Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2291 - Chương 2302: Bội Số Của Thể Tích

Chương 2302: Bội số của thể tích
 

“Giật mình?”

Mạc Vũ cũng lộ ra hai phần kinh ngạc: “Lục Thiên Sinh cũng là thiên tài. Sau khi ông ta tiến vào Thông Thần, khoảng cách nhận thức chắc là không thấp, có thể khiến ông ta giật mình, vậy chứng minh khoảng cách nhận thức của con chắc là rất lớn, hai trăm mét?”

Hai trăm mét?

Tần Dương mở to hai mắt. Hai trăm mét là có thể khiến Lục Thiên Sinh giật mình?

Tần Dương hơi do dự, thật cẩn thận hỏi: “Sư phụ, khoảng cách nhận thức của người là bao xa?”

Mạc Vũ tất nhiên không giấu Tần Dương bí mật gì, ông ấy cười trả lời: “Chắc tầm một trăm tám mươi mét. Mặc dù Lục Thiên Sinh không nói với ta, nhưng ta đã từng giao thủ với ông ta, khoảng cách nhận thức của ông ta chắc cũng không khác ta lắm. Tóm lại chắc là sẽ không vượt qua hai trăm mét.”

Ách, không vượt qua hai trăm mét?

Khoảng cách nhận thức của mình còn nhiều hơn họ một nửa?

Tần Dương nghĩ một lát lại hỏi: “Vậy thông thường khoảng cách nhận thức của cường giả Thông Thần có thể bao xa ạ?”

Mạc Vũ thuận miệng trả lời: “Khoảng một trăm mét. Ta nghe nói thấp nhất là sáu mươi mét, nhưng loại này rất ít, bình thường đều ở khoảng trăm mét, một số xuất sắc hơi chút thì có thể đạt tới một trăm ba mươi bốn mươi.”

Một trăm ba mươi?

Xuất sắc hơn chút?

Vậy Mạc Vũ và Lục Thiên Sinh là khoảng một trăm tám mươi đã xem như xuất sắc trong xuất sắc, vậy mình ba trăm mét thì coi là gì?

Sắc mặt Tần Dương không khỏi có vài phần cổ quái. Mạc Vũ chú ý tới sắc mặt khác thường của Tần Dương: “Sao lại có sắc mặt, làm sao vậy, của con là bao nhiêu?”

Tần Dương nuốt nước miếng một cái, thấp giọng nói: “Ba trăm mét.”

Tần Dương nói rất bé, cho nên Mạc Vũ cũng chưa nghe rõ ngay, tức giận hỏi: “Bao nhiêu, sợ nói ra mất mặt à?”

Tần Dương nói to hơn: “Ba trăm mét.”

Mạc Vũ đột nhiên ngồi thẳng, hai mắt kinh ngạc mở to, nhìn chằm chằm Tần Dương: “Ba trăm mét, con không nói sai chứ?”

Tần Dương lắc đầu: “Con chắc chắn.”

Mắt Mạc Vũ sáng quắc nhìn chằm chằm Tần Dương. Sau một lúc lâu, ông ấy thả lỏng eo lưng, lại dựa vào ghế, sắc mặt cũng có hai phần quái dị: “Ba trăm mét, tuyệt với, khó trách Lục Thiên Sinh lại kinh ngạc với một tên nhóc như vậy, ha ha…… thật tốt. Tuy rằng không phải đánh nhau, nhưng ta ngược lại rất muốn tận mắt nhìn thấy biểu cảm khiếp sợ trên mặt ông ta, ta nghĩ nhất định rất tuyệt.”

Tần Dương cười ha ha: “Khoảng cách nhận thức ba trăm mét thật sự rất lợi hại sao?”

Mạc Vũ hừ nói: “Vô nghĩa, tự con tính chẳng phải sẽ biết sao?”

Tần Dương hơi sửng sốt: “Tính, tính thế nào? Ba trăm chia một trăm, chia hai trăm, tính như vậy sao?”

“Đương nhiên không phải, là diện tích hình cầu!”

Mạc Vũ trừng mắt nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Tần Dương, lập tức giải thích: “Trừ sức mạnh bản thân chúng ta ra, thì chúng ta cần mượn linh khí trời đất để bản thân có thể nhận thức được, do đó hình thành một số sát chiêu uy lực kinh người. Giả như chúng ta loại trừ uy lực khác nhau do các kỹ năng bí mật được sinh ra của tùy người, chúng ta chỉ suy xét lượng linh khí thời tiết đi mượn, con cảm thấy nên tính thế nào?”

Lúc trước Mạc Vũ đã nói qua đáp án, Tần Dương tất nhiên sẽ hiểu. Hắn bừng tỉnh nói: “Chúng ta đứng ở trên mặt đất, tuy dưới đất không tồn tại hoặc là có cực kỳ ít linh khí trời đất, thì khoảng cách nhận thức của chúng ta nên lấy chúng ta làm trung tâm, kéo dài ra thành một hình bán cầu. Linh khí trời đất mà chúng ta có thể mượn là lượng linh khí trong thể tích của bán cầu này. Nếu mật độ linh khí trong bán cầu này như nhau, thì một người có thể mượn trăm phần trăm lượng linh khí. Vậy bội số của sự chênh lệch chính là khoảng cách nhận thức của con người với bội số thể tích bán cầu và bán kính. Con nói không sai chứ?”

Mạc Vũ gật đầu: “Công thức thể tích hình cầu là gì?”

Tần Dương nghĩ một lát, hơi không chắc chắn trả lời: “Hình như là V=(4/3)πr^3, ừm, nếu là bán cầu, thì còn phải chia cho hai, chắc là như vậy?”

Mạc Vũ thở dài nói: “Cho dù chia cho hai hay không, thì mọi người đều giống nhau, không cần để ý. Khác biệt duy nhất đó là bán kính, cũng chính là khoảng cách nhận thức r của chúng ta. Thể tích này là phải bình phương ba lần. Con chỉ cần tính đơn giản, liền biết chênh lệch trong đó ……”

Tần Dương mở to hai mắt: “Nếu một trăm mét bình thường được tính là 1 đơn vị, vậy con là 3 đơn vị, lập phương của 1 vẫn là 1, lập phương của 3 là 27, vậy chẳng phải có nghĩa là cũng cảnh giới cường giả Thông Thần, lượng linh khí con có thể mượn gấp 27 lần một cường giả Thông Thường bình thường!”

Tần Dương bị câu trả lời này làm cho sửng sốt, hắn quay đầu nhìn Mạc Vũ, trong lòng hắn theo bản năng đã tính ra số liệu chênh lệch với sư phụ Mạc Vũ.

Bán kính nhận thức của sự phụ được tính theo hai trăm mét. Vậy lập phương của 2 là 8, vậy 27 của mình cũng nhiều gấp ba lần của sư phụ!

Sắc mặt của Mạc Vũ hơi phức tạp: “Đúng vậy, con không tính sai. Nếu theo khoảng cách nhận thức hiện tại của con, lượng con có thể vận dụng là gấp 27 lần một cường giả Thông Thần bình thường, tính khoảng cách càng xa, cảm ứng và thao tác đối với những linh khí trời đất này cùng sẽ giảm xuống. Hơn nữa, còn có sự ảnh hưởng của nhiều yếu tố khác nhau như nhận thức của hai bên. Trên thực tế, không đạt được gấp 27 lần kinh người, nhưng đạt tới gấp mười lần tám lần vẫn không thành vấn đề. Nếu thật sự có khoảng cách chênh lệch như vậy, thì căn bản không cần đánh, một chiêu là chết.”

Trong lòng Tần Dương cũng tràn ngập khiếp sợ. Lúc trước, từ biểu cảm của Lục Thiên Sinh, hắn phán đoán ra khoảng cách nhận thức ba trăm mét chắc là có chút xa, nhưng lại không ngờ tính ra lại chênh lệch lớn như vậy.

Nói đến một trăm mét hai trăm mét ba trăm mét hình như có quan hệ nhiều gấp đôi gấp hai, nhưng dưới sự tính toán của thể tích không gian như vậy, thì sự khác biệt này được nhân trực tiếp với khối lập phương.

“Nói như vậy, sức chiến đấu của con chẳng phải là…… siêu cấp lợi hại?

Mạc Vũ cười nói: “Đương nhiên rồi, sau khi sức mạnh tiến vào cảnh giới Thông Thần, khoảng cách nhận thức là dữ liệu quan trọng nhất để đo sức mạnh. Điều này quyết định xem con có thể mượn bao nhiêu lượng linh khí trời đất dùng để chiến đấu. Theo sức mạnh tăng lên lần nữa, tăng lên chủ yếu là khoảng cách nhận thức cùng với trình độ lợi dụng linh khí đối với khoảng cách nhận thức. Khoảng cách nhận thức ba trăm mét của con đã không khác tiêu chuẩn của một cường giả chí tôn lắm, cho dù thiếu chút nữa cũng không xa.”

Mắt Tần Dương sáng lên: “Trình độ lợi dụng đối với linh khí? Là chỉ trình độ thao tác sao?”

Mạc Vũ gật đầu, giải thích nói: “Đúng vậy, cường giả Thông Thần càng mượn nhiều linh khí trời đất, cũng là cái mà chúng ta gọi là sức mạnh trời đất để chiến đấu, có hai nhân tố. Thứ nhất, có bao nhiêu. Thứ hai, con có thể mượn bao nhiêu. Sau Thông Thần, cường giả tăng lên chủ yếu là hai cái này. Tuy rằng sức mạnh tăng lên là đả thông khiếu huyệt, nhưng đả thông khiếu huyệt là mục đích cuối cùng, cũng là vì hai mục đích này.”

Tần Dương hiểu rõ, gật đầu, bỗng nhiên tò mò hỏi: “Vậy cường giả chí tôn hậu kỳ thì sao, giống như Samuel, giống tiền bối Mai, khoảng cách nhận thức của bọn họ có thể là bao nhiêu?”

Mạc Vũ lắc đầu: “Ta không rõ lắm, nhưng dựa vào một số ghi chép lịch sử do các tông chủ tài hoa hơn người để lại, thì khoảng cách nhận thức để đạt tới chí tôn hậu kỳ là ít nhất vượt qua một nghìn mét……”
Bình Luận (0)
Comment