doanh không có nội ứng, Tần Dương không tin.

Có được tình báo chính xác và đầy đủ, mới có thể nhẹ nhàng đến và đi như vậy.

Ông ta có thể dễ dàng bắt hắn như vậy, thực lực có khi đến chí tôn trung kỳ cũng không bì được, lẽ nào là một chí tôn hậu kỳ cường giả đỉnh phong?

Một chí tôn hậu kỳ cường giả đỉnh phong lại làm việc cho tổ chức Niết Bàn?

Cái tổ chức Niệt bàn này thực lực mạnh quá rồi!

Tần Dương không kìm được mà hỏi: “Đoàn trưởng, người đó rốt cuộc là ai, hình như mọi người đều quen?”
Bình Luận (0)
Comment