Chương 2455: Dẫn cả tôi đi theo, thế nào?
“Giao dịch?”
Tần Dương nghi ngờ nhìn về phía Cố Hoan, hơi nghiêng người, cẩn thận hỏi lại ông ta: “Giao dịch gì?”
Cố Hoan mỉm cười: “Tôi biết cậu chuẩn bị đến một nơi xa, dẫn cả tôi đi cùng, thế nào? Yên tâm đi, tôi bảo đảm không gây phiền phức gì cho cậu đâu, thậm chí tôi còn có thể giúp đỡ cậu. Nếu như cậu muốn, tôi còn có thể nghe theo mệnh lệnh chỉ huy của cậu.”
Đến một nơi xa?
Tần Dương lập tức hiểu Cố Hoan nói đến một nơi xa có nghĩa là gì. Ông ta không nói rõ có lẽ vì sợ người khác nghe thấy... Nhưng chẳng lẽ Shawn không biết việc này hay sao?
Chiến hạm đến hành tinh Ba Linh để thăm dò, mặc dù chuyện này vô cùng bí mật nhưng liên quan đến nhiều người như vậy thì nhất định Niết Bàn không có khả năng không biết.
Tần Dương suy nghĩ một chút, trước đó Shawn nói chuyện với hắn về bệnh tình của hắn, hình như ông ta không biết chuyện Tần Dương muốn đến hành tinh Ba Linh để tìm thuốc chữa bệnh.
Ông ta không biết chuyện chiến hạm chuẩn bị xuất phát, hay là không biết chuyện hắn cũng tham gia?
Chuyện về liều thuốc bí mật sinh mạng là Grimm nói cho hắn biết, Shawn không biết cũng là chuyện bình thường... Nghĩ như thế cũng đúng.
Nhưng mà, Cố Hoan muốn đi cùng hắn đến hành tinh Ba Linh?
Tần Dương dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được mục đích của Cố Hoan là gì, chẳng phải ông ta muốn đi tìm biện pháp để đạt đến bước cuối cùng sao?
Theo những gì Mai Lạc Y và Bạch Phá Quân giải thích thì trước đó Cố Hoan gia nhập Niết Bàn là để lấy được biện pháp đạt đến bước cuối cùng. Nhưng bây giờ xem ra Niết Bàn cũng không thể giúp ông ta đạt được bước này, thế nên ông ta mới muốn đến hành tinh Ba Linh một chuyến.
Đối với kẻ điên vì võ thuật như Cố Hoan mà nói thì gia nhập Niết Bàn đối đầu với cả thế giới cũng không có ý nghĩa gì. Đến cái chết cũng không đe dọa được ông ta, đối với ông ta thì chỉ có đạt tới bước cuối cùng mới là chuyện quan trọng nhất đời.
Nhưng Tần Dương không xác định được Cố Hoan có nghiêm túc thật hay không. Hắn thậm chí còn không dám chắc chắn liệu có phải ông ta đang đóng kịch trước mặt mình hay không.
Tần Dương thấp giọng đáp: “Chuyện này tôi không có quyền quyết định, hứa với ông cũng vô ích.”
Cố Hoan cười híp mắt: “Làm sao có thể vô ích được? Cậu là đại anh hùng cứu vớt thế giới, chắc chắn liên minh sẽ nể mặt cậu.”
Tần Dương lắc đầu: “Nếu ông đã biết chuyện này thì cũng biết được tính quan trọng của nó. Đây không phải chuyện tôi có thể đưa ra ý kiến, bởi vì nó liên quan đến rất nhiều người. Hơn nữa, ông nói đây là một giao dịch, vây ông định cung cấp cho tôi cái gì?”
Cố Hoan hất cằm nhìn về phía Shawn đang tái xanh mặt mũi: “Mặc dù trên người cậu có thứ khiến ông ta sợ hãi, nhưng cậu chỉ là người bị động, nếu kích hoạt thì cậu cũng chết, còn ông ta thì chưa chắc. Cho nên cậu ở thế yếu, nếu cậu đồng ý với tôi thì tôi sẽ bảo vệ các người rời đi!”
Tần Dương lạnh lùng nói: “Nếu ông đã muốn giao dịch với tôi thì sao không xuất hiện sớm một chút? Bây giờ bọn họ đã bị đánh gần chết rồi thì ông mới xuất hiện, xuất hiện lúc này còn ý nghĩa gì?”
Cố Hoan nhún vai: “Shawn là chí tôn đỉnh phong, cậu cảm thấy tôi có thể đứng gần khu này mà không bị ông ta phát hiện à? Tất nhiên tôi phải đứng xa một chút, nhưng mà nghe thấy mọi người đánh nhau kinh thiên động địa thì tôi cũng chạy tới rồi, không phải sao? Lúc tôi đến thì bọn họ đã như thế rồi, còn về phần cậu, đúng là tôi muốn xem thử một chút năng lực của cậu đến đâu, thế nên mới trốn một chút, nếu không trốn thì làm sao có thể chứng kiến được một trận đấu đặc sắc như vậy?”
Shawn vẫn đứng yên không lên tiếng từ này đến giờ bỗng nhiên lạnh lùng nói với Cố Hoan: “Cố Hoan, ông định xé bỏ hiệp định giữa chúng ta, về phe tiểu tử này à? Tôi không thể cung cấp cho ông thứ ông muốn, chẳng lẽ cậu ta có thể sao?”
Vẻ mặt Cố Hoan vẫn bình tĩnh như thường: “Ông có thể hoàn thành lời hứa hẹn với tôi à?”
Shawn cứng người, hiển nhiên, ông ta không thể.
Cố Hoan nâng trường đao chỉ vào Shawn, cười nói: “Ông nhìn đi, ông không thể, thế thì hiệp định của chúng ta tất nhiên không còn giá trị nữa. Sao lại nói là tôi xé bỏ hiệp định, nghe cứ như ông bị thua thiệt ấy nhỉ, trong khi người thua thiệt là tôi cơ mà! Tôi giúp ông bao nhiêu chuyện, mặc dù không giết người nhưng cũng đã giúp ông giải quyết không biết bao nhiêu phiền phức, nhưng ông lại chẳng cho tôi được cái gì. Ông có thể trách tôi sao?”
Shawn nhất thời không biết phải trả lời như thế nào, chỉ có thể giận dữ mắng: “Cho dù có như thế thì thực lực của cậu ta còn không bằng ông, ông định dựa vào cậu ta sao? Đặt cược tất cả cho cậu ta? Ông muốn cùng cậu ta đi đâu?”
Cố Hoan cười: “Đó là chuyện của tôi và cậu ta, không cần ông quan tâm.”
Cố Hoan nói xong thì ngẩng đầu nhìn Tần Dương: “Thế nào, có muốn suy nghĩ một chút không?”
Tần Dương im lặng vài giây, sau đó vẫn kiên quyết trả lời: “Vẫn là câu nói đó, tôi không thể hứa với ông bất cứ điều gì, bởi vì tôi không biết người ta có chịu nể mặt tôi hay không, thậm chí cũng không biết có phải ông đang hùa với Shawn diễn một vở kịch trước mặt tôi hay không...”
Cố Hoan bật cười: “Mặc dù ở trong mắt rất nhiều người, Cố Hoan này là người xấu. Nhưng từ trước đến nay, tôi nói một là một, hai là hai. Chỉ cần tôi đã nói ra thì sẽ không nuốt lời, con người tôi là thế, cậu có thể đi hỏi mọi người một chút!”
Tần Dương thực sự lo lắng cho tính mạng của ba người nhà họ Văn, do dự một chút rồi quyết định: “Sau khi rời khỏi đây tôi có thể hỏi giúp ông, để xem bọn họ có đồng ý hay không.”
Cố Hoan cười: “Không thành vấn đề, lúc hỏi thì cậu có thể nói thêm với bọn họ rằng, nếu như bọn họ không đồng ý thì tôi sẽ đến gặp những vị lãnh đạo đó tâm sự một chút. Tôi nghĩ nếu tôi muốn làm gì thì bọn họ cũng không ngăn cản được đâu, dù sao thì cũng chỉ có ngàn ngày làm ăn trộm chứ không thể ngàn ngày phòng ăn trộm, cậu nói xem có đúng không?”
Tần Dương trợn tròn mắt, Cố Hoan đang uy hiếp một cách trắng trợn.
Các người không cho tôi lên phi thuyền? Được thôi, chỉ cần phi thuyền khởi hành một cái là tôi sẽ đi tìm tất cả những người lãnh đạo đã từ chối yêu cầu, không cho tôi đi cùng, sau đó tiễn tất cả bọn họ xuống địa ngục!
Tần Dương mặc dù giật mình nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao Cố Hoan cũng không phải người tốt đẹp gì, ông ta vì để đạt được mục tiêu của mình mà không từ thủ đoạn.
“Được, tôi hỏi giúp ông, nhưng bây giờ ông phải ngăn cản Shawn, yểm hộ cho chúng tôi rút lui!”
“Được thôi, mọi người cứ đi đi, chúng tôi nói chuyện một chút!”
Cố Hoan cũng không đưa thêm yêu cầu gì mà sảng khoái đồng ý.
Giọng nói của Shawn lạnh như băng: “Cố Hoan, ông muốn ngăn cản tôi?”
Cố Hoan nhếch miệng cười: “Tôi làm thế không phải cũng vì muốn tốt cho ông sao? Ông nhìn đi, Tần Dương lúc nào cũng nắm lấy cái thứ nguy hiểm kia, nhỡ đâu cậu ta kích nổ thì chỉ sợ tôi cũng phải chôn thân nơi này. À không, phải nói là tất cả mọi người chúng ta đều sẽ phải chôn thân ở nơi này. Ông muốn nhìn thấy kết quả như thế à? Ông đã tràn ngập tuyệt vọng với thế giới đến mức không muốn sống nữa rồi à?”