Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2247 - Chương 2258: Giao Chiến Kịch Liệt

Chương 2258: Giao chiến kịch liệt
 

Ba Tụng trốn trong nhóm người ngồi đó, ông ta không dám nghĩ có thể lừa được. Khi nhìn thấy Mai Lạc Y giết những người kia, ông ta chỉ muốn tìm một cơ hội để ra tay.

Thực lực của Mai Lạc Y quá mạnh, Ba Tụng không dám tùy tiện ra tay, siêu cấp cường giả ra tay thường khá độc ác, ông ta không dám chắc mình có thể khống chế được Mai Lạc Y.

Thế nên Tần Dương tuổi còn trẻ lập tức trở thành mục tiêu của Ba Tụng. Trong lúc Tần Dương tiến hành thẩm vấn, Ba Tụng đã kích hoạt sức mạnh tinh thần, trực tiếp xông thẳng vào đầu Tần Dương.

Ông ta biết mình không chạy thoát được, thế nên muốn tóm cậu thanh niên này con như một con mồi để cò kè mặc cả.

Nhưng mọi chuyện không dễ dàng như những gì Ba Tụng suy đoán.

Sức mạnh tinh thần ông ta gây ra giống như một cái búa giáng thẳng xuống đầu, sẽ làm cho não bộ của Tần Dương bị tổn thương nghiêm trọng, nếu muốn chữa trị thì phải dựa vào ông ta. Nếu như thế thì Mai Lạc Y không thể giết ông ta, chỉ cần có thể sống sót và tiếp xúc với càng nhiều người thì ông ta càng có cơ hội trốn thoát.

Cứ tưởng rằng chỉ một đòn có thể đánh bại Tần Dương, nhưng sức mạnh tinh thần của Ba Tụng lại giống như va vào một tấm thép cứng rắn.

Sức mạnh tinh thần mạnh mẽ!

Hai sức mạnh tinh thần chạm vào nhau khiến Ba Tụng cảm thấy không ổn, ông ta nghiến răng phát động công kích lần hai.

Ông ta không thể để cho Tần Dương phản ứng kịp, một khi Tần Dương có phản ứng thì Mai Lạc Y sẽ ra tay, thế thì không còn cơ hội nữa.

Sức mạnh tinh thần thứ hai như một làn sóng mãnh liệt bổ tới, Ba Tụng muốn phá tan lớp phòng ngự của Tần Dương. Sau khi va chạm mạnh như vậy thì chắc chắn Tần Dương sẽ chịu tổn thương nặng nề.

Nhưng mà sức mạnh lần này lại rơi vào khoảng không một cách kì lạ.

Sức mạnh tinh thần tiến vào không đụng phải vách tường cứng rắn nữa mà rơi vào khoảng không hoàn toàn tĩnh lặng. Nhưng nó không phải trống rỗng mà là một bức tường vô hình như biển sâu không thấy đáy, như đầm lầy đầy phù sa, như từng tầng từng lớp mạng nhẹn.

Sức mạnh tinh thần của Ba Tụng lao vào thì sự hung mãnh giảm đi một nửa, giống như dã thú rơi xuống đầm lầy, càng vùng vẫy càng nhanh chìm xuống.

Linh hoạt kì ảo!

Ba Tụng giật nảy cả mình, ông ta là một lão vu sư có thâm niên, sức mạnh tinh thần vô cùng cường đại, vô cùng hiểu rõ về phương thức này. Ba Tụng hoàn toàn có thể biết dựa vào thực lực của bản thân thì có thể bắt được con mồi hay không. Một tấm mạng nhện có thể bắt được ruồi muỗi, nhưng có thể bắt được con chim ưng đang bay trên bầu trời sao?

Ba Tụng rất tự tin vào sức mạnh tinh thần của mình, nhưng mỗi lần công kích của ông ta lại bị cản lại, không thể phát huy được sức mạnh. Điều này có thể nói lên Tần Dương không chỉ có sức mạnh tinh thần cao mà còn sử dụng nó rất tinh diệu.

Người thanh niên này cũng là một vu sư!

Ba Tụng kinh hãi, đang muốn tiếp tục phát động công kích lần thứ ba thì Tần Dương đã quay đầu lại, ánh mắt khóa chặt trên người ông ta, đôi mắt đen như mực khiến người ta kinh hãi.

Sức mạnh tinh thần của Ba Tụng và Tần Dương quấn lấy nhau, giống như những binh sĩ xông vào trận chiến, không ngừng giao tranh, dây dưa, va chạm.

Mặc dù cả hai không hề động thủ, nhìn qua chỉ đơn giản là đối mặt, nhưng trình độ giao chiến lại không thua gì những trận ác chiến siêu cấp.

Ba Tụng là vu sư mạnh nhất từ trước đến nay mà Tần Dương gặp phải, sức mạnh tinh thần cũng sâu như biển. Hai người chiến đấu như thế Tần Dương cũng tiêu hao không ít năng lượng.

Dưới sự tấn công mạnh mẽ, Tần Dương lặng lẽ chảy máu mũi, mà sắc mặt của Ba Tụng ngồi đối diện cũng trắng bệch như tờ giấy.

Tần Dương bị va chạm mạnh, Ba Tụng cũng không dễ chịu gì, áp lực tinh thần Tần Dương gây ra cũng khiến Ba Tụng chịu không ít đau khổ.

Hai người đang chiến đấu tinh thần thì Ba Tụng bỗng nhiên kêu lên thảm thiết, cả người bay lên rồi nặng nề rơi xuống, sức mạnh tinh thần cũng bị gián đoạn.

Tần Dương quay đầu nhìn sang, Mai Lạc Y đã ra tay.

Bà không xác định được Tần Dương và Ba Tụng ai là người chiếm ưu thế, nhưng nhìn Tần Dương chảy máu mũi thì bà theo bản năng đánh Ba Tụng một chưởng. Không lấy mạng ông ta nhưng ít nhất cũng gãy vài ba cái xương sườn.

Ánh mắt Tần Dương lại khôi phục như bình thường, hắn hít sâu một hơi, mọi thứ dần dần bình ổn nhưng trong lòng vẫn có một tia chấn động.

Hắn đã từng thi đấu sức mạnh tinh thần với Puhe Ogawa nhưng lại hoàn toàn khác xa trận đấu này. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi mà không khác gì một trận quyết chiến sinh tử bằng kiếm và súng, vô cùng nguy hiểm. Đối thủ mạnh đến mức thiếu chút nữa Tần Dương đã bị đánh bại.

Là một người tu hành, Tần Dương biết rõ hậu quả của việc sức mạnh tinh thần bị đánh bại. Nhẹ thì bị người khác khống chế, nặng thì trở thành ngớ ngẩn, từ nay về sau ngơ ngơ ngác ngác, như cái xác không hồn.

Lúc trước Lucian chính vì bị tổn thương do va chạm sức mạnh tinh thần nên mới giống như một đứa trẻ, nhưng cũng giữ được một chút trí tuệ. Vừa rồi nếu Tần Dương thất bại thì có khả năng mọi trí tuệ sẽ bị xóa sạch.

“Cậu không sao chứ?”

Tần Dương lau sạch máu mũi: “Tôi không sao, người kia là Ba Tụng, ông ta dùng sức mạnh tinh thần đánh lén tôi, tôi nghĩ ông ta muốn khống chế tôi để đưa điều kiện với tiền bối.”

Mai Lạc Y thở phào một hơi, ánh mắt lạnh như băng nhìn Ba Tụng: “Nói với ông ta nếu chữa khỏi cho Phi Phi thì còn cơ hội nói chuyện, nếu không thì tôi sẽ khiến ông ta muốn sống không được muốn chết cũng không xong!”

Tần Dương nhờ người bên cạnh phiên dịch, Ba Tụng nằm trên mặt đất thở dốc: “Muốn tôi chữa bệnh cho cô ta thì các người phải thả tôi đi, chỉ cần tôi ở một nơi an toàn thì tôi sẽ chữa bệnh cho cô ta, nếu không thì các người cứ giết tôi đi, giết tôi thì cô ta cũng không sống nổi.”

Tần Dương cười lạnh: “Bây giờ ông còn sự lựa chọn khác sao?”

Ba Tụng biết rõ chỗ dựa duy nhất của mình, ông ta cắn răng nói: “Chẳng phải cô ta rất quan trọng với các người sao? Nếu các người không thả tôi ra thì cứ để cô ta chết đi. Nếu tôi không mở xiềng xích và nguyền rủa cho cô ta thì thần tiên cũng không cứu được cô ta!”

Tần Dương lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ ông đã quên tôi cũng là một người tu hành sức mạnh tinh thần sao? Chỉ cần ông nói phương pháp thì tôi có thể mở được xiềng xích và nguyền rủa,”

Ba Tụng lắc đầu: “Cậu không đồng ý với điều kiện của tôi thì tôi sẽ không nói gì hết. Tôi thừa nhận sức mạnh tinh thần của cậu rất mạnh, nhưng cậu không thôi miên được tôi.”

“Thế à?”

Tần Dương cười lạnh: “Sức mạnh tinh thần của ông đúng là rất mạnh, là người mạnh nhất trong những người tôi từng gặp. Nhưng sức mạnh tinh thần có quan hệ mật thiết với trạng thái con người. Nếu tôi dằn vặt ông mệt mỏi rã rời, tinh thần suy yếu, ông có dám cam đoan là sẽ không bị tôi thôi miên không?”

Ba Tụng lập tức biến sắc...
Bình Luận (0)
Comment