Chương 2495: Quanh co lòng vòng
Tần Dương trợn tròn mắt, đợi được rồi?
Rốt cuộc đây là chuyện gì thế?
Tần Dương đang ngơ ngách thì được ông lão người thằn lằn mới vào trong nhà. Ông lão nhìn Tần Dương, vẻ mặt vô cùng mong đợi: “Ta có thể nhìn nó một chút được không?”
Tần Dương hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn đưa kiếm Thanh Diệt cho ông ta xem.
Ông lão người thằn lằn cầm lấy kiếm Thanh Diệt, tỉ mỉ quan sát hồi lâu, sau đó nhẹ nhàng buông lỏng tay ra, kiếm Thanh Diệt lập tức bay lơ lửng trên không trung.
Ông lão người thằn lằn thở dài, sau đó cung kính cúi đầu trước kiếm Thanh Diệt rồi mới trả lại kiếm cho Tần Dương.
Tần Dương nhìn những chuyện ông lão làm, không nhịn được tò mò: “Rốt cuộc là có chuyện gì thế?”
“Mời ngồi, nói chung đây là một câu chuyện dài.”
Tần Dương ngồi xuống ghế, ông lão người thằn lằn nói: “Trước khi kể cho ngươi câu chuyện này, ngươi có thể nói cho ta biết ngươi tìm thấy thanh kiếm này ở đâu không?”
Tần Dương thản nhiên trả lời: “Tôi tìm thấy nó ở trái đất...”
Tần Dương giải thích ngắn gọn chuyện ở trái đất, ông lão người thằn lằn cười khổ: “Xem ra người Lander đứng trước nguy cơ bị người Nossa diệt vong đã quyết định thực hiện kế hoạch thăm dò giữa các hành tinh, hi vọng tìm được cho người Lander một ngôi nhà thứ hai. Thanh kiếm này được xem như thánh kiếm của người Lander, được họ mang đi. Cuối cùng người Lander tìm được trái đất nên thanh kiếm này xuất hiện ở trái đất, đến bây giờ lại được các ngươi mang trở về...”
Tần Dương gật đầu: “Đúng vậy, đại khái là như thế.”
Ông lão người thằn lằn im lặng mấy giây, giống như đang sắp xếp lại ngôn ngữ, hoặc là không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
“Các ngươi chỉ vừa mới đến hành tinh Ba Linh, chắc là cũng chưa biết gì về nơi này. Ta muốn nói một chuyện liên quan đến vị vua kiệt xuất nhất Lander...”
Hai mắt Tần Dương sáng lên, theo bản năng thốt lên một cái tên: “Morat?”
Ông lão người thằn lằn sửng sốt, kỳ quái nhìn Tần Dương: “Ngươi biết?”
Tần Dương cười nói: “Tôi từng ở trong lò rèn của người Watt. Bọn họ nói với tôi rằng kiếm Thanh Diệt do người Watt rèn ra và đưa cho Morat, về sau được chỉ định là thánh kiếm.”
Ông lão người thằn lằn gật đầu, các nếp nhăn trên mặt giãn ra như một bông hoa nở rộ: “Nếu ngươi đã biết những chuyện này thì ta sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Thanh kiếm này đúng là do người Watt tặng cho Morat, Morat từng mang theo thanh kiếm này đến bộ tộc người thằn lằn của chúng ta...”
Tần Dương mừng rỡ, trước đó ông chủ tiệm rèn đã nói sau khi Morat chết đi thì thực lực không cánh mà bay, có lẽ thanh kiếm Thanh Diệt này có liên quan đến việc truyền thừa của Morat. Bây giờ lại nghe ông lão trước mặt nói như vậy, chẳng lẽ thực sự có liên quan với nhau sao?
“Hàng vạn năm trước, khi bộ tộc người thằn lằn chúng ta còn rất mạnh mẽ, nhân khẩu đông đảo. Do năng lực thiên phú của chúng ta nên chỉ cần là nơi có nước, có đầm lầy thì đều trở thành thiên đường của chúng ta. Nhưng sau đó chúng ta đã gặp phải một vấn đề lớn, trong thời điểm gian nan nhất của chúng ta thì Morat đã đến, sau đó dùng năng lực thông thiên của mình giúp chúng ta giải quyết những khó khăn, để chủng tộc của chúng ta có thể tiếp tục kéo dài.”
“Chúng ta vô cùng cảm kích Morat, nhưng Morat lại nói ngài ấy không thể hoàn toàn giải quyết được vấn đề, vấn đề này sau này sẽ còn xuất hiện lại. Ngài ấy đã để biện pháp giải quyết ở một nơi đặc biệt, chờ khi vấn đề tiếp tục xảy ra thì người thằn lằn chúng ta có thể đi cầu cứu, tìm kiếm Thanh Diệt là có thể tìm được nơi đặc biệt kia. Sau khi tìm được thứ đồ mà Morat để ở nơi đặc biệt thì vấn đề đó sẽ được giải quyết.”
Tần Dương tò mò: “Tại sao ông ta không giúp mọi người giải quyết vấn đề luôn một lần, hoặc là đưa phương pháp giải quyết cho mọi người luôn đi? Chẳng lẽ ông ta muốn dùng chuyện này để áp chế mọi người sao?”
Ông lão người thằn lằn lắc đầu: “Không phải, thực lực của Morat rất mạnh mẽ, là cường giả kiệt xuất nhất, ngài ấy căn bản không cần áp chế chúng ta. Mục đích của việc đặt phương pháp ở một nơi bí mật là vì ngài ấy nói đồ vật đó rất đặc thù, chỉ ở nơi đó mới có, hơn nữa còn cần có thời gian dài thai nghén tái tạo. Ngài ấy không nói luôn cho chúng ta biết là vì sợ nhỡ đâu chuyện này bị bại lộ thì sẽ gây ra những khó khăn khác.”
Ông lão hơi ngừng một chút: “Khi đó bộ tộc người thằn lằn vô cùng mạnh mẽ, có lẽ ngài ấy làm thế là muốn tranh thủ cho thế hệ sau của Lander một sự trợ giúp. Chúng ta cần sự giúp đỡ thì phải nghe theo lệnh người Lander, cho dù không nghe theo thì ít nhất cũng không trở thành kẻ địch của người Lander.”
Ông lão người thằn lằn lại thở dìa: “Nếu mọi chuyện cứ xảy ra như vậy thì đã không có gì để nói. Nhưng không ai ngờ người Nossa yếu đuối vậy mà sau khi có hắc giáp lại trở lên hùng mạnh, tất cả mọi chuyện hoàn toàn mất kiểm soát. Lúc đó, bộ tộc người thằn lằn của chúng ta vẫn không xảy ra tai nạn gì, thế nên cũng bán tín bán nghi lời tiên đoán của Morat.”
“Tuy nhiên, chờ khi thảm họa của tộc chúng ta thực sự xảy ra thì chúng ta mới tìm đến những người Lander còn sống để cầu xin sự trợ giúp, muốn mượn kiếm Thanh Diệt. Nhưng lúc này chúng ta mới biết thánh kiếm đã bị bọn họ mang đi!”
Hai mắt ông lão người thằn lằn đỏ lên: “Không có kiếm Thanh Diệt thì chúng ta cũng không tìm được nơi đặc biệt mà Morat nói tới. Vạn năm qua đi, bộ tộc cường thịnh của chúng ta cũng càng ngày càng ít người, bây giờ đã sắp diệt vong. Tất cả người thằn lằn trên khắp mọi nơi cộng lại cũng chưa đến mười vạn người.”
“Chúng ta trốn trong đầm lầy, không giam dự chiến tranh, không để ý đến tranh quyền đoạt thế, yên lặng sống sót, yên lặng chờ đợi ngày toàn tộc diệt vong. Nhưng chúng ta không ngờ lại có ngày hôm nay, không ngờ kiếm Thanh Diệt đã bị mang đi lại có thể xuất hiện ở nơi này!”
Tần Dương nghe xong thì cũng khá sửng sốt, không ngờ mọi chuyện đã vạn năm rồi.
Thanh kiếm này liên quan đến sự diệt vong của một bộ tộc, còn liên quan đến một địa phương bí mật...
Đó có phải là nơi truyền thừa của Morat không?
Tần Dương bắt đầu suy nghĩ lan man, sau đó nói lên nghi vấn trong lòng mình: “Ý ông là thanh kiếm này chính là một cái chìa khóa, các người có biện pháp sử dụng chiếc chìa khóa này còn người Lander lại không biết. Nhất định phải kết hợp hai thứ với nhau mới có thể tìm được nơi đặc biệt đó, đúng không?”
Ông lão người thằn lằn thở dài: “Đúng vậy, lúc trước khi chúng ta đến nhờ người Lander trợ giúp cũng lo lắng bị họ áp chế, dù sao thời điểm đó người Lander đã bị đánh cho tan tác rồi, chuyện gì cũng có thể làm ra được. Thế nên chúng ta không nói chuyện này, chỉ nói là muốn mượn kiếm Thanh Diệt dùng một chút. Nhưng kiếm Thanh Diệt đã bị mang đi khỏi hành tinh Ba Linh, thế nên chúng ta cũng không cần nói phương pháp nữa...”
“Những năm tháng qua, chúng ta lúc nào cũng chờ đợi. Chúng ta hi vọng những người Lander ra ngoài tìm hành tinh mới có thể trở lại, nếu như bọn họ trở lại thì chúng ta sẽ còn cơ hội. Nhưng ngày tháng dài đằng đẵng trôi đi, mọi chuyện vẫn bặt vô âm tín. Ta còn tưởng rằng chúng ta đã không còn hi vọng gì nữa rồi, vậy mà không ngờ ngay khi chúng ta từ bỏ hi vọng thì nó lại xuất hiện!”