Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2495 - Chương 2505: Lôi Đài Sinh Tử Liên Hoàn

Chương 2505: Lôi đài sinh tử liên hoàn
 

“Dùng toàn lực, không cần nương tay!”

Tần Dương hất tay đài chủ ra, cười ha ha: “Nếu không, tôi thắng rồi ông lại nói tôi gian lận, mọi người đều không vui.”

Đài chủ nhìn nụ cười trên mặt Tần Dương thì thẹn quá hóa giận.

Nụ cười của tên này thật đáng ghét!

Đài chủ không nương tay nữa, dốc toàn lực công kích Tần Dương. Nhưng đối với Tần Dương mà nói, trình độ công kích này không đáng nhắc tới.

Tần Dương lại tiếp tục duỗi tay đè lấy tay đài chủ, nắm chặt lấy bàn tay ông ta: “Thế này là dốc toàn lực đấy à?”

Đài chủ biến sắc, ông đây đã dùng toàn lực rồi!

Ngươi dám xúc phạm ta!

Tần Dương nhìn thấy sắc mặt ông ta lúc xanh lúc trắng thì cũng nhận ra được trình độ của đài chủ, nhanh chóng nói: “Xem ra ông đã dốc toàn lực rồi, vậy tôi ra tay nhé!”

Đài chủ lập tức thu hồi nắm đấm, đạp mạnh về phía Tần Dương. Giây tiếp theo, Tần Dương biến mất trước mặt ông ta, sau đó ông ta chỉ cảm thấy eo mình bị siết chặt, một sức mạnh vọt tới, cả người ông ta bay lên.

Chờ khi đài chủ rơi xuống đất thì đã phát hiện mình đang đứng dưới lôi đài.

Ánh mắt đài chủ vô cùng kinh ngạc, không nhịn được hỏi Tần Dương:

“Ngươi bao nhiêu tuổi?”

Tần Dương cười: 27.”

Đài chủ trợn tròn mắt nhìn Tần Dương, một thanh niên 27 tuổi lại có thực lực kinh khủng như thế.

Ánh mắt đài chủ vô cùng phức tạp, móc trong túi ra một tấm thẻ kim loại đưa cho Tần Dương: “Ngươi đã vượt qua, đây là thẻ của ngươi, có thẻ này thì ngươi có thể tham gia thi đấu ở những tầng trên.”

Tần Dương nhận lấy, sau đó cười nói: “Tôi rất nghèo, muốn kiếm chút tiền, ông cho tôi chút gợi ý đi.”

Thấy ánh mắt nghi ngờ của đài chủ, Tần Dương bổ sung thêm: “Tôi nói nghiêm túc đấy, không thì chờ khi tôi kiếm được tiền sẽ chia cho ông một ít, ông có thể gợi ý cho tôi không?”

Đài chủ nhìn hắn bằng ánh mắt phức tạp, sau đó thì thầm: “Ngươi lên tầng 150, hôm nay ở đó có một lôi đài liên hoàn, chỉ cần ngươi có thể đứng đến cuối cùng thì sẽ thắng được không ít. Nếu ngươi có tiền vốn thì đặt cho chính mình, nếu ngươi thắng sẽ có được một khối tài sản.”

Hai mắt Tần Dương sáng lên: “Cảm ơn nhé, chờ tôi kiếm tiền xong sẽ mời ông uống rượu.”

Đài chủ lắc đầu: “Không cần khách khí, đó cũng không phải bí mật gì, tất cả mọi người trong lôi đài đều biết, thực lực của ngươi chắc chắn có thể chiến thắng.”

Tần Dương gật đầu: “Cảm ơn! Hùng Cát, chúng ta đi!”

Hùng Cát kinh ngạc nhìn Tần Dương, ông ta không ngờ Tần Dương lại đi hỏi đài chủ cách kiếm tiền, cũng ngạc nhiên không kém khi đài chủ nghiêm túc nói cho hắn biết!

Nghe thấy Tần Dương gọi thì ông ta vội vàng đi theo, thầm nghĩ vừa rồi Tần Dương dễ dàng hạ gục đài chủ thì vô cùng tò mò không biết thực lực của Tần Dương rốt cuộc cao đến đâu.

Tần Dương và Hùng Cát đứng chờ ở thang máy, sau đó các đội viên lần lượt quay lại, trên tay mỗi người đều cầm một tấm thẻ.

Một nhóm dị tộc xuất hiện ở đây, hơn nữa tất cả đều cầm thẻ bài lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

“Đây là những người trái đất mới đến hành tinh của chúng ta cách đây không lâu sao? Thật là lợi hại, cả một tiểu đội đều thông qua thử thách, bọn họ muốn đến phá quán à?”

“Bọn họ vượt qua thiên hà đến đây thì chắc chắn là cao thủ. Chắc bọn họ nghe thấy tên tuổi của đấu trường bầu trời của chúng ta nên muốn tới đây xem một chút. Dù sao thì chưa cần nói đến những người bên ngoài, cho dù là những thành phố khác đến Liệt Thiên đều muốn đến đây xem.”

“Nói cũng có lý, mặc dù tất cả bọn họ đều thông qua, nhưng dù sao cũng chỉ có hai mươi người, trong sân đấu này của chúng ta thiếu cao thủ sao?”

“Tôi rất muốn xem những người này có thể làm được gì, rốt cuộc bọn họ lợi hại đến mức nào. Nghe nói người trái đất đang bàn bạc chuyện hợp tác với chính chủ chúng ta.”

“Tôi cũng nghĩ vậy, chúng ta đi xem đi.”

Tần Dương không quan tâm đến những lời bàn tán kia. Các chủng tộc trên hành tinh Ba Linh đều là những chủng tộc mạnh mẽ, chẳng hạ như người Lander, người Watt, người thằn lằn, người gấu... Nhóm người Tần Dương so với những người này vô cùng nhỏ bé, bọn họ làm sao có thể không bàn tán chứ?

Nhóm người Tần Dương đi thang máy lên tầng 150. Đi ra khỏi thang máy là một con đường, trên con đường tràn ngập những tiếng động ầm ĩ.

Đi được một đoạn, mọi người bị ngăn lại: “Các vị muốn tham gia lôi đài liên hoàn hay là đi xem thôi?”

Tần Dương dò hỏi: “Có thể giới thiệu cho chúng tôi quy tắc như thế nào không?”

Nhân viên công tác lấy một tập tài liệu đưa tới, Tần Dương đưa cho Hùng Cát, Hùng Cát xem xong thì giải thích: “Lôi đài liên hoàn chính là thi đấu nối tiếp, cứ hai người một tổ, người nào thắng thì là vượt cấp, có thể thu được phần thưởng mỗi cấp. Sau đó hai người chiến thắng lại đấu với nhau, cứ thế đến khi phân thắng bại. Người chiến thắng cuối cùng của lôi đài liên hoàn sẽ thu được một khoản tiền thưởng kếch xù.”

Tần Dương tò mò hỏi: “Vừa rồi người kia nói có điều kiện dự thi, điều kiện gì thế?”

Hùng Cát giải thích: “Những người dưới tám mươi tuổi có thể tham gia, trên tám mươi tuổi không được tham gia.”

Vẻ mặt Tần Dương vô cùng kỳ quái, tám mươi tuổi?

Điều kiện của những người này thật buồn cười, người trái đất hơn tám mươi tuổi đi lại cũng khó, vậy mà ở đây lại được dùng làm điều kiện thi đấu...

Hùng Cát thấy sắc mặt Tần Dương như thế thì thấp giọng giải thích: “Một số chủng tộc của chúng tôi có tuổi thọ rất dài, thế nên thời gian tu hành cũng dài, nếu không phân tuổi tác thì sẽ không công bằng với những chủng tộc khác. Con số tám mươi là một con số được chọn lựa sau khi cân nhắc kỹ càng...”

Tần Dương gật đầu, dò hỏi: “Vậy tiền thưởng thì thế nào?”

Hùng Cát tiếp tục giải thích: “Mỗi lôi đài liên hoàn đều là 128 người, tức là muốn giành được thắng lợi cuối cùng thì phải vượt qua bảy vòng. Vòng đầu thắng sẽ được mười vạn, vòng thứ hai được ba mươi vạn, vòng thứ ba được một triệu, vòng thứ tư ba triệu, vòng thứ năm mười triệu, vòng thứ sáu ba mươi triệu, vòng thứ bảy một trăm triệu.”

Hai mắt Tần Dương sáng lên: “Có thể được một trăm triệu sao? Không tồi, hơn nữa tiền thưởng cộng dồn đúng không? Nếu cộng tất cả lại thì không hề ít, ai là người cung cấp tiền thưởng?”

“Tất nhiên là sàn đấu bầu trời rồi.”

Hùng Cát nhớ đến một chuyện, nhanh chóng nhắc nhở Tần Dương: “Đúng rồi, lôi đài liên hoàn này thực ra là lôi đài sinh tử không giới hạn. Tức là có thể dùng mọi thủ đoạn, nhưng không được nhận thua mà chỉ có thể bị đánh đến khi nào mất hết sức thi đấu mới có thể kết thúc, cho dù bị đánh chết trên lôi đài cũng là chuyện bình thường. Một khi thua cuộc thì tính mạng của người thua sẽ nằm trong tay người thắng, muốn sống muốn chết do người thắng quyết định. Thế nên càng đến các vòng sau thì mọi người càng ra tay độc ác hơn, vì thắng lợi mà không màng sống chết của đối thủ. Điều này cũng khơi dậy lòng ham mê cờ bạc của những lão đại kia...”
Bình Luận (0)
Comment