Chương 2186: Gặp nhau ở sân bay
Tần Dương nhìn sang, người đang nói chuyện chính là cậu thanh niên đeo khẩu trang, bây giờ cậu ta đã tháo khẩu trang xuống, Tần Dương liếc một cái đã nhận ra.
Bạch Hàn.
Một trong những nhân vật được mệnh danh là “tiểu thịt tươi” trong nước, dựa vào gương mặt tinh xảo không thua kém gì các thiếu nữ mà thu hút được một lượng fans đông đảo, nhất là fans nữ, được không biết bao nhiêu người gọi là “chồng.”
Ví dụ như đang nói chuyện lúc nửa đêm thì đăng một tấm ảnh của Bạch Hàn nói tôi phải đi ngủ với chồng tôi đây, mọi người trò chuyện tiếp đi. Hoặc là đăng lên vòng bạn bè tấm ảnh chụp cùng một địa điểm với Bạch Hàn, nói vợ chồng tôi đang du lịch ở đây…
Bây giờ gương mặt thanh tú mang vẻ đẹp trung tính kia lộ rõ vẻ không vui, hiển nhiên là chán ghét đồ ăn trên máy bay.
Tiếp viên hàng không mỉm cười giải thích nỗi bất mãn này cho Bạch Hàn, đưa cho cậu ta một số gợi ý.
Trên mặt Bạch Hàn vẫn đầy vẻ bất mãn nhưng cũng không cố tình gây sự. Cậu ta trả lại thực đơn cho tiếp viên hàng không: “Tôi không ăn gì cả, cho tôi một ly rượu vang là được rồi.”
Tần Dương thu hồi ánh mắt, ngược lại, người đàn ông bên cạnh Tần Dương khẽ hừ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Bạch Hàn tràn đầy chán ghét.
Không ai nói với ai câu nào, một đường bay thẳng đến Quang Châu.
Khách hạng thương gia xuống máy bay trước. Tần Dương cầm hành lý của mình rời khỏi máy bay, bên ngoài sẽ có người của công ty tới đón hắn.
Ở lối ra, Tần Dương nhìn thấy người đến đón mình. Đó là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, là người phụ trách tour quảng bá lần này của Hoa Long- Cao Mẫn. Lái xe chờ ở bên ngoài, cô ta thì đến lối ra đón Tần Dương.
“Chào ông chủ!”
Tần Dương vươn tay bắt tay cô ta, mỉm cười đáp lại: “Vất vả cho cô rồi!”
Cao Mẫn mỉm cười: “Có cơ hội được đến đón ông chủ thần long thấy đầu không thấy đuôi thế này là vinh hạnh của tôi!”
Tần Dương đang định nói tiếp thì bỗng nhiên có mấy tiếng hét chói tai vang lên, sau đó những tiếng la hét tràn ngập lối đi.
“Bạch Hàn!”
“Bạch Hàn! Em yêu anh!”
Tần Dương đứng ngay ở cửa, vừa vặn nghe được những tiếng la hét này. Hắn quay đầu nhìn lại, Bạch Hàn đội mũ đeo khẩu trang vừa từ cửa đi ra, đang vẫy tay chào người hâm mộ. Những fans hâm mộ nhanh chóng lao qua đó.
“Chúng ta đi thôi!”
Tần Dương từ chối chuyện Cao Mẫn xách hành lý giúp mình, ra hiệu ra ngoài trước rồi nói. Nhưng hai người mới đi được hai bước thì nhóm người hâm mộ phía trước đã cản hết lối đi của bọn họ.
Tần Dương nhíu mày, đang định lách người ra khỏi đám đông thì có một người hâm mộ lao đến, va thẳng vào người Cao Mẫn.
“A!”
Cao Mẫn khẽ kêu lên một tiếng, thân thể ngã quỵ xuống đất. Tần Dương nhanh tay nhanh mắt kéo cô ta lên. Chờ đến khi Tần Dương đỡ Cao Mẫn đứng vững thì bọn họ đã bị nhóm người hâm mộ kia bao vây, không có cách nào thoát ra ngoài.
Tần Dương lấy tay che chở Cao Mẫn, chống lại áp lực mãnh liệt từ đám đông xung quanh. Những người hâm mộ này mặc dù đều là người bình thường, không thể gây tổn thương gì cho hắn nhưng chính vì thế mà hắn không thể làm tổn thương người bình thường, không có cách nào chen ra cả.
Người hâm mộ cuồng nhiệt giống như thủy triều lao về phía thần tượng, mấy vệ sĩ nhanh chóng ra tay cản bọn họ lại, không cho ai đến gần Bạch Hàn. Dưới sự bảo vệ của trợ lý, Bạch Hàn nhanh chóng ra ngoài, không hề có ý định dừng lại chờ người hâm mộ.
Bạch Hàn nhanh chóng đi đến phía sau Tần Dương, một nhân viên vệ sĩ nhìn thấy Tần Dương đang bảo vệ Cao Mẫn đứng trên đường thì đưa tay đẩy họ một cái, muốn hai người họ nhường đường.
Lực đẩy của người vệ sĩ này rơi trên vai Cao Mẫn. Mặc dù Tần Dương đã bảo vệ để Cao Mẫn không bị ngã nhưng bỗng nhiên bị đẩy một cái làm cô ta không phản ứng lại kịp, thân thể nghiêng sang một bên.
Tần Dương lập tức nổi giận, fans hâm mộ vây chật kín ở đây không phải lỗi của cậu ta sao? Hai người bọn hắn không phải muốn chặn đường nhưng fans hâm mộ của cậu ta không chịu nhường đường thì hắn làm thế nào được?
Cho dù cậu ta muốn nhanh chóng rời đi, muốn mọi người nhường đường thì thái độ không thể tốt một chút được sao? Có nhất thiết phải thô bạo thế không?
Vệ sĩ kia đẩy một lần không được thì lại tiếp tục đẩy thứ hai, lần này còn tăng thêm sức lực. Nhưng anh ta vừa mới ra tay thì Tần Dương đã nắm chặt lấy cổ tay anh ta.
“Có thể lịch sự một chút được không? Lối đi này là do nhà các anh mở à?”
Tần Dương quay đầu nói câu này, hơi ngẩng đầu lên, gương mặt hắn lập tức lộ ra trước mặt mọi người.
Tần Dương thời gian này vô cùng nổi tiếng, hắn vừa lộ mặt đã bị mọi người nhận ra.
“Tần Dương!”
“A! Đây là Tần Dương!”
“Ôi trời ơi, Tần đại thần!”
Những tiếng la hét lại bắt đầu vang lên, những tiếng kêu này lập tức khiến mọi người ở sân bay ngoái đầu lại, trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Những người đứng xem trợn tròn mắt, gương mặt lộ rõ vẻ hóng chuyện.
Chuyện này là thế nào!
Một là tiểu sinh đang nổi, một là anh hùng idol quốc dân, hai người vậy mà lại cùng nhau xuất hiện trước mặt công chúng, hai người xảy ra va chạm, ôi trời ơi, tin nóng tin nóng!
Bạch Hàn cũng sửng sốt, cậu ta tất nhiên biết Tần Dương, chỉ là không ngờ bản thân lại có thể gặp Tần Dương, lại còn đắc tội hắn!
Đây không phải người đàn ông đội mũ ngồi cùng khoang hạng thương gia với cậu ta trên máy bay đó sao?
Vậy mà lại là Tần Dương!
Nhìn thấy Tần Dương nắm lấy cổ tay vệ sĩ của mình, sau đó lại nhìn người phụ nữ đang được Tần Dương bảo vệ, Bạch Hàn nhất thời không biết phải làm sao mới tốt.
Cao Mẫn không bị thương, Tần Dương cũng lười so đo với Bạch Hàn, chỉ khó chịu nhìn cậu ta một cái: “Những người này đều là fans của cậu, họ thích cậu nên mới đến đây đón. Cho dù cậu không muốn chào hỏi bọn họ thì cũng nên dịu dàng hòa nhã một chút, vệ sĩ của cậu cũng nên chuyên nghiệp một chút. Họ là fans của cậu chứ không phải côn đồ!”
Giọng nói của Tần Dương không quá lớn, nhưng những người đứng xung quanh đều nghe thấy rõ ràng, biểu cảm trên mặt mọi người càng trở nên vi diệu.
“Nói hay lắm!”
“Đại thần chính là đại thần, bá khí!”
“Tần Dương, nói hay lắm!”
Những người tán thưởng không phải fans của Bạch Hàn, có người đến sân bay đón người thân, có người vừa xuống máy bay, nghe được đều vỗ tay nhiệt tình.
Càng lúc càng có nhiều người đi về phía này, những người đó lúc Bạch Hàn xuất hiện thì không có cảm giác gì, chỉ nhìn về đó một chút. Nhưng bây giờ khi Tần Dương xuất hiện thì lại nhanh chóng đi về phía hắn.
Tần Dương thấy thế thì lớn tiếng nói: “Đây là sân bay, là nơi công cộng, mọi người đừng chắn lối đi nữa, ảnh hưởng đến những hành khách khác.”
“Tần Dương, cho em xin chữ kí!”
“Đại thần, cầu chụp ảnh chung!”
“Chúng tôi có thể tránh đường, nhưng anh có thể trả lời chúng tôi một vài câu hỏi không?”
“Anh tới tham gia hoạt động tuyên truyền quảng bá [Người Tu Hành] sao?
Thấy mọi người nhiệt tình như vậy, Tần Dương bất lực nói: “Chúng ta đổi địa điểm khác rồi nói, được không?”