Chương 2205: Nản lòng thoái chí
Tần Dương đứng trước ngọn núi, nhìn sơn động to lớn ẩn nấp ở kia, không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua thôn làng.
Sơn động này được thiết kế vô cùng tinh xảo và kì diệu, cho dù có người đi đứng cách đây mười mét, chỉ cần không đi xuyên qua khe hở tự nhiên của ngọn núi thì không thể nào nhìn thấy sơn động này.
Tần Dương đi theo ông lão đó xuyên qua con đường hầm hoàn toàn làm bằng đá, sau đó dừng lại trước một cánh cửa làm bằng thép không gỉ.
Nhìn thấy cánh cửa này, ánh mắt Tần Dương sáng lên. Hắn đã từng nhìn thấy cánh cửa tương tự.
Di tích dưới đáy biển!
Cánh cửa to lớn trải qua hàng vạn năm mà không bị mục nát, cánh cửa trước mặt cũng được làm bằng chất liệu tương tự, chỉ là cánh cửa trước mặt nhìn qua hơi quái dị. Cánh cửa này trông giống như được cắt ra từ một tấm thép, giống như tháo từ nơi nào xuống rồi mang đến đây làm cửa.
Ông lão đi về phía trước, lấy ra một chiếc chìa khóa, nhét vào trong lỗ khóa bên cạnh. Một tiếng tạch tạch vang lên.
Ông lão ra hiệu cho Tần Dương đi lên mở cửa, đồng thời cảm thán nói: “Cánh cửa này rất nặng, hồi còn trẻ tôi còn có thể mở ra nhưng bây giờ già rồi, không đẩy nổi nó nữa.”
Tần Dương bước tới đẩy cánh cửa nặng nề, mọi thứ trước mắt đột nhiên sáng tỏ thông suốt.
Trong khoảng trống to lớn, cao ít nhất hai mươi mét, rộng bốn mươi năm mươi mét vuông chứa rất nhiều thiết bị kim loại. Những thiết bị này được làm từ chất liệu giống như cánh cửa, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt. Ở trung tâm sơn động có một chiếc rương dài khoảng bốn mét, xung quanh được kết nối với một vài trang bị.
Ánh mắt Tần Dương rơi vào chiếc rương này. Mọi thứ trong sơn động vô cùng rõ ràng, chỉ duy nhất có chiếc rương này là bị bịt kín từ bên trong. Dựa theo chiều dài của chiếc rương thì có lẽ bên trong là người Lander đang ngủ đông.
Tần Dương nhìn nhìn thấy một người Lander trong huyễn cảnh dưới di tích đáy biển. Tay người đó cầm một cây rìu chiến phải dài đến năm mét phóng lên trời, trực tiếp phá vỡ phi thuyền của người Nossa, sau đó một số lượng lớn người Nossa và phi thuyền của bọn chúng bị rơi thẳng xuống biển.
Trưởng lão đưa Tần Dương đến trước mặt chiếc rương kim loại, cung kính quỳ xuống, vẻ mặt vô cùng thành kính, cúi thấp người lẩm bẩm điều gì đó với chiếc rương.
Tần Dương đứng ở một bên, yên lặng chờ.
Từ giờ đến kỳ hạn một trăm năm vẫn còn cách một khoảng, người Lander một trăm năm mới tỉnh lại một lần, bây giờ đánh thức sớm thể này chẳng khác nào người chưa ngủ đủ giấc đã bị đánh thức. Trưởng lão làm tất cả những động tác đó giống như một nghi thức để khẩn cầu người Lander tha thứ.
Một lúc lâu sau trưởng lão mới đứng lên, đi tới một bên rương kim loại, ấn một cái nút.
“Răng rắc!”
Trong sơn động yên tĩnh vang lên âm thanh rõ ràng, sau đó lại lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh, phảng phất như không có chuyện gì xảy ra.
Trưởng lão lùi ra sau, quay về phía Tần Dương ra hiệu một cái rồi khoanh chân ngồi xuống.
Tần Dương cũng không vội. Mặc dù hắn không biết nguyên lý của thiết bị ngủ đông này lợi hại đến mức nào, nhưng dựa theo suy nghĩ thông thường thì người này ngủ đông thì thân thể chắc cũng lâm vào trạng thái ngủ đông. Để một người đang trong trạng thái ngủ đông khôi phục sự sống, trở lại như người bình thường chắc chắn cần chút thời gian.
Hai người đợi năm tiếng đồng hồ, ngay lúc Tần Dương không đợi nổi nữa hỏi trưởng lão rốt cuộc phải đợi bao lâu thì rương kim loại vang lên một âm thanh nặng nề, sau đó nắp rương từ từ nâng lên.
Khi nắp rương được nâng lên hoàn toàn thì một dáng người mạnh mẽ từ trong rương ngồi dậy.
Tần Dương trợn mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng có chút kích động.
Lander!
Đây là một người Lander sống sờ sờ!
Sau hàng vạn năm từ nền văn minh lục địa Mu, hắn vẫn có thể nhìn thấy được một người Lander còn sống. Điều quan trọng nhất là người Lander này không phải là hậu duệ của người Lander ở Mu mà là người đã sống sót qua hàng vạn năm, đã trải qua kiếp nạn đó!
Tần Dương kích động một phần là vì gặp được một người ngoài hành tinh còn sống, hơn nữa lại không phải kẻ thù mà có thể hoàn toàn trao đổi bình thường. Một phần là vì hắn có thể biết thêm được nhiều tin tức từ người Lander này.
Hành tinh của bọn họ, lai lịch của bọn họ, lai lịch của Nossa, điểm yếu của Nossa...
Người Lander kia mặc dù vẫn đang ngồi trong chiếc rương kim loại nhưng đã cao hơn một người bình thường. Cơ bắp cân xứng, mỗi múi cơ đều tràn đầy sức mạnh. Người này có làn da màu xanh, đôi mắt cũng màu xanh, hai lỗ tai hẹp dài, như tai của những yêu tinh trong phim. Trên đầu người này còn có một chiếc sừng nhỏ màu đen, nhìn giống với sừng của những ác ma.
Người Lander chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt rơi trên người vị trưởng lão đang quỳ xuống ở kia, sau đó lại nhìn Tần Dương đang đứng bên cạnh, ánh mắt hơi nghi hoặc.
Người Lander nhẹ nhàng nhúc nhích cánh tay, lắc lư đầu giống như cảm nhận cơ thể, sau đó quay đầu nhìn trưởng lão, thấp giọng nói một câu.
Tần Dương mở to hai mắt, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ.
Hắn nghe hiểu!
Thế mà hắn lại nghe hiểu được những gì người Lander này nói!
“Tại sao lại đánh thức ta sớm? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Trong đầu Tần Dương nhanh chóng hiện lên những đoạn ngắn, đó là ảo ảnh mà hắn nhìn thấy ở tòa di tích dưới đáy biển kia. Có vô số những hình ảnh, rất nhiều cảnh tượng, bao gồm cả cảnh sinh hoạt hàng ngày, rồi cả quá trình các đại tế ti đối thoại với người Lander.
Tần Dương cũng đã từng nói với Long Vương và Bạch Phá Quân chuyện này, cũng từng suy đoán rằng mặc dù hắn không hiểu ngôn ngữ của Nossa nhưng không chừng khi gặp Nossa lại có thể hiểu được.
Dường như có vô số thông tin bùng nổ trong đầu Tần Dương, Tần Dương có một cỗ xúc động mạnh mẽ khiến hắn thốt ra một câu mà đến bản thân hắn cũng không thể nào hiểu được.
“Tôi có thể nghe hiểu những gì ông nói!”
Hắn vừa nói câu này, người Lander kia lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, trưởng lão đang quỳ trên đất cũng vô cùng kinh hãi.
Người Lander không dùng ngôn ngữ của lục địa Mu mà là ngôn ngữ đặc thù của bọn họ. Ở lục địa Mu, chỉ những tế ti có địa vị cực cao mới có thể thông qua tinh thần lực để học ngôn ngữ của người Lander, từ đó có được cơ hội giao tiếp cùng họ.
Ở một mức độ nào đó, trưởng lão ở đây cũng có thể được coi là tế ti, nhưng số lượng này tương đối ít. Hơn nữa ở một nơi có hoàn cảnh như thế này, cho dù có khoa học kĩ thuật thì cũng không làm gì được. Trải qua kiếp nạn kia, trái tim người Lander dường như đã nguội lạnh rồi.
Thời điểm ban đầu, một nền văn minh vĩ đại như vậy đã được tạo ra, nhưng cuối cùng lại bị người Nossa hủy diệt. Người Lander phải vất vả lắm mới chạy trốn đến trái đất được, cho dù nền văn minh kia được truyền lại thì cũng có thể làm gì đây?
Đấu lại được Nossa sao?