Chương 2376: Tương lai của Niết Bàn.
“Người Lander!”
Thủ lĩnh Niết Bàn lặp lại một lần: “Nếu quả thật có một người Lander còn sống, vậy thì những điều này rất dễ giải thích. Lander là kẻ thù của Nossa, tất nhiên hiểu rõ thủ đoạn của đối phương, làm gì có ai hiểu rõ bản thân mình hơn kẻ địch của mình chứ... Người Lander đó bây giờ đang ở đâu?”
Giọng nói của thủ lĩnh Niết Bàn cũng vô cùng hưng phấn: “Có lẽ người Nossa rất quan tâm đến tin tức này!”
Hư ảnh lặp lại lần nữa: “Chúng tôi chỉ có thể xác nhận sự tồn tại của người này chứ không biết người này đang được giấu cụ thể ở đâu.”
“Tăng cường điều tra, nhất định phải có được tin tức về người này!”
Thủ lĩnh Niết Bàn ra lệnh, sau đó ngừng một chút rồi nói tiếp: “...Chờ đã, chắc những quốc gia khác không biết chuyện Hoa Hạ đang giấu người này đúng không?”
Hư Ảnh lắc đầu: “Chắc là không biết, nhưng cũng có rất nhiều quốc gia đang nghi ngờ Hoa Hạ vì tự nhiên lại tung ra những sản phẩm công nghệ chất lượng cao như vậy...”
Thủ lĩnh Niết bàn gật đầu, ngắt lời hư ảnh, quả quyết nói: “Thế thì lập tức truyền tin tức về người Lander này ra ngoài!”
Hư ảnh trầm ngâm mấy giây: “Ngài muốn những quốc gia khác gây áp lực lên Hoa Hạ, bắt Hoa Hạ phải giao người Lander này ra? Cho dù Hoa Hạ có xử lý như thế nào thì cũng không thể giấu diếm người Lander này nữa. Chỉ cần người này lộ diện thì chúng ta sẽ biết được vị trí. Đến lúc đó, người Nossa nhất định sẽ muốn giết người Lander này, nếu người Nossa muốn chúng ta ra tay thì chúng ta có thể trao đổi về chuyện này một chút?”
Thủ lĩnh Niết Bàn cũng không ngạc nhiên vì hư ảnh đoán được suy nghĩ của mình, gật đầu nói: “Đúng thế, cho dù Hoa Hạ không để ý đến chúng ta thì cũng không thể không để ý đến các quốc gia khác. Mặc dù các nước có liên minh Thâm Lam, nhưng nói thật thì quốc gia nào cũng suy nghĩ đến lợi ích của mình đầu tiên. Không cần biết bọn họ xung đột xáo xào hay là chân thành hợp tác thì đây cũng là chuyện tốt đối với chúng ta.”
“Được, tôi sẽ đi làm ngay!”
Thủ lĩnh Niết Bàn dặn dò: “Tốc độ phải nhanh lên. Lần gần nhất tôi nói chuyện điện thoại với người Nossa thì chiến hạm Tinh tế số hiệu mở rộng của bọn họ đang trên đường đến trái đất, chắc sẽ đến nhanh thôi. Số hiệu mở rộng này đủ sức chứa mấy chục vạn binh sĩ Nossa hắc giáp, sức chiến đấu cường đại. Một khi chiến hạm đến trái đất thì cục diện ở trái đất sẽ thay đổi. Trước lúc đó, chúng ta phải cố gắng tranh thủ thật nhiều lợi ích.”
Lần này hư ảnh không trả lời câu hỏi của Niết Bàn mà do dự một chút rồi mới nói: “Liệu rằng kết quả thực sự có giống như những gì chúng ta mong đợi không?”
Thủ lĩnh Niết Bàn thản nhiên nói: “Liên minh Thâm Lam chắc chắn không chịu bó tay, dùng vũ khí hạt nhân thì có thể giãy dụa một lần. Nhưng nếu như người Nossa đã có chủ ý phòng ngự từ trước thì cho dù dùng vũ khí hạt nhân cũng không có nhiều tác dụng, nhất định sẽ bị vây hãm. Thực ra chúng ta cũng không có nhiều lựa chọn, chẳng lẽ chúng ta có thể phản đối quyết định thống trị địa cầu của người Nossa sao?”
Hư ảnh trầm mặc gật đầu: “Chiếc tàu mang số hiệu khai thác mở rộng kia bao lâu nữa mới tới?”
Thủ lĩnh Niết Bàn suy nghĩ một chút: “Tôi cũng đã hỏi thăm, đối phương không nói thời gian chính xác nhưng từ giọng điệu cũng có thể nghe ra được, cùng lắm chỉ là hai ba tháng nữa thôi. Mặc dù khoa học kĩ thuật của trái đất không yếu, nhưng một khi xuyên qua bầu khí quyển thì gần như không còn năng lực công kích. Khi chiến hạm của Nossa đến, việc đầu tiên sẽ là phá hủy hết các vệ tinh ngoài không gian vũ trụ. Không còn vệ tinh thì khoa học kĩ thuật của trái đất sẽ bị tê liệt một nửa, lấy cái gì đi chiến đấu với chiến hạm của Nossa?”
Hư ảnh cười khổ: “Đúng vậy, bọn họ ẩn nấp ở trái đất lâu như vậy, từ lâu đã khống chế được không ít công nghệ và các phương tiện phòng bị của trái đất, con người thực sự không có hi vọng chiến thắng.”
Thủ lĩnh Niết Bàn hừ lạnh: “Đúng, dân số thế giới bây giờ quá đông, cũng đã đến lúc tiêu diệt hết những kẻ chỉ tồn tại để lãng phí tài nguyên. Những kẻ này tồn tại chỉ để hít thở, điều này gây ra ô nhiễm cho trái đất. Chúng ta phải thanh lọc thế giới này, thế thì chúng ta có thể đứng trên đỉnh của thế giới, thậm chí còn có thể đến hành tinh Ba Linh. Đó là một hành tinh lớn gấp trăm lần trái đất... Anh có muốn đi xem không?”
Hư ảnh nghe được điều này thì cũng vô cùng chấn động: “Tất nhiên là muốn đi xem, chỉ là khi chúng ta thuần phục Nossa thì chưa chắc có thể nâng cao địa vị. Dù sao chúng ta vẫn bị kẻ khác khống chế. Trong mắt Nossa, chúng ta vẫn là những con người cấp thấp, cùng lắm chỉ được coi là người quản lý nô lệ mà thôi.”
Thủ lĩnh Niết Bàn hừ lạnh: “Đúng là người Nossa lợi hại, nhưng tổ chức của chúng ta cũng không phải những người ăn chay. Không nói nhiều, chỉ dựa vào thực lực của chúng ta, nếu có trang bị thì muốn tiêu diệt Nossa hồng tiêu cũng không phải vấn đề lớn, làm gì có kẻ nào dám coi thường chúng ta chứ? Nếu chúng ta có thể tiến xa hơn thì ngay cả người đứng đầu Nossa cũng không dám khinh thường chúng ta. Người Nossa đã hứa rồi, chỉ cần chiếm được trái đất thì tôi sẽ được phong thưởng huân chương tử kim, được phong làm quân đoàn trưởng của trái đất. Tuy địa vị không so được với quân đoàn trưởng hoặc nguyên soái của người Nossa, nhưng mà Nossa cũng có nổi mấy quân đoàn trưởng và nguyên soái chứ?”
Thủ lĩnh Niết Bàn dừng lại một chút, ánh mắt không che giấu được sự hưng phấn: “Người Nossa còn nói, chờ khi chiến hạm đến, tình hình ổn định thì có thể dựa vào năng lượng và tài nguyên khổng lồ đó giúp tôi đột phá bước cuối cùng trong tu hành, bước vào cảnh giới đại viên mãn, đạt tới cấp tu hành giả đỉnh phong của loài người!”
Hư ảnh trầm mặc, sau đó lại hỏi: “Lỡ như bọn họ lừa chúng ta thì sao?”
Thủ lĩnh Niết Bàn hơi cứng người, mãi sau mới mỉm cười trả lời: “Chúng ta đã không còn lựa chọn nào khác, không phải sao? Chiến hạm tiên phong sắp đến rồi, mọi thứ đã được sắp xếp sẵn.”
Hư ảnh thở dài: “Trăm ngàn năm qua, mặc dù ai cũng biết ngày này sớm muộn gì sẽ đến, nhưng từ đầu đến cuối, mọi người chỉ nhìn thấy được người Nossa chứ không nhìn thấy được đại quân của họ. Không ngờ bây giờ đại quân sắp đổ bộ xuống trái đất, tâm trạng ai cũng tràn đầy lo lắng.”
Thủ lĩnh Niết Bàn đồng tình: “Tất nhiên sẽ có cảm giác như vậy, mặc dù trước đây Nossa chỉ đạo chúng ta nhưng bọn họ cũng không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của chúng ta, chúng ta là chúa tể. Bây giờ đại quân Nossa đổ bộ đến, chúng ta đã mất đi vị trí chúa tể của trái đất, mất đi cả quyền tự chủ, không thể nào nắm giữ vận mệnh của mình.”
Hư ảnh vẫn còn đang muốn nói tiếp thì thủ lĩnh Niết bàn đã khoát tay một cái: “Được rồi, nói chuyện phiếm thế thôi, việc đã đến nước này thì chúng ta chỉ có một cách đó là đi đến cuối cùng. Không biết anh nghĩ như thế nào, còn tôi vẫn rất hi vọng đi đến bước kia, sau đó đến hành tinh Ba Linh xem thử một chút. Tôi nghe nói ở đó có hàng trăm chủng tộc, đủ loại kì quái, hoàn toàn không giống với trái đất...”
Hư ảnh cũng thu lại cảm xúc, giọng nói khôi phục vẻ nghiêm túc: “Được, tôi sẽ nhanh chóng truyền tin ra ngoài để có thể tìm được người Lander càng sớm càng tốt.’
Thủ lĩnh Niết Bàn gật đầu, đang định cắt đứt câu chuyện thì lại nhớ đến một chuyện: “Nếu nhiệm vụ này do tiểu đội của Tần Dương hoàn thành, vậy thì có thể khai thác thông tin từ chính bọn họ. Anh chắc hẳn có rất nhiều kinh nghiệm trong chuyện làm thế nào để một kẻ không sợ chết nói ra sự thật...”