Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2158 - Chương 2169: Dùng Thực Lực Để Chứng Minh

Chương 2169: Dùng thực lực để chứng minh
 

“Được thôi, mọi chuyện nghe theo cậu.”

Sự bất mãn mơ hồ trong lòng Tây Môn Du đối với Tần Dương lúc trước đã biến mất một chút. Anh ta biết Tần Dương có khả năng trở thành đối thủ của mình. Tần Dương mới vào đại thành cảnh mà đã càn quét ở Nhật Bản, một năm sau còn có thể đánh bại được hai siêu phàm thực lực. Bây giờ Tần Dương đã bước vào siêu phàm, lực chiến đấu tất nhiên cũng sẽ cao hơn.

Tần Dương mặc một bộ chiến giáp rất kì lạ, nhìn qua thì đúng là được cải tiến từ Phi Thiên nhưng rõ ràng lại cao hơn Phi Thiên một bậc, sức chiến đấu chắc chắn cũng tăng. Mặc Dù Tây Môn Du là thông thần thực lực, nhưng anh ta cũng không chắc chắn mình có thể đánh bại Tần Dương mặc chiến giáp không.

Mạnh Linh tò mò nhìn chiến giáp trên người Tần Dương, hỏi: “Đội trưởng, chiến giáp trên người anh là tự chế tạo à? Sao lại không giống với của chúng tôi?”

Tần Dương nhìn thoáng qua những người khác, thấy vẻ mặt người nào người nấy mịt mờ và hiếu kì thì giải thích đơn giản mấy câu.

Phòng Bân đứng ở bên cạnh cũng nói thêm vào: “Tần Dương có thể mặc được bộ chiến giáp này là vì cậu ấy có tố chất phi thường, khả năng phục hồi cũng hơn người, có thể chịu đựng được phản phệ. Các anh cũng không cần hâm mộ gì, nếu thể chất không được như Tần Dương mà mặc bộ chiến giáp này vào thì đồng nghĩa với việc tự sát.”

Mấy người lúc này mới hiểu ra, ánh mắt nhìn Tần Dương lại càng thêm vi diệu.

Tần Dương vốn dĩ đã nổi tiếng ở Hoa Hạ, chỉ là ở đây toàn là những nhân tài có sức mạnh và thiên phú, tất nhiên ánh mắt nhìn người và đánh giá người khác cũng khác biệt.

Chiến giáp Kỳ Tích cũng không phải bí mật gì, sớm muộn cũng sẽ được giải thích, thế nên Tần Dương nhân lúc Phòng Bân ở đây đã giải thích một cách cặn kẽ.

Tần Dương rút chiến đao ám kim, đi tới sân huấn luyện, đối diện Tây Môn Du: “Tây Môn Du, chuẩn bị xong chưa?”

Tây Môn Du cũng rút đao ra, lưỡi đao kéo xẹt xẹt trên đất, ánh mắt sáng ngời: “Được rồi, tới đây!”

Tần Dương cười: “Anh không cần phải áp chế thực lực của mình, cứ toàn lực phát huy, tôi không có vấn đề gì.”

Tần Dương vừa nói xong, nét mặt của mấy người Dương Tiểu Bắc lập tức thay đổi, khẽ nhìn nhau một cái, trong mắt đầy ý tứ hàm xúc.

Tần Dương rất tự tin với thực lực của mình!

Đối thủ của hắn là một vị thông thần thực lực, lại có sự trợ giúp của Phi Thiên, có thể sánh ngang với chí tôn cường giả. Mà Tần Dương chỉ mới đến siêu phàm, hắn có thể chống đỡ được sao?

Hai mắt Tây Môn Du cũng sáng lên: “Thế thì tôi không khách khí nữa!”

Tần Dương cười sảng khoái: “Cứ thoải mái đi!”

Tây Môn Du khởi động Phi Thiên, một tiếng “Ầm” nhẹ vang lên, anh ta lao về phía Tần Dương nhanh như chớp.

Tần Dương cũng không dám sơ suất, khởi động Phi Thiên rồi xông về phía Tây Môn Du.

“Keng!”

Tiếng vũ khí chạm vào nhau, mặt đất lập tức sụp đổ mấy phần, hai người nhanh chóng lui về.

Sắc mặt Tần Dương vô cùng bình tĩnh, nhưng đám người Tây Môn Du, Dương Tiểu Bắc thì đều bị sốc.

Một đao đó vậy mà lại ngang sức ngang tài!

Tần Dương là siêu phàm mà lại có thể ngang sức ngang tài với Tây Môn Du là thông thần!

Tần Dương cười ha ha một tiếng: “Tiếp nào!”

Hai mắt Tây Môn Du rực lửa, tinh thần hưng phấn hơn rất nhiều, lần thứ hai nhào về phía Tần Dương.

Hai bóng người đan xen trên sân huấn luyện, chiến đao không ngừng va chạm, các tia lửa tóe ra như phi đao, khiến cho xung quanh bụi bay mù mịt.

Trong sân huấn luyện không chỉ có mình nhóm người Tần Dương mà còn có cả những chiến sĩ Thâm Lam khác, trận đấu giữa Tần Dương và Tây Môn Du lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, đám đông dần dần vây quanh.

“Hai người này lợi hại quá, họ là ai thế?”

“Một người là Tần Dương, người kia thì không biết. Không ngờ Tần Dương mặc chiến giáp vào lại dũng mãnh như vậy, chỉ số chiến đấu thế này gần như có thể so sánh với chí tôn cường giả rồi!”

“Tần Dương? Sao cậu ta lại ở đây? Cậu ta gia nhập Bàn Cổ rồi à?”

“Ha ha, các anh không biết sao? Tôi nghe nói Tần Dương đã chính thức gia nhập Bàn Cổ, hơn nữa còn có đóng góp to lớn trong trận chiến chống lại người Nossa, cậu ta tự mình chém chết được một tên Nossa hoàng phương, cả Nossa lam lăng và một số Nossa hắc giáp...”

“Fuck! Thật hay giả đấy? Nossa hoàng phương?”

“Không phải chứ, đúng là năng lực của Tần Dương rất mạnh, nhưng mà nói cậu ta giết chết được Nossa hoàng phương thì cũng khoa trương quá rồi?”

“Không phải một mình cậu ta, nghe nói là chí tôn cường giả của Đức là Buckhouse bị Nossa hoàng phương đẩy đến tình thế tuyệt vọng, khi anh ta đốt cháy sức mạnh sinh mệnh để liều mạng thì gặp được Tần Dương. Trong lúc mấu chốt, nhân lúc Buckhouse liều mạng áp chế Nossa hoàng phương thì tần Dương đã tung một đòn chí mạng, chém chết Nossa hoàng phương.”

“Ồ, thế thì còn được, chứ một mình cậu ta làm sao có thể giết chết Nossa hoàng phương cơ chứ?”

“Nhưng như thế cũng rất lợi hại rồi, đó là Nossa hoàng phương đó. Nossa có năng lực mạnh nhất, chém chết được Nossa hoàng phương là một vinh quang chí cao,”

“Vậy người kia là ai thế? Sao lại đánh nhau với Tần Dương?”

“Chắc là một cuộc thi, hoặc là tỉ thí?”

“Kia không phải là Phòng Bân đó sao? Sao anh ta lại ở đây? Tần Dương quen biết nhiều thật.”

“Tần Dương mặc chiến giáp gì vậy, sao lại khác Phi Thiên thế?”

...

Đám đông bàn tán xôn xao, trận đấu cũng trở nên gay cấn.

Hai mắt Tây Môn Du đỏ bừng, vẻ mặt hăng hái, thanh đao ám kim trong tay mang theo từng đợt khí tức như thủy triều, tung ra các đợt công kích liên tiếp nhau.

Tây Môn Du có bản tính hiếu chiến, ngưỡng mộ những người mạnh. Thực lực của anh ta rất cao, bình thường khó có cơ hội gặp được đối thủ, bây giờ gặp được Tần Dương ngang sức ngang tài làm trong lòng anh ta tràn ngập cảm giác nhiệt tình.

Lúc này, Tây Môn Du đã quên mất ý định ban đầu của trận đấu này là gì, anh ta chỉ muốn sảng khoái chiến đấu một trận!

Thực lực của Tần Dương nằm ngoài dự đoán của Tây Môn Du, anh ta đã dốc toàn lực chiến đấu, vậy mà Tần Dương vẫn có thể chống đỡ được, hơn nữa còn có cảm giác vẫn dư sức!

“Vù vù!”

Tây Môn Du đánh rất thoải mái, trực tiếp chuyển sang chế độ thứ hai. Mặc dù chế độ này đối với các nhà tu hành mà nói thì áp lực phải chịu rất lớn, nhưng nếu trong một thời gian ngắn thì vẫn có thể chấp nhận.

Tần Dương cũng nhìn thấy động tác của Tây Môn Du. Hắn hét lên một tiếng chiến đao trong tay tăng tốc hơn mấy lần.

Hắn không khởi động chiến đấu cấp cao, người vây xem quá đông, Tần Dương sợ nếu như mình đánh bại Tây Môn Du triệt để thì sẽ khiến Tây Môn Du xấu hổ. Hắn tính toán làm sao đánh cho hai người hòa nhau là tốt nhất.

Tần Dương không nhất định phải chiến thắng Tây Môn Du, hắn chỉ muốn chứng tỏ sức mạnh và thực lực của bản thân với bọn họ, để bọn họ biết hắn có đủ năng lực để đảm nhận vị trí đội trưởng, đủ tư cách dẫn dắt đội. Nếu sau này hắn có làm điều gì không phù hợp thì cũng nhất định không phải bởi vì thực lực của hắn không đủ!
Bình Luận (0)
Comment