Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2496 - Chương 2506: Có Cần Phải Biểu Hiện Kém Một Chút Không?

Chương 2506: Có cần phải biểu hiện kém một chút không?
 

“Lôi đài sinh tử?”

Tần Dương hơi suy nghĩ, chẳng trách tiền thưởng lại cao như thế, thì ra là dùng mạng đổi lấy tiền.

Mặc dù tiền thưởng các vòng là do sàn đấu bỏ ra, cộng lại lên tầm 150 triệu, nhưng Tần Dương nghĩ số tiền thu được từ những vụ cá cược ở đây còn gấp mấy lần con số đó.

Hùng Cát nói: “Chỉ có đấu lôi đài sinh tử mới có thể cộng dồn, thế nên có nhiều người thi đấu kiếm tiền, chiến thắng thì cầm tiền rời đi. Cho nên không phải nơi này chỉ có duy nhất một người cuối cùng có thể sống sót, cũng vì thế nên mới có nhiều người tới tham gia như vậy!”

Tần Dương hiểu rõ quy củ, sảng khoái gật đầu: “Được rồi, vậy thì thi đấu thôi, báo danh giúp tôi.”

Tần Dương ngừng một chút rồi nói với nhóm người của mình: “Một mình tôi thi đấu lôi đài sinh tử là được rồi, mọi người ở lại tùy ý hoạt động, muốn xem thi đấu thì xem thi đấu, muốn tranh tài thì tranh tài. Hùng Cát, đưa mọi người chút tiền vốn, mỗi người năm mươi vạn... Năm mươi vạn không vấn đề gì chứ? Yên tâm, tôi sẽ trả lại cho ông như đã hứa!”

Hùng Cát đi theo nhóm người Tần Dương một lúc, cũng biết được thực lực của nhóm người này, trong lòng cũng yên tâm hơn rất nhiều, dù sao Tần Dương cũng là một người có thể nói đạo lý.

“Không vấn đề gì!”

Hùng Cát thoải mái xuất tiền, ông ta cảm thấy hôm nay mình có thể kiếm được một khoản!

Trừ việc đưa tiền cho nhóm Tần Dương đặt cược, ông ta cũng tự mình đặt cược.

Ông ta nói với Tần Dương mấy lời đáng thương, nhưng dù sao ông ta cũng là lão đại, bên dưới có nhiều thuộc hạ như vậy, làm gì có chuyện không có tiền cơ chứ?

Tần Dương không chỉ trả ông ta 50% lợi nhuận mà tự ông ta cũng tự kiếm tiền, nếu mọi chuyện thuận lợi thì tối hôm nay sẽ kiếm được rất nhiều!

Tần Dương nhanh chóng đăng ký thành công, sau đó được đưa đến trước một chiếc máy. Hùng Cát đi theo giải thích: “Đây là máy đo tuổi của xương, con người có thể nói dối nhưng máy móc thì không, chiếc máy này sẽ báo tuổi tác của cậu.”

Tần Dương ồ một tiếng rồi bắt đầu kiểm tra, nhân viên kiểm tra nhìn thấy tuổi của Tần Dương thì ngạc nhiên, nhìn về phía hắn nói: “Đây là lôi đài sinh tử, ngươi còn trẻ như vậy, bọn họ có thể giết ngươi đó, suy nghĩ cẩn thận một chút!”

Tần Dương cười nói: “Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi.”

Nhân viên công tác nghe thế cũng không nhắc nữa, cho Tần Dương vào bên trong. Trước khi Tần Dương bước vào thì kéo Hùng Cát hỏi: “Trừ số tiền cho các anh em tôi mượn, ông định cho tôi mượn bao nhiêu?”

Hùng Cát còn đang do dự tính toán thì Tần Dương đã cười như không cười: “Tôi biết ông định cất tiền lại, sau đó đặt cược tôi thắng. Ông có thể kiếm tiền, nhưng tôi không hi vọng ông có thể kiếm nhiều hơn tôi, thế thì chẳng khác nào tôi làm việc cho ông! Ông hiểu không?”

Hùng Cát run lên, những tính toán trong lòng lập tức tan biến: “Tôi đưa cho cậu 30 triệu, tôi giữ lại 10 triệu, được không?”

Tần Dương vỗ cánh tay Hùng Cát: “Được, trừ khoản tiền cho các anh em của tôi vay ra thì tôi vay thêm 30 triệu. Mỗi trận đấu xong nhớ phải ghi chép cẩn thận, đến cuối tôi còn phải kiểm toán. Nếu không có sai lầm gì thì mọi người cùng nhau kiếm tiền, nếu có sai lầm thì dùng tính mạng của ông bù vào!”

Khí thế bức người của Tần Dương khiến Hùng Các không dám nói một chữ không. Hơn nữa, dựa theo biểu hiện của Tần Dương thì chắc chắn hắn có thể vượt qua bảy vòng, ông ta chỉ cần cá cược Tần Dương thì chắc chắn sẽ lãi mẹ đẻ lãi con, kiếm không ít tiền.

Có lẽ tỉ lệ đặt cược vào Tần Dương sẽ rất ít, Tần Dương mới 27 tuổi, ai mà nghĩ một người 27 tuổi lại có thực lực đáng sợ như vậy chứ?

Sau khi Tần Dương bàn giao xong mọi việc thì nhanh chóng tiến vào khu vực tranh tài.

Chưa đến thời gian tranh tài, Tần Dương tùy tiện tìm một cái ghế ngồi xuống, đánh giá xung quanh.

Phong cách nơi này giống như một sân vận động trong nhà. Đấu trường rất rộng, xung quanh có rào chắn, chất liệu hình như là kính đặc biệt, Tần Dương ngồi bên trong không nhìn thấy khán giả bên ngoài.

Khắp nơi trong đấu trường đều có thí sinh, những người này đều tự chọn cho mình một vị trí riêng, dùng ánh mắt phòng bị đánh giá những người xung quanh, tất cả những người này đều có thể là đối thủ của mình.

Có rất nhiều chủng tộc cùng tham dự, có người trầm mặc ít nói ngồi yên ở một góc, có người hung hăng khiêu khích nhìn khắp xung quanh. Dù sao thì trước trận đấu cũng không được phép đánh nhau, nếu đã đi vào nơi này chắc chắn đều là những kẻ hiếu thắng.

Tần Dương vừa vào cửa đã bị rất nhiều người chú ý. Một người Lander khôi ngô vạm vỡ đi tới, nghi ngờ nhìn Tần Dương: “Ngươi là chủng tộc gì? Tại sao trước đó chưa từng thấy qua?”

Tần Dương cười, trả lời:”Tôi là người trái đất.”

Người Lander giật mình: “Người trái đất? Gần đây mọi người đều đang thảo luận về các ngươi... Ngươi biết nói ngôn ngữ của người Lander chúng ta sao?”

Tần Dương giải thích: “Tôi học được từ một người Lander ở trái đất.”

Người Lander ồ một tiếng, mỉm cười: “Nghe nói phương pháp tu hành của các ngươi học được từ chúng ta?”

Tần Dương cũng cười: “Đúng vậy.”

Người Lander kia đánh giá Tần Dương một chút, sau đó lên tiếng: “Ta khuyên ngươi nên rời khỏi đây trước khi trận đấu bắt đầu. Nơi này là lôi đài sinh tử chứ không phải sân chơi, ta nghĩ bọn họ không ngại giết chết ngươi đâu. Không phải ai ở đây cũng yêu thích những người đến từ hành tinh khác như các ngươi.”

Tần Dương bình tĩnh trả lời: “Cảm ơn lời nhắc nhở, nhưng tôi rất hứng thú với lôi đài này, tôi sẽ rút lui ở thời điểm thích hợp.”

Tần Dương không thể hiện mình quá mạnh mẽ, hắn sợ nếu mọi người biết thì tỉ lệ đặt cược sẽ tăng lên.

Người Lander này thấy không khuyên được Tần Dương thì cũng không nói nhảm nữa, xoay người rời đi. Một người đàn ông mập mạp mặc một chiếc áo sọc nhìn về phía người Lander kia, làm động tác cắt cổ, sau đó lộ ra một nụ cười gớm ghiếc.

Ước chừng khoảng nửa tiếng sau lại có thêm hơn mười người vào trong phòng. Sau đó, cánh cửa lối vào đột nhiên đóng lại, mặt đất bỗng nhiên hơi rung chuyển, sau đó, mười sáu đài cao rộng rãi từ từ nhô lên khỏi mặt đất. Đó là mười sáu chiếc lồng chiến đấu, có vẻ như bọn họ dự định để mười sáu trận đấu diễn ra đồng thời.

Những chiếc lồng chiến đấu này không quá lớn, hơn nữa nhìn chất liệu cũng vô cùng đặc biệt, hiển nhiên là được chế tạo có mục đích.

Thứ tự thi đấu là bốc thăm ngẫu nhiên, tấm màn trước mặt ai sáng lên thì người đó là những người thi đấu đầu tiên.

Người chơi chỉ có một trách nhiệm là chiến thắng, bởi vì họ không nhìn thấy khán giả bên ngoài, cũng không nhìn thấy tỷ lệ đánh cược của mình.

Tần Dương thấy tấm màn trước mặt mình sáng lên thì biết mình sẽ là lớp thi đấu đầu.

Hắn đi vào lồng chiến đấu số 12, đồng thời cũng nhìn thấy đối thủ của mình.

Một người đàn ông có vóc dáng cao lớn, đôi tay mạnh khỏe, móng vuốt cứng rắn, trên người toàn là lông gấu. Người này nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt hung hăng, tràn đầy sát khí...

Tần Dương quan sát dáng vẻ của người này, sau đó lại nhìn lại bản thân mình. Sự tương phản về kích thước mạnh mẽ như vậy, chắc chắn tỷ lệ đặt cược vô cùng chênh lệch.

Bản thân mình có nên biểu hiện kém một chút không?

Nếu không thì tỉ lệ cược phía sau sẽ tăng lên mất...
Bình Luận (0)
Comment