Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2152 - Chương 2163: Dù Sao Vẫn Là Đứa Trẻ.

Chương 2163: Dù sao vẫn là đứa trẻ.
 

Khi mọi người đang thu dọc đồ đạc để rời khỏi, Tần Dương đi tới phòng của Mai Lạc Y, hắn gõ cửa phòng.

“Tần Dương tìm tôi có chuyện gì?”

Tần Dương cười: “Mai tiền bối, doanh trại sẽ dời đi nên tôi cũng sẽ rời khỏi đây, vì vậy tôi đến tìm tiền bối xin phương thuốc bảo dưỡng…”

Mai Lạc Y cười nói: “Cậu nhóc này, cậu còn nhớ chuyện này à, tôi tưởng cậu chỉ nói giỡn chứ…”

Tần Dường nói: “Tôi rất nghiêm túc, Mai tiền bối chắc không muốn đổi ý chứ?”

Mai Lạc Y cười mắng: "Qủy nhỏ, lại không phải cái gì thứ quan trọng gì, còn muốn đổi ý sao, vào đi!"

Tần Dương bước vào phòng của Mai Lạc Y, ngồi trên ghế, nhìn Mai Lạc Y tìm một trang giấy trắng và bắt đầu viết.

Không bao lâu, Mai Lạc Y đã viết xong, đứng dậy đưa tờ giấy cho Tần Dương: "Đây là phương thuốc cũ, bản thân cậu cũng biết y thuật nên nhìn vào là hiểu được, phụ nữ uống lâu dài rất có lợi, cho dù là người bình thường không có tu luyện, không có luyện thể vẫn có tác dụng dưỡng sinh rất rõ ràng, chỉ cần không uống rượu bia, thuốc lá, hay thức khuya, thì sống đến bảy tám mươi tuổi là bình thường, dù không xinh đẹp như hoa nhưng nhìn như bốn mươi tuổi cũng không có vấn đề gì.”

Tần Dương cầm lấy tờ giấy nhìn lướt qua, cũng hiểu rõ toa thuốc này, nhưng trong đơn thuốc này có mấy loại thuốc rất quý, người bình thường muốn uống lâu dài chắc sẽ không chịu nổi, nhưng với Tần Dương thì không gì khó.

Lấy thân phận bây giờ của Tần Dương, thậm chí hắn có thể lấy được dược liệu có phẩm chất tốt hơn, lâu năm hơn, hiệu quả sau khi uống càng thêm rõ ràng.

"Cảm ơn Mai tiền bối."

Mai Lạc Y xua tay, không quan tâm: "Chút chuyện nhỏ, không cần để ý, cậu là người có tình có nghĩa..."

Mai Lạc Y chưa nói hết câu nhưng lại có cảm giác buồn bã, không biết có phải lúc này Mai tiền bối lại nhớ đến Cố Hoan người yêu cũ của bà ta…

Tần Dương cất toa thuốc xong, mở miệng nói: "Bây giờ tôi sẽ rời khỏi Bàn Cổ, lúc trước Mai tiền bối có nói có việc muốn tôi đi làm, mặc kệ lúc nào, Mai tiền bối cứ gọi trực tiếp cho tôi."

Mai Lạc Y nhìn Tần Dương, cười nói: "Cậu đó còn nhớ kỹ như vậy. Đây mới là nguyên nhân thật sự cậu tới tìm tôi đúng không, cậu là một người nhiệt tình.”

Mai Lạc Y nhìn thấu suy nghĩ của Tần Dương, hắn đến xin toa thuốc là một chuyện, nhưng quan trọng là hắn muốn đến hỏi Mai Lạc Y có cần hắn giúp chuyện gì không, dù sao Mai Lạc Y cũng rất quan tâm và chăm sóc hắn, hơn nữa còn cứu hắn từ trong tay Cố Hoan.

Mặc dù Mai Lạc Y có nói dù bà ta không cứu Tần Dương, Cố Hoan cũng sẽ không giết Tần Dương, sau khi rời khỏi sẽ thả hắn ra, nhưng ai biết trước được chuyện gì, dù sao Cố Hoan là người Niết Bàn, mà Tần Dương lại có thù oán với trưởng lão Augustus tổ chức Niết Bàn, mặc dù mấy trưởng lão trong Niết Bàn cũng không đoàn kết nhưng Tần Dương lại là đối tượng mà Niết Bàn muốn giết chết.

Mai Lạc Y giúp đỡ Tần Dương, chăm sóc hắn như vậy, Tần Dương muốn trả ơn Mai Lạc Y từ tận đáy lòng hắn, trước đây Mai Lạc Y có nói nhờ Tần Dương giúp đỡ, dù chuyện này không liên quan gì tới thực lực, nhưng Tần Dương vẫn chủ động tới cửa.

Nếu nói trực tiếp có vẻ quá thẳng thắng, sẽ làm mọi người ngại ngùng nên hắn xin toa thuốc trước, sau đó mới nói chuyện giúp đỡ lúc trước.

Giao dịch hay tình bạn cũng được, có qua có lại!

Tần Dương cười nói: "Mai tiền bối chăm sóc tôi như vậy, nếu tôi có thể giúp được gì, đương nhiên tôi sẽ làm hết sức mình."

Mai Lạc Y có chút do dự, sau đó dường như Mai Lạc Y đã quyết định, mỉm cười nói: "Được, có lời này của cậu là được, tôi cần phải suy nghĩ kỹ, nếu như thật sự cần cậu giúp đỡ, tôi sẽ gọi cho cậu.”

Đã nói rõ tâm tư của hắn, Tần Dương cũng sẽ không nói nhảm nữa, đứng dậy nói: "Vậy tôi đi trước!"

"Được rồi, gặp lại sau, nếu như cậu gặp phải phiền phức cứ gọi cho tôi."

Tần Dương mỉm cười: "Có Mai tiền bối che chở cho tôi, còn có người dám tìm tôi phiền phức sao?”

Nói thêm vài câu, Tần Dương đi ra khỏi phòng của Mai Lạc Y, cầm lấy hành lý đã được thu dọn xong, đi lên xe buýt.

Hai ngày sau, Tần Dương đã trở về nhà ở Kinh Thành, vợ chồng Tần Hoa rất ngạc nhiên và bất ngờ khi con trai không nói tiếng nào đã trở về.

"Tiểu Dương, sao đột nhiên con trở về vậy?"

Tần Dương cười nói: "Con ra ngoài làm việc, sẵn đi ngang qua nên về thăm hai người luôn, muốn tạo bất ngờ cho ba và mẹ.”

La Thi Thiến vui vẻ nói: "Trở về là tốt rồi, mẹ đi mua thêm thức ăn, nấu món ngon cho con, mẹ thấy con bây giờ rất gầy, mặc dù Thanh Thanh đi ra nước ngoài công tác, con ở một mình cũng phải biết chăm sóc bản thân chứ.”

Nghe mẹ hắn lải nhải những câu nói quen thuộc nhưng Tần Dương không cảm thấy khó chịu, vì khi hắn trải qua chiến đấu với người Nossa, hắn càng ngày càng cảm nhận được sự quý giá của cuộc sống yên bình này.

Nhìn nụ cười cưng chiều yêu thương trên gương mặt của mẹ, nhìn Tần Hoa im lặng mỉm cười nhìn tất cả, Tần Dương cảm thấy lựa chọn của hắn rất đúng.

Mặc kệ ai muốn phá hủy sự yên bình này sẽ không bao giờ được tha thứ, thậm chí bị tiêu diệt.

Người Nossa cũng không được!

"Dạ, con muốn ăn sườn heo kho!"

Tần Dương cười hì hì nói, La Thi Thiến nghe xong cười nói: "Được, sườn heo kho, để con ăn no luôn, con vừa về đi nghỉ mệt chút, ông Tần, chúng ta đi thôi, đi mua thêm thức ăn.”

La Thi Thiến vui vẻ lôi kéo Tần Hoa ra ngoài, Tần Dương nhìn bóng lưng của hai người, tâm trạng rất bình yên.

Dù hắn bao nhiêu tuổi, mặc kệ có năng lực thế nào, dù đã ba bốn mươi tuổi nhưng vẫn là đứa trẻ trong mắt của bà, hắn có thể làm nũng, muốn ăn gì thì ăn đó, bà luôn luôn vui vẻ nấu cho hắn ăn.

Khi có một vài yêu cầu nhỏ nhoi nào thì bà sẽ cảm thấy có người còn cần bà quan tâm, bà còn sức lực chăm sóc con cái, tâm trạng như vậy rất vui vẻ.

Tần Dương tắm rửa sạch sẽ, sau đó trở lại phòng của hắn, lấy điện thoại di động ra, đã năm giờ chiều, hắn tính thời gian thì bên Ingles chắc khoảng mười giờ sáng.

Khoảng thời gian này, ngày nào Tần Dương và Hàn Thanh Thanh cũng sẽ nhắn tin với nhau, gọi điện thoại, bởi vì hắn còn ở trong quân doanh nên Tần Dương vẫn không gọi video với cô ấy.

"Anh về nhà rồi, ba mẹ đang chuẩn bị bữa tiệc lớn cho anh nè, chờ em nghỉ trưa chúng ta gọi video nhé."
Bình Luận (0)
Comment