Chương 2459: Không ngăn cản được ông ta
“Đi thôi, đến giờ xuất phát rồi.”
Tần Dương nâng cổ tay nhìn đồng hồ, sau đó đứng lên. Hai mươi đội viên phía sau hắn cũng đứng dậy.
Tất cả mọi người đều mặc chiến giáp Phi Thiên, dù sao thì một khi xuất phát, không ai biết sẽ gặp phải chuyện gì. Từ giờ trở đi, họ phải quen với việc mặc chiến giáp Phi Thiên sống qua ngày.
Trần Hầu và Tây Môn Du nâng cáng cứu thương, Văn Vũ Nghiên nằm trên cáng, Liễu Phú Ngữ và Vân Bạch Linh đi theo bên cạnh. Hai người họ là phụ nữ, những ngày tiếp theo sẽ lo chuyện chăm sóc Văn Vũ Nghiên.
Liễu Phú Ngữ và Vân Bạch Linh cũng không có ý kiến gì. Hai người biết Tần Dương và Văn Vũ Nghiên có quan hệ mật thiết. Hai người vừa là bạn bè vừa là cấp dưới của Tần Dương, tất nhiên sẵn sàng giúp đỡ chuyện này.
Tần Dương dẫn mọi người vào chiến hạm sau đó đi thẳng đến nơi cư trú.
Mọi người dựa theo số hiệu mà tìm đến phòng của mình, ba người một phòng, ba cô gái ở một phòng, Tần Dương ở sát vách. Hắn chung phòng với Trần Hầu, Tây Môn Du, những người khác cũng ở bên cạnh.
Tất cả những người sống ở khu vực này đều là chiến binh, bọn họ luân phiên canh gác để bảo đảm an toàn và trật tự trong phi thuyền, dù sao thì trong phi thuyền không có kẻ địch, không cần chiến đấu.
Tần Dương vào phòng Văn Vũ Nghiên, thấy cô đang nằm trên giường, cười nói: “ Chỗ này có rất nhiều sách để mọi người đọc giết thời gian, nếu em nhàm chán thì có thể đọc một chút.”
Văn Vũ Nghiên cảm ơn Liễu Phú Ngữ đã giúp cô lót một cái gối ra sau, rồi mới quay đầu hỏi: “Chúng ta sẽ đi khoảng bao lâu?”
Liễu Phú Ngữ và Vân Bạch Linh cũng tò mò nhìn Tần Dương, hai cô cũng rất tò mò muốn biết câu trả lời.
Tần Dương mỉm cười: “Khoảng chừng nửa năm, đường hầm không gian không quá dài, nhưng khoảng cách giữa các đường hầm không gian lại tốn không ít thời gian. Theo những ghi chép của người Nossa thì chúng ta phải xuyên qua ba đường hầm không gian trong vũ trụ, sau đó mới có thể đến được cùng một không gian với hành tinh Ba Linh, sau đó mất thêm một tháng nữa mới đến được hành tinh Ba Linh.”
Văn Vũ Nghiên nhẹ giọng cảm thán: “Nửa năm, khoảng thời gian này cũng không ngắn, nếu tính cả đi cả về cũng mất một năm!”
Tần Dương mỉm cười: “Khoảng cách trong vũ trụ đều tính bằng năm ánh sáng, chúng ta đi nửa năm đã là ngắn rồi. Nếu không có ba đường hầm không gian kia thì chúng ta phải đi mấy trăm năm cũng chưa tới được hành tinh Ba Linh.”
Tần Dương nhìn hai cô gái bên cạnh: “Không quấy rầy mọi người nghỉ ngơi nữa, có chuyện gì cứ đến phòng bên cạnh tìm tôi, làm phiền hai người chăm sóc Vũ Nghiên.”
“Được rồi, cứ giao cho chúng tôi!”
...
Tần Dương vừa ra khỏi phòng Văn Vũ Nghiên thì sửng sốt.
Cố Hoan đang đứng ở cửa ra vào căn phòng đối diện, ánh mắt tò mò đánh giá xung quanh, trên lưng vẫn đeo thanh trường đao.
“Này...”
Ông ta thấy Tần Dương thì vẫy tay một cái, thái độ rất nhiệt tình, nụ cười nhân hậu không chút nguy hiểm. Nếu ai không biết thì chắc chắn không thể nào ngờ người đàn ông trước mặt là một cường giả có sức phá hoại đỉnh cao!
Tần Dương bước lên vài bước, đứng trước mặt Cố Hoan: “Ông cũng ở khu này?”
Cố Hoan cười nói: “Đúng vậy, dù sao tôi cũng được coi như một thành viên của đội hộ vệ, tất nhiên sẽ sống ở nơi này. Đúng rồi, Tần Dương, lúc trước không phải tôi đã nói rồi sao, chỉ cần cậu giúp tôi thì tôi sẽ nghe theo chỉ huy của cậu. Rõ ràng cậu dẫn theo một tiểu đội mà không sắp xếp cho tôi vào nhóm?”
Tần Dương hừ lạnh: “Thôi đi, chỗ tôi miếu nhỏ, không chứa nổi đại phật như ông đâu.”
Cố Hoan nhếch miệng cười: “Cậu đang có hiểu lầm rất lớn với tôi đấy, thực ra tôi là người rất hiền hòa.”
“Ha ha!”
Tần Dương lộ ra vẻ mặt có quỷ mới tin ông, sau đó lại bổ sung: “Tôi chỉ giúp ông gọi một cuộc điện thoại mà thôi, thực ra tự ông gọi cũng được, nên cũng không tính là giúp gì được cho ông. Nếu tính toán thì phải là ông giúp tôi mới đúng.”
Cố Hoan lắc đầu: “Trên người cậu mang theo thứ đồ chơi kia, mặc dù Shawn nói cậu không dám kích nổ nhưng trong lòng ông ta cũng không dám chắc chắn. Điều quan trọng là ông ta không thể giết chết cậu bằng một chiêu, thế nên cuối cùng vẫn quyết định rút lui, tôi xuất hiện chẳng qua để đơn giản hóa mọi chuyện thôi.”
Tần Dương suy nghĩ một chút, thẳng thắn: “Chúng ta đừng vòng vo nữa, ông đến đây để tìm cách mạnh mẽ hơn. Mai Lạc Y và Detrich cũng thế. Mọi người đều là con người, đều có mục đích, thế nên tôi không cầu xin ông giúp đỡ gì chúng tôi, chỉ hy vọng ông không gây phiền phức cho chúng tôi là được. Dù sao mọi người phải đồng tâm hiệp lực mới có thể cùng đi cùng về, được không?”
Cố Hoan nhún vai: “Không thành vấn đề. Giống như những lời cậu đã nói, mục đích của tôi là trở nên mạnh mẽ hơn. Trước đây Shawn đưa ra những lời đề nghị hấp dẫn nên tôi giúp ông ta, bây giờ tôi cũng đi cùng một chuyến hành trình với mọi người thì sẽ giúp mọi người. Yên tâm, tôi không kéo chân mọi người đâu.”
Cố Hoan hơi ngừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “Nhưng tôi nghĩ trên phi thuyền này nhất định sẽ có kẻ kéo chân cản trở, cậu tốt hơn hết là cẩn thận một chút.”
Tần Dương nhíu mày: “Ai?”
“Shawn.”
Sắc mặt Tần Dương hơi thay đổi: “Shawn? Ông ta ở trên thuyền?”
Cố Hoan lắc đầu: “Tôi đoán.”
Vẻ mặt Tần Dương vô cùng nghiêm trọng: “Ông cảm thấy Shawn sẽ nghĩ cách đột nhập vào đây?”
Cố Hoan gật đầu: “Tôi nghĩ ông ta sẽ làm thế. Bây giờ người Nossa đã bị đánh bại, nếu hành động của chúng ta suôn sẻ thì Nossa sẽ vĩnh viễn bị phong tỏa bên ngoài trái đất. Không cần biết xuất phát từ mục đích gì, nhưng Shawn chắc chắn không bỏ qua cơ hội này.”
Tần Dương trầm giọng: “Vậy chúng ta có cần dừng lại kiểm tra một lần không?”
Cố Hoan lắc đầu: “Vô ích thôi, ông ta là thủ lĩnh Niết Bàn, là đỉnh phong cường giả. Ông ta muốn trà trộn vào một chiếc chiến hạm hơn nghìn người thế này là một chuyện vô cùng đơn giản. Một khi ông ta đã vào thì chắc chắn cậu không thể nào tìm được ông ta...”
Tần Dương lo lắng hỏi: “Ông cảm thấy ông ta sẽ làm gì?”
Cố Hoan chớp mắt: “Ông ta định làm gì à? Có thể là sau khi ra khỏi phi thuyền thì đi tìm người Nossa, nói cho bọn chúng tình hình ở trái đất. Hoặc cũng có thể đi tìm biện pháp để trở nên mạnh mẽ hơn. Ông ta cũng giống như tôi, bị kẹt ở bước này rất lâu, chắc hẳn cũng muốn đột phá được đến bước cuối cùng...”
Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tần Dương, Cố Hoan an ủi: “Tôi đã nói chuyện này với Mai Lạc Y rồi, đội ngũ kiểm tra đã được tăng cường lên cao nhất. Nhưng mà tôi cảm thấy chuyện này cũng không có nhiều tác dụng. Hơn nữa, Shawn cũng không điên cuồng đến mức phá hủy phi thuyền để tất cả mọi người cùng chết đâu, cậu cứ yên tâm.”