Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2186 - Chương 2197: Chuỗi Sinh Vật Kỳ Lạ

Chương 2197: Chuỗi sinh vật kỳ lạ
 

"Bộ chiến giáp này của mọi người có tính năng gì vậy, trông rất lợi hại?"

Sau khi Tần Dương tiết lộ thân phận, Bồ Dương và Lưu Minh Nguyệt càng trở nên cởi mở hơn, không còn cẩn trọng như trước nữa, còn rất thoải mái mở miệng hỏi han.

Đều đã ngả bài rồi, cũng đã tiết lộ thân phận rồi, tôi cũng đã đồng ý sẽ hợp tác và tuân theo sự sắp xếp của quốc gia, vậy chính là người cùng thuyền rồi.

Nếu dã là người cùng một phe thì cũng đều là người một nhà, vạy tôi tò mò cái gì còn cần phải giấu giếm sao.

"Để kích thích tiềm lực, nâng cao sức chiến đấu."

Lưu Minh Nguyệt tò mò hỏi: “Cậu nói nó có thể làm việc trong môi trường như vậy. Tại sao lại như vậy, chẳng lẽ nó không phải là thiết bị điện tử sao?"

Tần Dương buông tay: "Tôi chỉ biết rằng đây hình như là một loại công nghệ điện sinh học rất cao cấp nào đó, còn về những thứ khác thì tôi không biết. Dù sao thì, ngành mà tôi học trường đại học là ngôn ngữ nên tôi không hiểu gì về mấy thứ công nghệ cao này lắm."

Trong khi Tần Dương và Bồ Dương đang trong ngả bài thì Tây Môn Du những người khác đã tập trung xung quanh rồi chỉ chỉ con khủng long bị ngã nằm dưới đất.

"Cái kích cỡ này phải ăn bao nhiêu mới phát triển thành như vậy đay, điều này cho thấy diện tích hòn đảo không hề nhỏ, hơn nữa còn có rất nhiều sinh vật trên đó. Chỉ có đủ sinh vật ở dưới cùng của chuỗi thức ăn tồn tại mới có thể chống đỡ cho những kẻ săn mồi ở đầu chuỗi thức ăn."

"Con khủng long này là loại khủng long gì vậy, là Khủng long bạo chúa à?"

"Chắn chắn không phải là Khủng long bạo chúa đâu, mặc dù con khủng long này khá to, nhưng trông nó không giống một tên bạo chúa chút nào, nó giống như mấy tên lâu la mở đường và bảo vệ xung quanh Khủng long bạo chúa vậy."

"Có lẽ đây là một con Acrocanthosaurus."

"Này, Trần Hầu, cậu còn có nghiên cứu về khủng long sao?"

"Có nghiên cứu gì đâu, nhưng lúc trước khi nghe nói trên đảo này có khủng long, lúc ngồi chán ngắt trên thuyền thì tôi đã đọc một số thông tin về khủng long, nhìn bề ngoài thì chắc đây là Acrocanthosaurus, vì nó rất giống với bản vẽ."

"Có thể đó, tên nhóc cậu rất có tinh thần nghiên cứu đấy! Này Mạnh Linh, cậu đâm đâm gì ở đó vậy?"

"Không có gì đâu, tôi chỉ muốn xem thử thịt của con khủng long này như thế nào, xem có ăn được không..."

"Mạnh Linh, cậu là tên ăn mày!"

……

Sau khi Tần Dương thương lượng với bên này xong, quay đầu nhìn mấy người đang tranh luận chọc phá nhau thì không khỏi lắc đầu.

Bồ Dương hiển nhiên đã nghe thấy lời trêu đùa của mọi người, trên mặt nở nụ cười: "Các thành viên trong đội của anh lợi hại lắm đấy. Một con quái vật khổng lò hung bạo như vậy, nhìn bọn họ chẳng khác gì người thường đi săn gặp được con thỏ rừng cả.”

Tần Dương mỉm cười: "Chúng tôi đã trải qua nhiều nguy hiểm hơn, gặp nhiều đối thủ mạnh hơn như thế nữa, cho nên tâm lý tự nhiên cũng trở nên bình tĩnh hơn."

Bồ Dương nhìn đám người anh dũng như vậy, trong lòng cũng ykiên định hơn, cười nói: "Đúng vậy, nếu người bình thường đối mặt với con khủng long hung bạo như vậy chắc đã sợ đến hồn bây phách lạc rồi, nhưng họ không sợ chút nào, thậm chí còn cảm thấy tò mò nữa."

Tần Dương nở nụ cười: "Vậy chẳng phải sao? Dù sao cũng có không ít phim truyền hình điện ảnh nói về khủng long, hóa thạch cũng không ít, nhưng làm gì có ai đã từng nhìn thấy khủng long thật, đột nhiên bây giờ thấy được một con khủng long thật thì có ai mà không hưng phấn chứ?"

Tần Dương nói xong, vỗ vỗ lòng bàn tay gào to: "Được rồi, tình cảnh hiện tại chúng ta có thể không an toàn, thứ mà chúng ta có thể phải đối mặt sẽ không chỉ là một con khủng long thế này thôi đâu, tất cả không được xem thường, đây cũng là một khu vực rộng dễ bị phát hiện, thu dọn một chút đi, nhanh chóng vào đảo, muốn nghiên cứu về khủng long thì sau này vẫn còn thời gian."

Mọi người nhanh chóng ngừng nói chuyện, chạy tới nhấc xuồng cao su lên, khiêng vào rừng cây bên cạnh, rồi tìm chỗ khuất mà giấu, sau đó dùng cành cây hay vật gì đó che lại, ít nhất từ bên ngoài tuyệt đối sẽ không nhìn thấy khác thường gì.

Họ vẫn phải dựa vào chiếc xuồng cao su này để quay về đấy, nếu không, e rằng đến lúc đó chỉ có thể đốn củi làm thuyền mà thôi.

Sau khi giấu kĩ thuyền cao su xong, mọi người nhanh chóng tiến vào rừng rậm ở ven biển, trên người ai cũng đã mặc chiến giáp, trong tay xách hộp đựng chiến giáp, thật ra chiếc hộp rỗng này có rất nhiều công năng, chẳng hạn như làm một cái ghế đẩu, có thể dùng làm bàn, thậm chí lật ra để làm nồi, đun nước chiên trứng đều không thành vấn đề.

Bồ Dương đã từng đến hòn đảo này, nhưng bởi vì mỗi lần đi vào phương hướng đều sẽ bị lệch, nơi để lên bờ cũng khác, cho nên hiện tại ông cũng không biết mình đang ở đâu, ít nhất hắn cũng không quen với môi trường hiện tại.

Tần Dương và những người khác leo lên đỉnh ngọn núi gần đó, dùng ống nhòm nhìn vào phía xa.

"Hòn đảo này không nhỏ, nhìn qua thì ít nhất cũng cách xa mười hai mươi km, nhưng vẫn không thấy được rìa của hòn đảo......"

La Kinh Phong trầm giọng nói: "Tuy rằng không nhỏ, nhưng dù sao cũng sẽ không quá lớn, bởi vì hòn đảo này nằm trong tam giác Bermuda, mà Bermuda lớn như thế, hơn nữa còn có vô số tuyến đường thủy trong đó. Nếu như diện tích hòn đảo này quá lớn, vậy thì cho dù trên đảo có che đậy bằng công nghệ cao gì thì chắc chắn cũng không thể che hết được, tôi ước tính chiều dài hoặc đường kính của hòn đảo sẽ hơn 50 km, thậm chí là ngắn hơn. "

Tần Dương không có đánh giá gì về nhận định của Lục Cảnh Phong, mà chỉ cười nói: "Tốc độ của chúng ta không chậm, còn có nhiều thời gian, cho nên chúng ta không cần vội, từng bước từng bước thăm dò. Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ có thể tìm kiếm ra hết mọi việc trên hòn đảo này, ngoài ra, chúng ta phải quan sát kỹ những đỉnh núi hay chỗ cao này, xem có tồn tại những ngọn tháp cao như vậy không."

Tất cả mọi người đều gật đầu, đương nhiên bọn họ hiểu cacsi tháp cao mà Tần Dương đang nói là tháp gì, chỉ có điều do vợ chồng Bồ Dương đang ở đây nên Tần Dương cũng không nói rõ.

"Vâng!"

Dương Tiểu Bắc cau mày nói: "Mặc dù không thấy bóng dáng con người, nhưng lại nhìn thấy rất nhiều tên to xác đấy, nếu chỉ là một hòn đảo có đường kính mấy chục km, ở đây có lương thực dồi dào như vậy chỉ để nuôi dưỡng cho mấy tên to xác kia thôi sao, một ngày chúng ta phải ăn bao nhiêu mới no căng bụng đây?

Trong tay Lưu Minh Nguyệt cũng có một cái ống nhòm, cẩn thận quan sát về phía xa, một lúc sau mới đặt ống nhòm xuống, có chút hưng phấn: “Trên đảo này có rất nhiều thực vật kỳ lạ, nhưng cũng có rất nhiều thực vật mà chúng ta biết. Hiển nhiên chúng nó cao hơn rất nhiều lần so với thực vật mà chúng ta thường thấy, suốt dọc đường tôi quan sát thấy thực vật ở đây phát triển rất nhanh, tôi sợ động vật ở đây cũng chẳng khác…"

Dương Tiểu Bắc nhìn Lưu Minh Nguyệt: "Cô Lưu, ý của cô là thực vật ở đây phát triển với tốc độ điên cuồng, nên cung cấp nhiều thức ăn cho rất nhiều động vật, những động vật ăn cỏ ăn thực vật sinh trưởng nhanh cũng có tốc độ sinh trưởng rất nhanh phải không, sau đó chúng lại cung cấp thức ăn cho các loài ăn thịt, từ đó đảm bảo rằng những tên to xác mà chúng ta thấy có đủ nguồn thức ăn? "

Lưu Minh Nguyệt đang cầm trên tay một chiếc ta cây thô to và dày, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Chiếc lá này lớn hơn lá của những cây tương tự ít nhất sáu bảy lần, hơn nữa phiến lá đầy đặn, dày chắc, nhiều nước..rốt cuộc là chuyện gì đây? Có phải vì động vật và thực vật ở đây đã tiến hóa theo nhiều hướng khác nhau, hay là bởi vì có một loại năng lượng đặc biệt có thể thúc đẩy tất cả những biến đổi này? "
Bình Luận (0)
Comment