Chương 2260: Đột phá mới
Dưới ánh mắt soi mói của bao nhiêu người, Tần Dương và những người khác rời khỏi căn cứ nghiên cứu bí mật, lúc rời đi còn trưng dụng một chiếc xe Jeep của đối phương.
Bên trong trụ sở bí mật chắc chắn còn rất nhiều vật có giá trị, nhưng nơi này không phải địa bàn của Hoa Hạ, tiếng súng dày đặc, cả tiếng sụp đổ đã thu hút sự chú ý của bên phía Thái Lan.
Mai Lạc Y gọi điện thoại cho Bạch Phá Quân, một mặt để thông báo tình huống, một mặt cũng để được thông qua hành động lần này. Mặc dù đúng là bà không sợ hãi gì cả, hơn nữa cũng là người chiếm được đạo lý, nhưng nếu thực sự đại khai sát giới thì sẽ mang đến cho Hoa Hạ nhiều áp lực từ phía quốc tế.
Nhóm người Tần Dương trực tiếp đến đại sứ quán của Hoa Hạ, bọn họ không cần âm thầm như đặc công mà quang minh chính đại đi vào.
Những người bị giết đều là người Niết bàn, ai quan tâm chứ?
Cho dù có quan tâm thì làm gì có ai dám nói gì?
Có bản lĩnh thì đi nói Mai Lạc Y đi.
Người phụ trách phòng nghiên cứu và thuốc biến đổi gen đương nhiên sẽ được giao cho Bàn Cổ, còn Ba Tụng sẽ giữ lại trước. Mặc dù cuối cùng cũng sẽ giao cho Bàn Cổ nhưng bây giờ bọn họ phải bắt ông ta chữa trị cho Mai Phi Phi đã.
Sau khi nghỉ ngơi một chút thì nhóm người Tần Dương lại đi gặp Ba Tụng, ông ta đã được điều trị đơn giản một chút để vết thương không chuyển biến xấu, nhưng hai mắt ông ta đã được bịt kín bằng băng vải.
“Ba Tụng, ở đây không ai có thể cứu được ông đâu, muốn sống thì ngoan ngoãn hợp tác với chúng tôi, nếu không thì ông sẽ sống không bằng chết.”
Ba Tụng trầm giọng nói: “Người phụ nữ ra tay đó rốt cuộc là ai?”
Tần Dương cười lạnh: “Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là bây giờ ông đã trở thành tù nhân. Ông yên tâm, tôi biết sức mạnh tinh thần của ông rất mạnh mẽ, sự nhẫn nại của ông cũng rất mạnh. Nhưng từ giờ trở đi ông sẽ không được ngủ, để tôi xem ông có thể kiên trì được bao lâu”
Ba Tụng trầm mặc, không ngủ được nói thì đơn giản, nhưng thực ra là vô cùng dày vò con người. Khi cơn buồn ngủ đến thì con người cảm thấy phải ngủ mới được, nếu bây giờ muốn ngủ cũng không thể ngủ thì thực sự có thể khiến con người ta phát điên.
Tần Dương đã hạ quyết tâm muốn hành hạ ông ta một lúc, sau đó thôi miên ông ta để biết được những chuyện mình muốn.
Không chỉ là việc chữa bệnh cho Mai Phi Phi mà còn nhiều chuyện liên quan đến sức mạnh tinh thần, ví dụ như tinh thần nguyền rủa, tinh thần xiềng xích... Mặc dù Tần Dương rất am hiểu thuật thôi miên nhưng lại không am hiểu lắm về sức mạnh tinh thần. Có thể nói thực lực của hắn càng ngày càng lên nhưng hiểu biết về sức mạnh tinh thần vẫn khá ít ỏi.
Ba Tụng là một vu sư lão luyện, nghiên cứu rất sâu vè các tinh thần bí lực, hơn nữa còn gia nhập Niết Bàn, ở dưới căn cứ dưới lòng đất nghiên cứu thêm về sức mạnh tinh thần, Tần Dương không tin mình sẽ không có thu hoạch gì.
Mai Lạc Y cũng ủng hộ Tần Dương, bây giờ Ba Tụng nói cái gì bà cũng không tin, chỉ khi nào thôi miên được ông ta, để ông ta tiến vào trạng thái tuân theo thì lời nói ra mới chính xác.
Ba Tụng im lặng một lúc lâu: “Nếu tôi cứu cô gái kia thì các người sẽ thả tôi ra sao?”
Tần Dương lắc đầu: “Ông cảm thấy thế nào? Ông cũng xem như một thành viên của Niết Bàn, lại còn là một vu sư có năng lực mạnh mẽ. Ông cảm thấy chúng tôi sẽ thả hổ về rừng sao? Tôi chỉ có thể bảo đảm, nếu ông phối hợp thì tôi sẽ cho ông chịu ít đau khổ nhất.”
Giọng nói của Ba Tụng trở nên lạnh lẽo: “Thế nào cũng chết, vậy thì việc gì tôi phải khuất phục? Không bằng cứ để mọi người cùng chết đi.”
Tần Dương cười nói: “Tôi cũng không nói là ông sẽ chết, tôi cảm thấy có rất nhiều người có hứng thú với ông. Tất nhiên đó cũng là cơ hội của ông, dù sao thì dựa vào năng lực của ông thì chỉ cần sống sót là còn cơ hội, tôi không nói sai chứ?”
Ba Tụng lại rơi vào trầm mặc, một lúc sau mới nói: “Tôi có thể nói cho cậu...”
Tần Dương ngắt lời: “Bây giờ không cần ông nói cho tôi, nếu ông thực sự phối hợp thì hãy thả lỏng để tôi thôi miên ông, bây giờ chúng tôi chưa thể tin được những gì ông nói.”
Ba Tụng giễu cợt: “Bây giờ tôi đã ở trong tay các người rồi, cậu còn sợ gì nữa?”
Tần Dương nghiêm túc trả lời: “Nếu ông không sợ chết thì ông không có gì phải sợ, nhưng tôi sợ những người không sợ chết, thế nên cẩn thận một chút vẫn hơn.”
Ba Tung hừ lạnh, không nói nữa.
Tần Dương không để ý đến ông ta nữa, quay đầu rời khỏi phòng, tạm thời cứ để ông ta chịu đói một chút đã, dù sao đói bụng cũng không chết được.
Đây là một tra tấn không hề bất ngờ, mặc dù Ba Tụng cũng là người tu hành nhưng đã không còn nhỏ tuổi nữa, trên người lại có thương tích. Ông ta bị trói chặt trên một chiếc ghế, không khác một ông già bình thường là bao.
Không được ăn cơm, không thể ngủ, tinh thần của Ba Tụng dần dần trở nên suy yếu, hai ngày sau, toàn thần Ba Tụng rơi vào trạng thái vô cùng suy nhược.
Tần Dương kéo dài thêm một ngày nữa rồi mới tiến hành thôi miên với ông ta. Mặc dù Ba Tụng vẫn chống cự nhưng tinh thần của ông ta bây giờ đã không đủ để chống cự nữa rồi.
Sau một hồi đấu sức mạnh tinh thần, Tần Dương đã áp đảo Ba Tụng, cưỡng ép kéo Ba Tụng vào bên trong huyễn cảnh, thôi miên ông ta.
Tần Dương đã nghĩ sẵn những vấn đề muốn hỏi, sau khi xác nhận đối phương đã bị thôi miên, hắn nhanh chóng hỏi từng câu một, Ba Tụng cũng thành thật trả lời.
Hỏi đáp kéo dài ba tiếng, khi Tần Dương kết thúc thôi miên, cả người đều trong trạng thái phấn khởi.
Những gì Ba Tụng nói rất có giá trị đối với Tần Dương, nó không chỉ liên quan đến các bí thuật mà còn có cả những nghiên cứu về sức mạnh tinh thần, quan trọng nhất là Ba Tụng đã nói một chuyện khiến Tần Dương vô cùng ngạc nhiên.
Ba Tụng đã nghiên cứu ra một cách có thể sử dụng sức mạnh tinh thần lên đối phương mà không cần phải giao tiếp bằng mắt.
Tần Dương vô cùng hưng phấn, sử dụng đồng thuật cần phải nhìn vào mắt đối phương để dẫn truyền, điều này vô cùng bất tiện, nếu đối phương có chuẩn bị thì sẽ rất khó. Nhưng nếu có thể không cần dùng mắt mà vẫn thi triển được sức mạnh thì sẽ hoàn toàn là một cấp độ khác nhau.
Tần Dương cẩn thận suy nghĩ, lúc ban đầu khi hắn giao đấu với Ba Tụng thì hắn mới chỉ quay đầu lại chứ chưa nhìn thấy Ba Tụng ở đâu, nói cách khác lúc đó Ba Tụng đã trực tiếp phát động công kích với Tần Dương!