Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2282 - Chương 2293: Công Khai Ra Giá, Có Muốn Hay Không?

Chương 2293: Công khai ra giá, có muốn hay không?
 

“Cái này cho ngươi, xem như là món quà nhỏ.”

Trong văn phòng, Samuel đặt một ổ cứng lên bàn, đẩy về phía Tần Dương: “Ta nghĩ nếu ngươi cầm cái này về cho họ thì bọn họ sẽ rất vui.”

Tần Dương nhìn ổ cứng trên bàn, cũng không cầm lấy: “Bên trong có cái gì?”

Samuel hờ hững đáp: “Trong căn cứ bí mật đó có một số nghiên cứu, cái này đã được phân loại rồi, nghiên cứu trên sự phát triển công nghệ của Nossa. Ta nghĩ nếu người cầm cái này về giao cho Bàn Cổ thì sẽ có tác dụng nhất định.”

Tần Dương tò mò: “Không phải ông đã trả thù lao rồi sao? Sao còn muốn đưa đồ khác nữa?”

Samuel mỉm cười: “Sao thế? Không muốn nhận à?”

Tần Dương cười hì hì cầm lấy ổ cứng, cười nói: “Muốn chứ, sao lại không muốn? Chẳng qua tôi cảm thấy tại sao ông không đưa trực tiếp cho Bàn Cổ? Chỉ cần ông nói một câu thì bọn họ sẽ cử người đến tận nơi để lấy, ông cũng có thể có được một chút giao tình...”

Samuel hỏi ngược lại: “Cử người đến lấy, cử ai?”

Tần Dương sửng sốt một chút: “Tất nhiên là người của Bàn Cổ rồi, chuyện tốt thế này chỉ cần ông nói một câu là họ sẽ đến ngay lập tức, chẳng lẽ còn bắt ông đưa qua à?”

Samuel lại tiếp tục hỏi ngược lại: “Không phải ngươi cũng là người của Bàn Cổ sao?”

Hả?

Tần Dương sửng sốt, sau đó lấy lại tinh thần: “Ồ, ông định nhờ tôi chuyển giao phần tình cảm này à?”

Samuel bình tĩnh nói: “Không thích thì trả lại cho ta.”

Tần Dương rút tay về, cười ha ha: “Đã cho tôi thì đừng nghĩ đến chuyện thu hồi, cái này để tôi giao cũng được, không cần phí công... Đúng rồi, sao ông lại đưa miễn phí cho Bàn Cổ những thứ này?”

Giọng nói của Samuel có vài phần giễu cợt: “Sao ngươi biết là miễn phí?”

Tần Dương buồn bực: “Không phải ông nói cho tôi cái này sao? Hơn nữa cũng không nghe ông nói muốn cái gì, thế có cần tôi nhắn gì cho Bàn Cổ không?”

Samuel cười: “Không cần, bọn họ nhìn thấy thứ bên trong ổ cứng thì sẽ tự tới tìm ta.”

Tần Dương trợn tròn mắt nhìn ổ cứng trong tay: “Đừng nói với tôi là bên trong ổ cứng này còn có mật khẩu, đến lúc đó muốn mở xem tài liệu bên trong vẫn phải cần nhập mật khẩu đấy nhé?”

Samuel lắc đầu: “Không, mọi thứ bên trong đều công khai, không cần dùng mật khẩu.”

Tần Dương hơi nghi ngờ: “Vậy tại sao lại như thế?”

Samuel cười nói: “Bên trong có vài thứ hoàn chỉnh, là ta tặng, nhưng cũng có mấy thứ không hoàn chỉnh, chỉ có một nửa hoặc là một phần ba. Nếu muốn lấy những phần còn lại thì tất nhiên phải tới tìm ta chứ.”

Tần Dương im lặng nhìn Samuel: “Ông đúng là hẹp hòi.”

Samuel cười: “Ta chẳng thiếu họ cái gì, những thứ trong đó nếu thực sự muốn bán thì cho dù ra giá hàng tỉ đô cũng có không ít người mua. Nhưng ta lại không bán mà đưa cho bọn họ, thế này làm sao có thể gọi là hẹp hòi được chứ?”

Tần Dương tò mò hỏi: “Vậy sao không hào phóng một chút, gửi hết đi? Tôi muốn hỏi ông rốt cuộc muốn cái gì? Nhất định không phải vì tiền vì ông không thiếu tiền, mấy chục tỉ đô đối với ông mà nói cũng chỉ là tiện tay chi ra mà thôi, hiển nhiên không phải người làm việc vì tiền...”

Samuel thản nhiên thừa nhận: “Tất nhiên là không phải vì tiền, ta muốn một vài thứ khác. Thành phố Hỗn Loạn nói cho cùng cũng chỉ là một thành phố nhỏ, làm sao có thể so sánh với một quốc gia có thực lực mạnh mẽ? Làm ăn mà, ta cho họ một chút giá trị, họ cho ta thứ mà ta muốn. Điều này vô cùng công bằng, ta đã bày tỏ thành ý của mình rồi.”

Tần Dương cười: “Được rồi, có cần tôi chuyển lời gì không?”

Samuel cười: “Ngươi chuyển cho bọn họ xong thì nhất định bọn họ sẽ hỏi ngươi có phải vẫn còn những phần khác không. Ngươi nói cho bọn họ biết những phần còn lại ở trong tay ta, muốn lấy thì đến tìm ta, thế là được.”

Tần Dương bĩu môi: “Việc gì phải phiền phức như vậy, tôi có số điện thoại của lão đại Bàn Cổ, gọi điện là xong rồi, nói chuyện trực tiếp không phải tốt hơn sao?”

“Không, cái này không giống nhau.”

Samuel lắc đầu, ánh mắt có vài phần trào phúng: “Trực tiếp làm giá thì người ta sẽ nghĩ ta lừa đảo. Chờ khi bọn họ muốn thì sẽ đến tìm ta, khi đó ta sẽ ra giá để xem bọn họ có muốn hay không. Nếu bọn họ không muốn thì một chiếc ổ cứng của ta cũng coi như bọn họ được lợi rồi!”

Bây giờ Tần Dương mới hiểu được ý nghĩa trong suy nghĩ của Samuel, hắn mỉm cười nói: “Được rồi, tôi sẽ truyền đạt lại những gì ông nói, còn chuyện gì nữa không?”

Samuel lắc đầu: “Không có chuyện gì, ngươi sắp xếp trở về đi, sau này có chuyện gì tốt sẽ gọi ngươi. Ngươi có năng lực như thế, ta cảm thấy sau này chúng ta sẽ có không ít cơ hội hợp tác.”

Tần Dương cầm lấy ổ cứng, đứng lên: “Được, tôi nhất định sẽ đưa chiếc ổ cứng này về Bàn Cổ.”

Tần Dương đang chuẩn bị rời đi thì Samuel lại lên tiếng gọi hắn lại: “Chờ một chút.”

Tần Dương đã chạm tay lên nắm cửa lại quay đầu hỏi: “Còn chuyện gì nữa sao?”

Samuel hỏi: “Ta cũng chỉ hơi tò mò một chút thôi, đương nhiên, ta nghĩ ngươi cũng đã nghĩ tới chuyện này.”

Tần Dương nhướng mày: “Chuyện gì?”

Samuel đan mười ngón tay vào nhau, ánh mắt hơi kì lạ: “Lần sau khi ngươi đối đầu với Nossa thì thử xem sức mạnh tinh thần của ngươi có hiệu quả với bọn chúng không...”

Tần Dương hơi ngạc nhiên, sau đó cười nói: “Ông cũng nghĩ đến điều này à? Được rồi, lần sau nếu có cơ hội tôi sẽ thử, sau đó sẽ nói cho ông biết.”

Samuel gật đầu: “Ừ, ngươi nhất định phải nhớ rõ chuyện này, ta cảm thấy nếu được thì năng lực đó của ngươi sẽ có thể tạo ra những thay đổi tuyệt vời.”

Thực ra Tần Dương cũng đã nghĩ đến chuyện này, hắn cười với ông ta: “Đúng vậy, tôi cũng rất mong chờ kết quả.”

Samuel vẫy tay với Tần Dương, đang định nói chuyện thì ánh mắt đột nhiên biến đổi. Ông ta đứng bật dậy khỏi ghế, ánh mắt sắc bén như dao, cả người lập tức tràn đầy tinh thần chiến đấu giống như ánh mặt trời chói chang, khí thế đó khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Tần Dương nhìn thấy sự thay đổi của Samuel thì cũng ý thức được có chuyện xảy ra. Hắn nhanh chóng buông tay nắm cửa, vội vàng hỏi: “Sao thế?”

Samuel quay đầu nhìn về phía cửa sổ, ánh mắt như thiêu đốt nhìn về xa xăm, giống như đôi mắt của ông ta có thể xuyên qua không gian, nhìn thấy được những thứ ở nơi rất xa kia.

“Một đỉnh phong cường giả đến đây, người này phóng thích tinh thần chiến đấu, đang khiêu khích ta...”
Bình Luận (0)
Comment