Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2289 - Chương 2300: Lại Để Con Gánh Trách Nhiệm À?

Chương 2300: Lại để con gánh trách nhiệm à?
 

Có quỷ mới tin ông!

Lão già họm hẹm xấu xí này!

Tần Dương âm thầm phỉ nhổ Bạch Phá Quân. Mặc dù Bạch Phá Quân rất ưu tiên Tần Dương, nhưng dù sao ông ta cũng là quân đoàn trưởng, quan hệ của ông ta và Tần Dương không thể sánh bằng quan hệ của Tần Dương và Long Vương.

Một bên là quan hệ cấp trên cấp dưới, bên kia mặc dù cũng là cấp trên cấp dưới nhưng còn là trưởng bối vãn bối, hai quan hệ này tất nhiên không thể giống nhau được.

Thực ra Tần Dương cũng không phải quá có ý kiến với đề nghị của Bạch Phá Quân. Nói thật, nếu như không phải Tần Dương phải lo lắng quá nhiều thì hắn sẽ thực sự cân nhắc đến vấn đề này.

Khám phá một hành tinh mới đối với Tần Dương mà nói vô cùng hấp dẫn. Nhưng giống như những gì Tần Dương đã trả lời Grimm, hắn từ chối cùng Grimm đến Ba Linh không phải vì sợ chết, hắn đã từng chấp hành bao nhiêu nhiệm vụ nguy hiểm, điều khiến hắn từ chối là vì nơi này còn quá nhiều sự ràng buộc.

Bất kể là sự nghiệp, thân nhân, vị hôn thê, tình nhân, tất cả đều là những ràng buộc mà hắn không thể bỏ lại phía sau.

“Được rồi, dạo này cậu vất vả nhiều rồi, nghỉ ngơi đi, chờ điện thoại của tôi.”

“Được.”

Tần Dương cúp điện thoại, chợt nhớ đến tiểu đội Kỳ Tích của mình từ khi thành lập đến giờ hình như cũng không làm được chuyện gì lớn lao. Sau khi đi thám hiểm tam giác Bermuda, tìm được Grimm và những người còn sót lại của nền văn minh lục địa Mu thì cũng không còn nhiệm vụ nào khác.

Còn Tần Dương là đội trưởng thì lại vì hai việc tư của mình mà liên tiếp phá hủy hai căn cứ của Niết Bàn, còn đột phá đến cảnh giới thông thần, sức chiến đấu đạt đến cấp độ khiến người ta khiếp sợ.

Được nghỉ thì Tần Dương sẽ không ở yên một chỗ, làm gì có ai muốn suốt ngày ở Bàn Cổ, quay đi quay lại cũng chỉ có đám đàn ông thô lỗ chứ? Phải đi chơi đùa cùng các em gái, cùng nhau ăn uống no say mới vui vẻ...

Tần Dương đến nhà cha mẹ, ở cùng họ hai ngày rồi bay về Trung Hải.

Hàn Thanh Thanh không có ở nhà, cũng may trong nhà còn dì La Thi Nhã và con gái nuôi Daisy, cũng không tính là cô đơn.

Ngày hôm sau, Tần Dương lái xe đến trung tâm mua sắm, chọn mua ít đồ rồi lái xe đến nhà sư phụ Mạc Vũ.

Mạc Vũ ngồi trong sân, cầm máy tính bảng chăm chú xem. Long Nguyệt ngồi bên cạnh cầm điện thoại di động, khẽ mỉm cười, không biết đang nói chuyện với ai.

“Sư phụ, sư nương...”

Tần Dương mỉm cười xách quà vào cửa, Mạc Vũ thả máy tính bảng xuống, cười nói: “Tới rồi à.”

Tần Dương liếc nhìn bụng Long Nguyệt lúc này đã nhô cao, tính toán thời gian thì không bao lâu nữa đứa bé sẽ chào đời.

“Sư phụ, sư nương, thời gian này hai người nhàn nhã quá, một người ôm máy tính bảng, một người ôm điện thoại nói chuyện phiếm...”

Mạc Vũ cười: “Bận rộn là việc của những người trẻ tuổi, chúng ta đã qua giai đoạn bận rộn rồi, thời gian này nên nhàn nhã một chút, không phải nhàn nhã là tốt sao?”

Tần Dương cười ha ha: “Sư phụ, người mới bao nhiêu tuổi chứ? Đối với người tu hành thì tuổi của người còn chưa tới trung niên, bây giờ đã về hưu chẳng phải là quá sớm sao?”

Tần Dương đi đến trước mặt hai người, đặt đồ vật lên bàn, cười nói: “Con hay chạy đông chạy tây, thời gian không cố định. Sợ đến lúc sư nương sinh thì lại không ở Trung Hảo nên bây giờ con mua trước ít đồ cho em bé...”

Long Nguyệt cười nói: “Đứa nhỏ này, việc gì phải khách sáo với sư phụ sư nương như thế? Tới chơi là được rồi, lại còn mua đồ đến, trong nhà cũng đâu có thiếu cái gì...”

Tần Dương cười hì hì trả lời: “Đúng rồi, sư nương, bây giờ đã biết được em bé là trai hay gái chưa?”

Long Nguyệt nhìn thoáng qua Mạc Vũ một cái, sau đó mỉm cười nói với Tần Dương: “Con lại có thêm một tiểu sư muội rồi.”

Tần Dương cười: “Con gái cũng tốt, áo bông nhỏ.”

Long Nguyệt nói: “Nhưng không biết sư phụ con có thích không, nói không chừng ông ấy thích có con trai đấy.”

Mạc Vũ cười: “Thích chứ, sao tôi lại không thích được, tôi thích con gái, con trai nghịch ngợm lắm. Con gái nhu thuận, hiền lành, lớn lên nhất định sẽ xinh đẹp như bà...”

Tần Dương cười nói: “Sư phụ sư nương đều là người tu hành, tố chất thân thể rất tốt, tuổi tác cũng không lớn. Bây giờ sinh một tiểu sư muội, hai năm nữa lại sinh thêm một tiểu sư đệ, thế là có cả trai cả gái rồi.”

Mạc Vũ cười mắng: “Thằng nhóc này, suốt ngày nghĩ mấy chuyện linh tinh. Dạo này con đi đâu thế, bao nhiêu lâu mà không có tin tức gì, không xảy ra chuyện gì chứ?”

Tần Dương cười tủm tỉm: “Đầu tiên là giúp Mai Lạc Y cứu cháu gái của bà ấy, sau đó lại giúp thiên sứ tủ vong Samuel làm một hành động lớn. Cả hai chuyện này đều có quan hệ với Niết Bàn, kết quả cuối cùng là hủy được hai căn cứ của chúng, còn phục kích được thủ lĩnh Niết Bàn, thực lực của con cũng có tiến bộ...”

Mạc Vũ hào hứng hỏi: “Con có thể nói rõ một chút không? Nếu như là hoạt động bí mật thì cũng không cần.”

Tần Dương cười: “Không bí mật, cả hai đều là hành động của riêng con.”

Tần Dương kể lại hai chuyện đã trải qua, Mạc Vũ nghe vô cùng chăm chú, vô cùng có hứng thú với những chuyện này.

“Bây giờ con đã tiến vào thông thần rồi sao?”

Mạc Vũ thở dài cảm thán: “Thực lực của con tăng quá nhanh, ta là sư phụ mà mất mấy chục năm mới đạt đến cảnh giới đó, vậy mà con chỉ mất thời gian ngắn đã có thế đạt được. Trò giỏi hơn thầy, chắc bây giờ ta đã không phải là đối thủ của con rồi.”

Tần Dương cười: “Chuyện này tất cả là nhờ vào sự dạy bảo của sư phụ, nhờ sư phụ mà con mới có thể tốt thế này.”

Mạc Vũ vươn tay đập Tần Dương: “Ta làm cái gì chẳng lẽ bản thân ta không biết sao, lại còn định nịnh nọt ta à? Đây là do bản thân con, do bản lĩnh của con, nếu như đối thành người khác thì dù ta có dạy y như thế thì cũng chưa chắc đã đạt được đến trình độ như con đâu.”

“Cảm ơn sư phụ đã khen.”

Tần Dương mỉm cười, hắn và Mạc Vũ là thầy trò nhưng tình cảm như cha con, tất nhiên không cần nói nhiều lời khách sáo.

Mạc Vũ bỗng nhiên cười nói: “Ta có một chuyện, ban đầu còn do dự nhưng bây giờ con đã lợi hại như vậy thì chuyện này cứ giao cho con đi làm cũng được.”

Tần Dương hơi sửng sốt: “Chuyện gì ạ?”

Mạc Vũ giải thích: “Liên minh tu hành giả thế giới tổ chức thế vận hội Olympic tám năm một lần, tất cả các nước đều phải tham gia. Năm nay cũng đến thời gian tổ chức rồi, con cứ hiểu đơn giản là cuộc thi giữa những người tu hành là được rồi.”

Tần Dương giật mình, trước đây hắn cũng từng nghe sư phụ nhắc đến chuyện này, nhưng theo Tần Dương biết thì Mạc Vũ chưa từng tham gia thế vận hội này.

“Con nhớ rõ trước đây sư phụ đều không tham gia, sao tự nhiên bây giờ lại muốn tham gia? Không phải vì người cảm thấy mình có một tên đồ đệ có thể gánh vác trách nhiệm, cũng đang lúc không có việc gì làm nên mới thuận miệng đồng ý tham gia đấy chứ?”
Bình Luận (0)
Comment