Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2497 - Chương 2507: Đâu Cần Phải Phức Tạp Như Thế

Chương 2507: Đâu cần phải phức tạp như thế
 

Tần Dương thắng.

Sức mạnh của người này chỉ ở mức siêu phàm phổ thông, Tần Dương tung nhẹ một cú đấm là đã có thể hạ gục anh ta. Nhưng Tần Dương phải cố gắng dùng khoảng hơn mười cú đấm rồi mới để đối phương ngất đi.

Thứ hắn muốn là chiến thắng, là kiếm tiền chứ không phải giết chóc.

Trận chiến tiếp tục diễn ra.

Không lâu sau lại có người ngã xuống, có người thắng lợi.

Chẳng mất bao nhiêu thời gian, vòng thi đấu đầu tiên đã kết thúc. Trong số 64 người chiến thắng, có người rút lui, có người lựa chọn tiếp tục thi đấu.

Thông qua thống kê ngắn ngủi, còn 54 người tiếp tục tiến vào vòng thi thứ hai.

Tần Dương tiếp tục chiến đấu bằng phương pháp uể oải lề mề, mỗi lần chiến đấu đều nương tay, để mọi người thấy hắn chiến đấu cũng không dễ dàng gì mới chiến thắng.

Thực lực của Tần Dương rất mạnh, mặc dù so với nhóm người Mai Lạc Y, Detrich thì vẫn kém một chút nhưng dù sao thực lực của hắn cũng gần đến cường giả đỉnh phong. Trong lôi đài này cũng có những người mạnh mẽ, nhưng không ai có thể so được với Tần Dương.

Vòng một...

Vòng hai...

Vòng ba...

Tần Dương chiến thắng từng vòng, cuối cùng đã thu hút sự chú ý của mọi người. Dù sao thì hình dáng của Tần Dương vô cùng đặc biệt, một người trái đất lại có thể thắng liên tiếp mấy vòng đúng là khiến người ta phải chú ý.

Trong phòng giám sát, ông ông lão tóc bạc trắng đang quan sát video, trong video chính là hình ảnh Tần Dương đang chiến đấu.

“Thực lực của người thanh niên đến từ trái đất này vô cùng mạnh mẽ, chỉ sợ cậu ta sẽ trở thành nhà vô địch đêm nay, chú ý điều chỉnh tỉ lệ đặt cược.”

Một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi đứng bên cạnh ông lão nghi ngờ hỏi: “Vô địch? Không thể nào, con cảm thấy cậu ta phải đánh vất vả lắm mới thắng được...”

Ông già tóc bạc cười lạnh: “Cậu ta cố tình ngụy trang, nhìn xem, tất cả bạn bè của cậu ta đều đặt cậu ta thắng. Không biết cậu ta tu hành như thế nào, hơn hai mươi tuổi mà đã có thực lực mạnh mẽ như vậy.”

Người đàn ông kia rất khó chịu: “Để một kẻ ngoại lai đến chiếm cứ lôi đài thật là mất mặt. Hay chúng ta cử Wendy vào, chẳng lẽ thực lực của anh ta không bằng người trái đất này sao?”

Ông già tóc bạc thản nhiên nói: “Đúng là thực lực của Wendy rất mạnh, nhưng chỉ sợ cũng không phải đối thủ của người trái đất này. Chắc phải đích thân cha ra tay mới thắng được cậu ta.”

Người đàn ông mở to hai mắt, vô cùng khiếp sợ: “Lợi hại như vậy?”

Ông già tóc bạc cũng không giải thích nhiều, lập tức phân phó: “Điều chỉnh tỷ lệ đặt cược, nhưng không được làm quá rõ ràng. Đợi đến cuối cùng thì điều chỉnh tỷ lệ đặt cược của Wendy thật lớn để những người đó cược Wendy.”

“Vâng.”

...

Tần Dương chiến đấu từ đầu đến cuối, không ngoài dự đoán làm chủ võ đài, trở thành nhà vô địch.

Đối thủ trong trận đấu cuối cùng của hắn là Wendy, thực lực rất mạnh, có lẽ ngang hàng với chí tôn sơ kỳ hoặc trung kỳ, nhưng anh ta rất nhanh đã thất bại, bởi vì trận đấu cuối cùng Tần Dương không cần giả vờ nữa.

Tần Dương ra ngoài đã thấy Hùng Cát vẻ mặt khâm phục đứng chờ ở cửa, vừa nhìn thấy Tần Dương đã dựng thẳng ngón cái lên: “Cậu giỏi quá!”

Tần Dương bật cười, cũng không để ý đến mấy câu nịnh nọt của ông ta, trực tiếp hỏi: “Kiếm được bao nhiêu?”

Hùng Cát hưng phấn báo cáo: “Số vốn ban đầu là 30 triệu, bây giờ đã thành 210 triệu.”

Tần Dương nhíu mày: “Ít như vậy?”

Hùng Cát nghe thế vội vàng giải thích: “Lần nào tôi cũng cược anh thắng. Mấy vòng đầu lượng tiền cược còn cao nhưng càng về sau càng giảm dần. Có lẽ người đứng sau hậu trường nhìn thấy năng lực của cậu nên đã âm thầm điều chỉnh tỉ lệ đặt cược.”

Tần Dương cười: “Thế cũng được rồi, nơi này mở sòng bài, không mất tiền đã là may rồi, làm sao có thể kiếm được nhiều như vậy chứ. Mặc dù bị điều chỉnh tỷ lệ đặt cược nhưng nhìn chung vẫn kiếm được.”

Tần Dương cũng không thèm để ý đến chuyện đó nữa, dù sao tiền thưởng vô địch cũng được hơn 100 triệu nữa. Vậy là lần này bọn họ kiếm được gần 300 triệu, số tiền này cũng đủ để họ mua đồ rồi.

“Trừ 45 triệu của ông ra, số tiền còn lại làm cho tôi một cái thẻ.”

Tần Dương phân phó Hùng Cát, sau đó chuẩn bị đi nhận tiền.

Nhận tiền xong, hắn đang định rời đi thì bị một nhân viên công tác ngăn lại: “Tần tiên sinh xin dừng bước, ông chủ của chúng tôi muốn gặp cậu.”

Tần Dương dừng bước: “Ông chủ của sàn đấu bầu trời?”

“Đúng vậy.”

Tần Dương cười: “Vậy thì tôi phải đi xem một chút, dẫn đường đi.”

Tần Dương dẫn theo Vân Bạch Linh, Liễu Phú Ngữ và Trần Hầu đi theo nhân viên công tác đến một phòng tiếp khách. Trong phòng có một ông già tóc bạc đang nhàn nhã uống trà trên sô pha. Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đang ngồi cạnh ông ta, lúc này đang chăm chú đánh giá những người vừa đến.

“Mời ngồi.”

Tần Dương không chút khách khí ngồi xuống ghế, mỉm cười hỏi: “Không biết ông tới tìm tôi có chuyện gì muốn nói?”

Ông già tóc bạc cũng cười: “Tôi là Cổ n Lạp, là ông chủ của sàn đấu bầu trời. Đây là con trai tôi, n Tư.”

Tần Dương cười: “Nói thẳng vào vấn đề chính đi, chúng tôi còn muốn đi dạo phố, sắm đồ nữa.”

Cổ n Lạp cười, cũng không vòng vo nữa mà nói luôn: “Trước khi nói chuyện, tôi muốn hỏi một vấn đề. Tần tiên sinh, tại sao cậu lại muốn tham gia thi đấu ở đây?”

Tần Dương thản nhiên đáp: “Chắc các người đã biết rõ lai lịch của chúng tôi. Chúng tôi mới đến nơi này, không có tiền mua đồ, thế nên tôi tới đây kiếm tiền.”

Cổ n Lạp cười sang sảng: “Thì ra là vì tiền, thế thì chuyện này đơn giản thôi. Nghe nói trước đây cậu đi tìm nguyên liệu điều chế bí dược sinh mệnh, hơn nữa không chỉ làm ra được một viên. Trừ hai viên cậu và bạn cậu dùng thì cậu vẫn còn hai viên nữa, đúng không?”

Tần Dương giật mình: “Thì ra ông chú ý đến bí dược sinh mệnh. Đúng vậy, đúng là tôi có hai viên, nhưng tôi không có ý định bán. Tôi mới kiếm được 300 triệu, đủ để tiêu một thời gian dài.”

Cổ n Lạp cũng không lo lắng, mỉm cười nói: “Tôi ở thành Liệt Thiên cũng coi như có chút quan hệ. Cậu muốn đưa điều kiện như thế nào đều có thể, chỉ cần cho tôi một viên bí dược sinh mệnh là được. Cậu muốn tiền hay thứ gì khác đều có thể. Ở trong thành Liệt Thiên này, không có mấy chuyện Cổ n Lạp này không làm được.”

Tần Dương hơi động lòng, dò hỏi: “Ông cũng biết chúng tôi đến từ trái đất, muốn đến đây học hỏi thêm nhiều khoa học kỹ thuật. Tôi kiếm tiền cũng chỉ vì muốn mua một ít sản phẩm hoặc công nghệ kỹ thuật cao...”

Cổ n Lạp mỉm cười, vẻ mặt tự tin: “Việc gì phải phức tạp như vậy chứ? Chỉ cần cậu nói thì muốn kỹ thuật gì tôi cũng có thể cung cấp cho cậu.”

Tần Dương nghi ngờ nhìn ông ta: “Kỹ thuật gì ông cũng có? Không phải chúng chỉ có ở hội nghị bàn tròn thôi sao?”

Cổ n Lạp trả lời: “Kỹ thuật dù sao cũng phải được vận dụng thì mới có thể càng thêm hoàn thiện. Nếu kỹ thuật chỉ để yên một chỗ mà không sử dụng thì sẽ không có bất cứ giá trị nào. Một khi chúng được sử dụng thì tôi sẽ có biện pháp lấy được chúng. Tóm lại, nếu như cậu đồng ý thì chúng ta hoàn toàn có thể tiến hành một vụ giao dịch.”
Bình Luận (0)
Comment