Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2154 - Chương 2165: Nhiệm Vụ Của Chúng Ta Là Đối Phó Niết Bàn?

Chương 2165: Nhiệm vụ của chúng ta là đối phó Niết bàn?
 

“Này, lão già, ông hố tôi một lần còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hố tôi lần nữa sao. . . . . ."

Tần Dương ngồi ở trước mặt Long Vương Diệp Tây Đông, bưng nước trà uống một ngụm, vẻ mặt nén giận, cười hì hì mở miệng.

Kêu Long Vương là lão già, đây là đặc quyền của Tần Dương, chỉ sợ toàn bộ Long Tổ cũng chỉ có một mình hắn dám kêu như vậy, hơn nữa Long Vương bị kêu như vậy còn cười tủm tỉm không thèm để ý.

Long Vương bưng chén trà, không nhanh không chậm thổi thổi vụn trà ở mặt trên, sau đó nhẹ nhàng nhấp một ngụm, lúc này mới mỉm cười nói: "Tôi ép cậu sao?"

Tần Dương đương nhiên hiểu được ý của Long Vương, cười nói: "Ép thì đương nhiên là không ép, có điều ông cũng biết tính cách của tôi, nếu tôi không biết thì thôi, ông đẩy tôi đến bên chỗ Quân đoàn trưởng Bạch, tôi tự mình tham dự tiếp xúc chuyện này, sao tôi còn có thể ung dung mà thoát thân rời đi, giả bộ như cái gì cũng không biết?"

Long Vương thoải mái nằm xuống ghế dựa của mình, vẻ mặt nhàn nhã híp mắt: "Thế nhưng đó cũng là do chính cậu chọn, không phải sao?"

Tần Dương nhìn dáng vẻ này của Long Vương, cũng hết cách, đương nhiên không phải hắn thật sự oán giận Long Vương, chẳng qua chỉ là đùa một chút mà thôi, giống như lời Long Vương nói, đây là quyết định của hắn, Long Vương xác thật là đã vì hắn mà mở ra một cánh cửa, nhưng từ trước đến nay chưa hề ngấm ngầm đẩy mạnh sau lưng hắn.

"Được rồi, là tôi chọn, tôi tự nguyện, được rồi chứ, lão già này, thừa nhận hãm hại tôi một chút khó như vậy sao?"

Long Vương rất thoải mái nở nụ cười: "Nhưng mà tôi quả thật không hãm hại cậu a, cậu ở chỗ này của tôi, có lẽ chỉ có thể làm một anh hùng ở phía sau màn không thể thấy được ánh sáng, nhưng mà cậu ở Bàn Cổ, lại có thể trở thành một đại anh hùng được toàn bộ thế giới kính ngưỡng, hơn nữa tôi cũng nghe chiến tích của cậu trong khoảng thời gian này. . . . . ."

Ánh mắt Long Vương dừng ở trên mặt Tần Dương, trong ánh mắt rõ ràng để lộ ra sự hưng phấn và chờ mong: "Tóm được nội gián của Niết Bàn, hợp tác cùng người khác giết Nossa Hoàng Phương, một mình giết Nossa Lam Lăng và Nossa Hắc Giáp, dò hỏi ra tình báo trọng yếu của tháp tín hiệu, thậm chí còn phát hiện Cố Hoan xâm lấn quân doanh. . . . . . Ngắn ngủn mấy ngày, cậu đã làm được nhiều chuyện như vậy, khiến cho viện nghiên cứu chế tạo chiến giáp riêng cho cậu, nếu cậu không gia nhập Bàn Cổ, vậy mới thật sự là lãng phí ."

Tần Dương cũng không kinh ngạc vì Long Vương biết được toàn bộ những chuyện mà mình đã trải qua, dù sao mặc dù Long Vương không phụ trách Quân đoàn Bàn Cổ, nhưng quyền hạn của ông ấy nhất định là cao nhất, biết được chuyện xảy ra ở Bàn Cổ cũng là rất bình thường.

Tần Dương mỉm cười nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu, con đường phía trước còn dài."

Long Vương cười như không cười nhìn Tần Dương: "Cậu cái tên vô sự không đăng tam bảo điện, nói đi, lần này tìm tôi lại có chuyện gì?"

Tần Dương cười kêu oan nói: "Tôi đến thăm ngài không được sao, dù sao tôi cũng là một thanh niên tốt kính già yêu trẻ nha."

Long Vương cười tủm tỉm đáp lại: "Phải không, vậy hôm nay chúng ta chỉ trò chuyện việc tư, không nói chuyện công việc, thế nào?"

Tần Dương cũng không bị lời nói của Long Vương uy hiếp, cười nói: "Chuyện tôi muốn nói vốn cũng là việc tư, nếu tôi gia nhập Bàn Cổ, vậy thì bên này sắp xếp thế nào, còn có, mấy người đi theo tôi làm thế nào sắp xếp đây?"

Long Vương cười nói: "Chẳng lẽ cậu muốn rời đi?"

Tần Dương lắc đầu: "Thật ra thì không phải, tôi chỉ muốn xác nhận một chút về sau mà thôi."

Long Vương gõ nhẹ ngón tay lên tay vịn ghế mây: "Vẫn như cũ đi, hơn nữa hiện tại không phải là Quân đoàn trưởng cho cậu tự tổ chức đội ngũ sao, trước hết cậu hoàn thành chuyện này đi, chờ cậu tổ chức xong, có lẽ cậu sẽ phát hiện ra công dụng của người mình."

Tần Dương hơi sửng sốt một chút: "Tôi tổ chức đều là chiến sĩ Thâm Lam của Bàn Cổ, có quan hệ với bọn họ đâu chứ?"

Long Vương cười giải thích: "Tiểu đội này của cậu là tiểu đội tinh anh được thành lập đặc biệt, thế nhưng mục đích sử dụng bước đầu của Quân đoàn trưởng Bạch đối với các cậu cũng không phải là cho các cậu ra chiến trường liều mạng với người Nossa, mà là muốn để các cậu đối phó Niết Bàn!"

Tần Dương mở to hai mắt, chuyện này hiển nhiên là nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn nghĩ Bạch Phá Quân để cho mình tổ chức tiểu đội tinh anh là muốn bọn họ trở thành mũi nhọn tiên phong ở trên chiến trường, thế nhưng ai biết ông ta vậy mà lại muốn để đám người bọn họ đi đối phó Niết Bàn?

"Giật mình lắm sao?"

Long Vương cười giải thích: "Người Nossa dĩ nhiên là sẽ đối phó, nhưng so với người Nossa, hiểu rõ chúng ta nhất chính là Niết Bàn, tay sai người Nossa, nếu phải đối phó người Nossa, vậy thì đối phó với Niết Bàn cũng là chuyện ở thế phải làm, tổ chức của Niết Bàn nghiêm mật, thực lực mạnh mẽ, người bình thường cho dù điều tra đến cũng rất khó áp dụng biện pháp hữu hiệu, thành lập một tiểu đội tinh anh chuyên môn phụ trách việc tấn công người Nossa, đây hiển nhiên là một loại cách làm vô cùng hữu hiệu."

Tần Dương cau mày tưởng tượng, dường như quả thật là có chút thú vị.

Người Nossa tuy lợi hại, nhưng là do có bọn tay sai Niết Bàn làm việc cho bọn chúng, cung cấp cho bọn chúng tin tức của Địa Cầu, bọn chúng thông qua Niết Bàn biết được toàn bộ về Địa Cầu, thậm chí có thể từ trong tay Niết Bàn có được khoa học kỹ thuật, hoặc là vũ khí tiên tiến của Địa Cầu, ví dụ như vũ khí hạt nhân?

"Chúng ta tấn công Niết Bàn, có thể sử dụng chiến giáp Phi Thiên không?"

"Đương nhiên có thể!"

Long Vương cười nói: "Dĩ nhiên phải mặc chiến giáp Phi Thiên rồi, nếu không dựa vào thực lực của các cậu, cho dù đều là tinh anh, thì một tên cường giả chí tôn cũng có thể diệt toàn bộ các cậu, cậu cũng không cần lo lắng, việc tấn công Niết Bàn này cũng không phải là hành động của một mình Hoa Hạ, đây là quyết định của Liên minh Thâm Lam, mỗi một quốc gia đều phải phái ra một lực lượng nhất định, chuyên tấn công Niết Bàn, hơn nữa còn có thể nhận được các loại tiếp viện."

Tinh thần Tần Dương nhất thời rung lên, Liên minh Thâm Lam ra tay sao?

Vậy thì lực lượng nhất định là không thể nhỏ được.

Tần Dương có chút lo lắng hỏi: "Hiện tại tập trung đối phó Niết Bàn, vậy người Nossa thì sao, chẳng lẽ không quản bọn chúng sao?"

Long Vương thở dài nói: "Lần này người Nossa để lộ ra một ít vũ khí mới, lực lượng khoa học kỹ thuật mới, chúng ta cần thời gian phá giải, nghiên cứu, huống chi, chúng ta và người Nossa đã tranh đấu với nhau nhiều năm, cũng không sợ kéo dài thêm chút thời gian nữa, nếu hiện tại chúng ta chưa sẵn sàng để bắt đầu một cuộc khai chiến toàn diện với người Nossa, vậy thì hiển nhiên nên ra tay chặt đứt nanh vuốt của bọn chúng."

Tần Dương gật đầu: "Thì ra là thế, được rồi, tôi còn chưa biết có thể thu được bao nhiêu đội viên nữa, một khi đã như vậy, tôi sẽ giữ lại toàn bộ đội viên lúc trước, bọn họ mỗi người đều có sở trường, có lẽ có thể trợ giúp."

Long Vương gật đầu: "Bọn họ đi theo cậu cũng đã đóng góp được rất nhiều cống hiến lớn, để cho bọn họ đi theo cậu, tiếp tục giúp đỡ cậu đi, nếu hiểu rõ sự việc, hoặc là bọn họ không có việc gì để làm, muốn trở về, vậy thì có thể trở về, cho dù không cùng một chiến tuyến, nhưng mà cũng có thể làm hậu cần, chúng ta cần chính là đủ loại nhân tài, không nhất định là muốn đi liều mạng. . . . . ."

Tần Dương thở phào một hơi nhẹ nhõm, cười nói: "Được, cứ như vậy đi, trước hết để cho bọn họ tiếp tục đi theo tôi, nếu không được, tôi hỏi lại ý kiến của bọn họ, nếu muốn trở về thì để cho bọn họ trở về làm công tác hậu cần, nếu không muốn, vậy thì xuất ngũ tự sống cuộc sống của mình, dù sao mấy người trong bọn họ cũng không còn trẻ, lại còn độc thân."

Long Vương nhịn không được mỉm cười: "Đội trưởng như cậu, trẻ tuổi nhất, nhưng chuyện quan tâm thật đúng là không ít!"
Bình Luận (0)
Comment