Chương 2236: Tâm bất do kỷ
Cùng lúc Tần Dương thở phào nhẹ nhõm thì Văn Vũ Nghiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cô không biết Tần Dương có tin lời cô nói hay không, nhưng thật ra cái đó không quan trọng.
Bất kể đúng hay sai, mọi người đều tin là được rồi.
Chuyện uống rượu cứ để lại cho ngày hôm qua đi, ít nhất sau khi có tấm màn che này, mọi người có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra rồi qua lại bình thường, đừng đến mức vì chuyện của ngày hôm qua mà khiến mọi người đều xấu hổ, ngay cả bạn bè cũng không làm được.
Cô không muốn.
Cô hiểu rất rõ tính cách của Tần Dương, biết hoàn cảnh hiện tại của anh, là một người phụ nữ lý trí, về mặt tình cảm cô nên tránh xa Tần Dương, suy cho cùng đó là vòng xoáy, một cái vòng xoáy khiến người ta một khi đã rơi vào thì sẽ không thể kiếm chế được tình cảm của mình.
Nhưng mà, cô không kiềm chế được, tâm bất do kỷ.
Cô nhớ vô cùng rõ ràng mọi chuyện đêm qua, mặc dù sau khi tỉnh lại cô rất ngạc nhiên vì sự to gan của mình, nhưng tất cả những gì cô làm đều là thật.
Không phải vì say mà không kiểm soát được bản thân rồi làm loạn, chỉ là lợi dụng khi say để nói lên tiếng lòng của mình trong và làm những gì cô hằng mong muốn.
Rượu kích thích thần kinh của một người và khuếch đại cảm xúc của một người, nhưng tất cả các lý do đều tồn tại một cách chân thật.
Những người uống rượu chỉ vào mũi quát mắng, đó phải là bởi vì những cảm xúc ghê tởm tích tụ trong lòng họ lúc bình thường, người đã uống rượu, muốn tỏ tình với một người, là bởi vì bình thường sự thích đó họ để ở trong lòng, không dám nói ra, mượn rượu để bày tỏ tình yêu của mình.
Cô chưa bao giờ nghĩ tới việc cướp Tần Dương từ tay Hàn Thanh Thanh, cô sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng cách mượn để bày tỏ nỗi lòng của mình cũng không thể trách được.
Không biết làn sau hai người gặp nhau, lại đi uống rượu thì trên mặt Tần Dương sẽ có biểu cảm thế nào nữa?
Trong lòng Tần Dương nghĩ gì về hành vi của mình? Vui ư?
Không phải đàn ông đều là sinh vật rất hư vinh và tham lam sao, một cô gái xinh đẹp như vậy chủ động nhảy vào lòng, cho dù không có chuyện gì xảy ra, nhưng chắc chắn trong lòng hẳn là vẫn có chút vui vẻ thích thú.
Tâm trạng của Văn Vũ Nghiên đột nhiên trở nên rất tốt, rất vui vẻ, thậm chí còn có chút mừng thầm dí dỏm.
Cô không muốn chiếm hữu bất cứ thứ gì, chỉ là cô rất hạnh phúc.
Cô ấy tận hưởng sự vô ưu vô lo có chút ỷ lại này, tận hương chút thỏa mãn đầy dễ chịu này.
Hehe, hẹn gặp lần sau!
...
Vài ngày sau, Tần Dương đi qua đi lại giữa những người phụ nữ của mình, cùng nhau ăn uống, mua sắm, xem phim, nấu ăn, cùng sinh hoạt.
"Gần đây anh đã chạy đi đâu vậy?"
Lý Tư Kỳ nằm trong vòng tay của Tần Dương, lười biếng hỏi: "Còn chưa hết năm thì đã không thấy người rồi?"
Tần Dương choàng tay qua bờ vai của cô: "Gần đây tôi đã tìm được công việc liên quan đến quân đội, cần phải giữa bí mật, hoặc là sau này sẽ thường như vậy..”
Lý Tư Kỳ trợn Tần Dương một cái: "Nói giống như trước đấy anh không giống như vậy á, không phải anh luôn biến mất bí ẩn một đoạn thời gian sao? Anh đó, giống như là một người đàn ông bí ẩn vậy, nhưng mà tôi sẽ không hỏi, chỉ cần anh trở về là được rồi... "
Tần Dương cười nói: "Không trở về thì có thể đi đâu đây?"
Lý Tư Kỳ cười haha nói: "Ai biết anh đi đâu chứ, dù sao anh cũng có nhiều phụ nữ thế kia, đi đâu cũng có.”
Tần Dương vươn tay nắn mặt Lý Tư Kỳ: "Sao vậy, ghen à?"
Lý Tư Kỳ thuận tay nhéo mặt Tần Dương: "Tôi không ghen đâu, dù sao chỉ cần anh ở bên cạnh tôi là được rồi.”
Dừng một chút: "Chẳng qua, bây giờ chị Điệp và chị Đồng đang ở bên nhau đúng không?"
Tần Dương hơi kinh ngạc hỏi: "Sao cô biết?"
Lý Tư Kỳ hừ nói: "Lần trước chị Điệp rủ tôi đi ăn cơm..."
Tần Dương kinh ngạc hỏi: "A, có chuyện này à, sao tôi lại không biết?"
Lý Tư Kỳ kéo Tần Dương mặt cái: "Chuyện của phụ nữ, liên quan gì đến anh?"
Tần Dương hơi căng thẳng: "Hai người đã nói gì vậy?"
Phụ nữ chạm mặt, đương nhiên Tần Dương sẽ hơi căng thẳng, ai biết liệu sao Hỏa có đụng phải trái đất không chứ?
Vẻ mặt Lý Tư Kỳ đột nhiên trở nên nghiêm túc:”Chúng tôi đã cãi nhau một trận.”
Tần Dương sửng sốt, sống lưng thẳng tắp: "Hả? Cãi nhau?"
Lý Tư Kỳ nhìn vẻ mặt của Tần Dương bỗng nhiên cười haha, cười đến mức nghiêng ngả: "Haha, swoj à?"
Tần Dương nhìn vẻ mặt của cô, chợt nhận ra mình bị lừa, hung hăng chọc cô nhột: “Ai bảo cô chọc tôi, còn nói láo nữa?"
Lý Tư Kỳ sợ nhột, vội vàng xin tha: "Đừng gãi , tôi sợ nhột, tôi sai rồi, đừng gãi.”
Tần Dương buông ra: "Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Lý Tư Kỳ co người lại, thở hổn hển trả lời: "Chỉ là cùng nhau ăn cơm thôi, không cãi nhau, cả hai nói chuyện rất vui, anh đừng lo..."
Tần Dương thở phào nhẹ nhõm: "Hai người đang cấu kết vơi nhau ư?"
Lý Tư Kỳ đưa tay vuốt mái tóc có phần rối bù của mình: "Người một nhà mà, quen nhau rồi, chúng tôi cũng không tranh giành cái gì, đương nhiên sẽ không có mâu thuẫn gì, ngày nào đó thật sự chúng tôi bị Chân Hồng nương nương thảo phạt thì vẫn có thể sưởi ấm cho nhau, dù sao khi đó cũng chẳng trông cậy vào anh được nữa.”
Tần Dương hơi ngượng ngùng: "Cô nói cái gì vậy? Thanh Thanh không phải loại người như vậy, thật sự có gì đâu, cho dù có tức giận cũng chỉ nhằm vào tôi, sẽ không nhằm vào mọi người.”
Lý Tư Kỳ nhìn vẻ mặt Tần Dương, đưa tay vuốt ve hai cái: "Đừng mày chau mặt ủ, biết sẽ khiến anh khó xử, chúng tôi sẽ không gây phiền phức cho anh đâu."
Tần Dương còn chưa kịp trả lời thì Lý Tư Kỳ đã chủ động chuyển đề tài: " “Người tu hành” đã bị hoãn chiếu, anh biết không?"
Tần Dương lắc đầu, hắn thật sự không biết, bởi vì hắn không hề quan tâm đến chuyện này.
Sau khi phát hành và quảng bá ban đầu, doanh thu phòng vé rất tốt, Tần Dương liền bỏ mặc không quan tâm nữa, dù sao đó cũng không phải là điều hắn cần nhọc lòng.
Một việc, nếu đã cố gắng rồi, vậy thì dù kết quả có ra sao thì cũng nên đối mặt và bình tĩnh đón nhận nó, dù gì thì cũng đã cố gắng rồi, dù kết quả tốt hay xấu, nhưng sẽ không cảm thấy thất vọng và hối tiếc.
Lý Tư Kỳ đã quen với cái hành vị bỏ mặc buông tay này của Tần Dương: "Bởi vì doanh thu phòng vé tốt, công ty xin một tháng, mặc dù tỉ lệ xem sẽ giảm, nhưng lần chiếu ít đi, tỉ lệ ghế ngồi lại cao,tuy rằng số lượng vé mỗi ngày không bằng trước đo, nhưng cũng đã rất khả quan rồi.”
Tần Dương cười nói: "Phòng vé bây giờ là bao nhiêu rồi?”
Trên mặt Lý Tư Kỳ tràn đầy hưng phấn không thể che giấu: "Phòng vé hôm nay đạt 11,5 tỷ, đã hoàn toàn phá kỷ lục, hơn nữa cứ theo tình hình hiện tại ước tính cuối cùng sẽ đột phá 12,5 tỷ..." . "
Tần Dương tính toán: "Ôi chao, phòng vé cá nhân của cô chẳng phải đã là 30 tỷ rồi sao?"
Lý Tư Kỳ hưng phấn hôn lên mặt Tần Dương một cái: "Đúng vậy, tất cả đều là nhờ ông chủ Tần dẫn dắt, bây giờ tôi đã trở thánh người có số phòng vé cao nhất trong nước rồi..bản thân tôi cảm thấy như là đang mơ vậy..”
Tần Dương cười nói: "Có nguyên nhân là do tôi, cũng có nguyên nhân là do sự nỗ lực của cô, cũng không thể quy về cho tôi hết được, vậy bây giờ chẳng phải cô sẽ rất quyền lực sao?"