Chương 2167: Điều này rất công bằng!
Dương Tiểu Bắc, nam, 33 tuổi, siêu phàm hậu kì, giỏi tính toán, giỏi mưu lược.
Dương Tiểu Bắc ngồi đối diện Tần Dương, sắc mặt bình tĩnh quan sát hắn. Tần Dương hơi gầy nhưng không khiến mọi người cảm thấy yếu ớt, dáng người cao gầy, chiều cao 1m83, khôi ngô tuấn tú, nhìn rất rạng rỡ.
Dương Tiểu Bắc không nói chuyện, lộ ra vẻ tinh tế và nho nhã, chính là dạng phần tử trí thức cao mọi người hay nhìn thấy.
“Dương Tiểu Bắc, chào anh, tôi là Tần Dương, rất hân hạnh được gặp anh.”
Dương Tiểu Bắc không nói chuyện, thế nên Tần Dương đành phải chủ động giới thiệu bản thân, cũng coi như mở ra một chủ đề.
Dương Tiểu Bắc đứng dậy bắt tay Tần Dương, khẽ mỉm cười một cái. Chỉ là nụ cười này trong mắt Tần Dương chỉ là một nụ cười khách sáo, không để người đối diện cảm thấy phản cảm nhưng cũng không khiến lòng người ta ấm áp như gió xuân.
Lịch sự và dè dặt.
“Tần tiên sinh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, không biết hôm nay cậu tới tìm tôi có chuyện gì không?”
Tần Dương mỉm cười, lặp lại những gì đã nói với Mạnh Linh trước đó, cuối cùng nói: “Chuyện này thực ra cũng không cần gấp gáp, anh cứ suy nghĩ cho thật kĩ rồi trả lời tôi cũng được.”
Dương Tiểu Bắc khẽ rũ mắt xuống, mấy giây sau lại hỏi: “Tần tiên sinh, trước khi đến gặp tôi, cậu đã gặp Mạnh Linh rồi à?”
Tần Dương thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, anh ta đã đồng ý gia nhập, trở thành đội viên đầu tiên của tôi.”
Dương Tiểu Bắc mặt không đổi sắc: “Tôi xin hỏi thêm một chút, cậu chắc chắn sẽ là đội trưởng của tiểu đội này chứ?”
Đây là có điều gì bất mãn vì hắn làm đội trưởng sao?
Tần Dương mỉm cười: “Đúng vậy, tạm thời tôi giữ chức đội trưởng tiểu đội này. Nếu như sau này chứng minh tôi không thích hợp làm đội trưởng, hoặc là có ai thích hợp hơn tôi thì tôi sẽ từ chức.”
Dương Tiểu Bắc nhíu mày: “Tôi tin tưởng vào thiên phú và thực lực của Tần tiên sinh, không biết thực lực hiện tại của Tần tiên sinh đã đến mức nào?”
“Siêu phàm trung kì.”
Tần Dương thuận miệng trả lời, sau đó cười nói: “Xem ra Dương tin sinh không tín nhiệm năng lực của tôi lắm.”
Dương Tiểu Bắc bình tĩnh trả lời: “Nếu là tiểu đội tinh anh thì chắc chắn sẽ đối mặt với những nhiệm vụ nguy hiểm hơn, kẻ địch nguy hiểm hơn. Trước khi gia nhập tôi phải cân nhắc đồng đội một lần, cũng phải cân nhắc đội trưởng một lần. Một tướng vô năng có thể mệt chết ba quân, người lãnh đạo không có năng lực thì sẽ mang đến cho đội viên những hậu quả nghiêm trọng.”
Tần Dương nhất thời không nói được câu nào, mặc dù những lời người trước mặt nói đều là sự thật, nhưng anh ta lại ở ngay trước mặt hắn mà nghi ngờ năng lực của hắn, thế này có phải là rất không cho người ta chút thể diện nào?
Dương Tiểu Bắc nói cũng không sai, tuyển đội viên cũng không phải mệnh lệnh của quân đội. Tần Dương lựa chọn đội viên thì các đội viên cũng có quyền lựa chọn Tần Dương, có quyền lựa chọn có nhận lời tham gia hay không.
Bọn họ cũng sẽ cân nhắc xem sau khi gia nhập tiểu đội của Tần Dương thì có cơ hội lập công lớn hay không, có đáng để bản thân gia nhập hay không, đội trưởng có xuất sắc hay không, có liên lụy đến bản thân hay không?
“Đúng vậy, những lời anh nói rất có lý. Nhưng tôi nghĩ muốn biết một người đội trưởng có đủ tư cách hay không thì phải dựa vào thực tiễn. Anh yên tâm, bàn Cổ không hạn chế việc luân chuyển nhân sự, rất tự do, nếu các anh bất mãn với người đội trưởng là tôi đây thì bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển đi, tôi cũng không làm khó hay chèn ép ai.”
Tần Dương còn nói thêm một câu: “Tôi có thể để mọi người tự do rời đi, nhưng chỉ cần vẫn còn ở trong đội thì vẫn là đội viên của tôi, phải nghe theo mệnh lệnh, phải đoàn kết nhất trí!”
Dương Tiểu Bắc gật đầu: “Điều này rất công bằng!”
Tần Dương mỉm cười: “Anh có cần suy nghĩ một chút không?”
Dương Tiểu Bắc không trực tiếp trả lời câu hỏi của Tần Dương mà tiếp tục hỏi: “Nếu như cậu có quyền thành lập một đội riêng thì có thể nói cho tôi biết thành tích của cậu trong trận chiến với người Nossa trước đây không?”
Tần Dương cũng không ngạc nhiên trước câu hỏi này, sảng khoái nói: “Tôi đã tham gia hai hoạt động, một lần là hành động xâm nhập vào khu vực cầm, một là tham gia phá hủy tháp tín hiệu của Nossa, chém chết rất nhiều Nossa hắc giáp, một Nossa lam lăng, và còn cùng đội trưởng đội Đức Buckhouse giết được một Nossa hoàng phương...”
Dương Tiểu Bắc trợn tròn mắt, khiếp sợ nhìn Tần Dương: “Cậu giết chết Nossa hoàng phương?”
Tần Dương cười giải thích một lần, hắn cũng không nói khoác mà kể đúng tình hình lúc đấy. Nhưng cho dù là như thế thì Tần Dương cũng có thể nhìn thấy hai mắt Dương Tiểu Bắc vô cùng nóng bỏng.
Xem ra giết được Nossa hoàng phương quả thực là một vinh quang khó tin.
“Tôi tạm thời gia nhập, nhưng tôi cũng phải quan sát một thời gian, xem xem mình có thích hợp ở lại tiểu đội của cậu không. Nếu tôi cảm thấy không thích ứng được thì sẽ rời đi...Tôi phải nói điều này trước.”
Không thích ứng được?
Nghi ngờ khả năng của hắn thì nói luôn là nghi ngờ khả năng, lại còn nói mấy lời hoa mỹ uyển chuyển không thích ứng được.
“Được rồi, tôi cũng nói với anh rồi, tiểu đội giới hạn người gia nhập nhưng không giới hạn người rời đi. Chỉ cần các anh muốn đi thì lúc nào cũng có thể rời khỏi, tôi không ngăn cản, cũng không gây khó dễ.”
Dương Tiểu Bắc đứng lên: “Tôi gia nhập!”
Tần Dương duỗi tay bắt tay Dương Tiểu Bắc, hắn cũng không biết phải nói gì, chỉ có thể lời ít ý nhiều: “Năm nay chắc là sẽ không tập hợp đủ, năm sau các đội viên sẽ gia nhập hết. Năm sau chúng ta gặp lại, một khi đã gia nhập tiểu đội, tiến vào trạng thái làm nhiệm vụ thì sẽ có rất ít thời gian rảnh rỗi, thế nên thời gian này anh hãy giải quyết ổn thỏa các vấn đề cá nhân đi.”
“Được, tôi chờ lệnh bất cứ lúc nào!”
Dương Tiểu Bắc rời đi, cả quá trình đều rất bình tĩnh, không có sự bất ngờ hay phấn khích khi gia nhập tiểu đội tinh anh. Anh ta tỉnh táo và bĩnh tĩnh không khác gì Tần Dương.
Sau khi Dương Tiểu Bắc rời đi, Tần Dương không đi vội mà dựa vào ghế, một tay xoa cằm, nhớ lại quá trình gặp gỡ Mạnh Linh và Dương Tiểu Bắc. Hai người này có phản ứng hoàn toàn trái ngược nhau.
Tính cách của hai người này không giống nhau, nếu xét từ góc độ quản lý thì nhất định dạng người như Mạnh Linh sẽ dễ quản lý hơn, bởi vì anh ta có ít ý tuwongr, muốn làm gì thì làm cái đó. Nhưng nếu xét từ góc độ phát triển đội ngũ và thực lực tổng hợp thì đội viên như Dương Tiểu Bắc sẽ tốt hơn, bởi vì anh ta có thể đưa ra ý kiến mang tính xây dựng.
Tần Dương chưa bao giờ cho rằng mình là một người toàn trí toàn năng, có thể suy xét tất cả các mặt, nhiều khi hắn vẫn cần sự giúp đỡ, góp ý của mọi người.
Một người đội trưởng giỏi không phải là toàn năng toàn trí, có thể nghĩ được mọi thứ mà là biết cách tổng hợp ý kiến của tất cả các đội viên trong nhóm rồi đưa ra được quyết định đúng đắn nhất.