Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2191 - Chương 2202: Giao Lưu Huyễn Thuật

Chương 2202: Giao lưu Huyễn thuật
 

Còn thiếu cái gì chứ?

Tần Dương nhíu mày suy nghĩ, liền nghĩ ra đáp án.

Huyễn thuật này đầu đầu từ một con thuyền lớn di chuyển trong vùng biển đầy sóng gió, nhưng con thuyền lớn này đến từ đâu, những người này đến từ đâu thì trong Huyễn thuật lại không đề cập đến.

Tần Dương còn chú ý tới một chi tiết, thời gian biến ảo trong quyển trục dường như rất lâu, ít nhất cảm thấy tuyệt đối không phải chỉ là lịch sử mấy trăm năm hoặc hơn nghìn năm.

Đánh giá từ con thuyền có hình dáng độc đáo, Tần Dương tìm kiếm trong trí nhớ, cũng không nghĩ tới thời kỳ nào, quốc gia nào từ cổ đại đến hiện đại đóng loại thuyền đó.

Mặc dù Tần Dương phát hiện sơ hở trong Huyễn thuật nhưng cũng không nói gì thêm. Dù sao thì cũng chỉ là lần đầu gặp mặt, ai cũng giữ thái độ cảnh giác, có chút dè dặt cũng là hoàn toàn bình thường.

Hắn nên trả lời như thế nào đây?

Tần Dương do dự hai giây, liền quyết định đưa ra một hình ảnh sắc nét hơn.

Tất cả thiết bị điện tử xung quanh trên hòn đảo này đều không nhạy, toàn bộ tín hiệu đều biến mất. Tần Dương luôn cảm thấy hiện tượng này không thoát được liên quan đến thổ dân trên hòn đảo này. Vậy mối quan hệ giữa họ và người Nossa là gì?

Tần Dương huy động sức mạnh tinh thần, trong đầu khôi phục cảnh tượng Buckhouse và mình chống lại Nossa Hoàng Phương. Sau đó, hắn nhìn chằm chằm vào mắt của ông lão, kích hoạt sức mạnh tinh thần, lập tức truyền cảnh tượng Huyễn thuật vào trong đầu ông lão.

Ông lão đột nhiên mở to mắt. Lúc trước ông ta chọn dùng sức mạnh tinh thần tạo ra Huyễn thuật để giao tiếp với Tần Dương vì bất đồng ngôn ngữ, ông ta dùng cách này để nói cho Tần Dương biết nguồn gốc của bọn họ.

Ông ta có rất nhiều chuyện muốn hỏi Tần Dương, nhưng đều không giao tiếp được. Điều này khiến ông ta rất lo lắng, nhưng ông ta chưa từng nghĩ vậy mà Tần Dương lại là người tu hành sức mạnh tinh thần, cũng có thể thi triển Huyễn thuật!

Kinh ngạc không chỉ có vậy, điều khiến ông lão kinh ngạc chính là cảnh tượng trong hình ảnh của Tần Dương.

Cảnh chiến đấu không tính là dài, nhưng Tần Dương đã lợi dụng lúc hỗn loạn để đâm một nhát vào đầu Nossa Hoàng Phương khiến ông ta vô cùng khiếp sợ.

Ông ta chưa từng nhìn thấy người Nossa, nhưng trong truyền thuyết truyền lại từ đời này sang đời khác, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết người Nossa, cao năm mét, mặc bộ giáp đen, chính là ác quỷ hủy diệt thế giới trong truyền thuyết!

Thế mà con người có thể chiến đấu với ma quỷ? Không chỉ có thể chiến đấu, mà còn có thể chặt đầu ma quỷ?

Nhìn thấy Tần Dương và những người ngoài khác cũng đủ khiến ông ta chấn động rồi, biết bọn họ đến từ lục địa bên ngoài, tâm trạng của ông lão tràn ngập kích động. Bây giờ biết được con người tồn tại ở bên ngoài vẫn có thể chiến đấu với ma quỷ, hơn nữa còn giết chết bọn chúng, điều này đã khiến trái tin vốn đang tuyệt vọng của ông lão bỗng bùng lên niềm hy vọng vô bờ bến.

Con người còn có hy vọng!

Ông ta nắm chặt tay Tần Dương, hốc mắt đỏ au, dường như còn có nước mắt, đôi tay khô gầy hơi run rẩy.

Tần Dương cảm nhận được sự kích động của ông lão, trong lòng hắn cũng thở dài nhẹ nhõm.

Có vẻ như nhóm người này thực sự biết người Nossa, nhưng bọn họ chắc là chống lại người Nossa, họ cũng không trở thành tay sai của người Nossa. Mà tín hiệu ở đây biến mất và thiết bị điện tử bị trục trặc, có thể thật sự liên quan đến người Nossa, nhưng nghĩ đến có lẽ trong đó có một số nguyên nhân khác.

Tuy rằng ngôn ngữ bất đồng nhưng hai bên đều là người tu hành sức mạnh tinh thần nên giao tiếp dễ dàng hơn rất nhiều. Tuy vẫn chưa thể miêu tả chính xác một số sự việc, nhưng bọn họ có thể nói ra những gì mình muốn nói, thay đổi cảnh tượng Huyễn thuật, trực tiếp phóng hình ảnh giống như truyền phát tin vào trong đầu đối phương.

Hai người cứ như vậy tìm hiểu ý của đối phương từng chút một, rồi dùng Huyễn thuật nói cho nhau nghe.

Hai người đều không nói chuyện, chỉ có anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, đặc biệt là vẻ mặt ông già kích động, thậm chí còn có nước mắt, cảnh này có vẻ rất quỷ dị.

La Kinh Phong thấp giọng hỏi: “Hai người họ đang làm gì vậy? Cầm tay nhau nhìn nhau rơi nước mắt, sao bỗng nhiên cảm thấy tràn đầy tình cảm như vậy?”

Dương Tiểu Bắc liếc nhìn La Kinh Phong một cái: “Chẳng lẽ anh không biết đội trưởng của chúng ta ngoài trừ sức mạnh tu hành lớn mạnh ra, thì còn là một người tu hành sức mạnh tinh thần sao?”

La Kinh Phong hơi sửng sốt: “Người tu hành sức mạnh tinh thần, ặc, hình như có nghe nói qua. Trong trận đấu giao lưu lần trước, cậu ấy dùng một chiêu đánh bại đối thủ siêu phàm, nghe nói là dùng sức mạnh tinh thần tấn công…… Cậu nói hiện tại bọn họ giao tiếp bằng sức mạnh tinh thần?”

Câu cuối cùng của La Kinh Phong hơi không tự tin, nhưng Dương Tiểu Bắc lại gật đầu khẳng định: "Đúng vậy, mặc dù tôi không biết họ giao tiếp như thế nào, nhưng chắc chắn họ đã thực hiện một số giao tiếp và trao đổi. Nếu không, ông già không thể phấn khích như vậy, thậm chí ứa nước mắt.”

Mặc dù trong lòng La Kinh Phong đã tán thành những lời nói của Dương Tiểu Bắc, nhưng anh ta vẫn lẩm bẩm: "Nhỡ may đội trưởng giống người thân nào đó của ông ta, chẳng hạn như đứa cháu có thể đã chết của ông ta..."

Dương Tiểu Bắc trợn tròn mắt, trước đó anh ta đã tìm hiểu kỹ Tần Dương, nói chung anh ta rất rõ ràng thực lực của Tần Dương. Anh ta thấp giọng giải thích: "Nếu thật sự là giao tiếp bằng sức mạnh tinh thần, vậy chắc là thi triển Huyễn thuật với đối phương…"

Tây Môn Du kinh ngạc hỏi: “Thi triển Huyễn thuật với nhau, đây là có ý gì?”

Dương Tiểu Bắc giải thích ngắn gọn về Huyễn thuật, sau đó nói: "Huyễn thuật là giả, nhưng nó cũng có thể là một điều gì đó đã xảy ra, hoặc một điều gì đó mà người thi triển muốn kể. Anh có thể hiểu đơn giản là đang xem một bộ phim..."

Dương Tiểu Bắc giải thích như vậy, mọi người lập tức hiểu được.

"Cũng không biết hai người họ đã trao đổi cái gì, nhưng có vẻ như đối phương và chúng ta là bạn chứ không phải kẻ thù, nếu không sẽ không có biểu hiện như vậy..."

La Kinh Phong cười nói: "Nếu vậy thì mọi chuyện dễ dàng rồi. Có lẽ chúng ta sẽ sớm giải được mọi bí ẩn trên hòn đảo này. Còn ai có thể hiểu rõ hòn đảo này hơn bọn họ chứ."

Không chỉ những người trong tiểu đội Kỳ Tích ngạc nhiên, mà tất cả những người cầm các loại vũ khí trong tay đi theo ông lão cũng khó hiểu nhìn nhau, không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng bọn họ vẫn nắm chặt vũ khí trong tay, vẫn không buông xuống.

Ông lão và Tần Dương nhiệt tình nắm tay nhau, vẻ mặt kích động, ai cũng có thể hiểu được người trẻ tuổi này không phải là kẻ thù.

Cuộc trao đổi giữa hai người kéo dài khoảng mười phút. Ông lão quay người đi trước, kéo tay Tần Dương, quay đầu lớn tiếng nói với một đám binh lính phía sau.

Nghe theo lời của ông lão, trên mặt những binh lính đó lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức hoan hô, ánh mắt tràn đầy sùng bái không che giấu đối với Tần Dương!

Tây Môn Du nhìn cảnh tượng trước mắt, trên mặt anh ta không khỏi lộ ra vẻ kỳ quái: "Hửm? Chuyện gì thế này. Tôi cảm giác như đội trưởng đột nhiên trở thành anh hùng, còn những người kia lại có vẻ mặt sùng bái vậy?"
Bình Luận (0)
Comment