Chương 2509: Có thể dẫn dắt lòng dân
Nhóm người Tần Dương ra ngoài, sau đó vỗ nhẹ vào cánh tay Hùng Cát.
“Làm hai mươi tấm thẻ, mỗi tấm thẻ có mười triệu, số còn lại thì cho hết vào tấm thẻ kia cho tôi. Khoảng bao lâu thì xong?”
Mỗi người mười triệu?
Hùng Cát vô cùng hâm mộ, người lão đại này quá ngang ngược, mỗi lần phát tiền cho thuộc hạ đều tính bằng chục triệu.
“Chuyện này xử lý nhanh thôi.”
Sau khi Hùng Cát đi làm thẻ về, Tần Dương chia thẻ cho mọi người: “Trận đấu vừa rồi thắng được khoảng 300 triệu, mỗi người 10 triệu, ai thích mua gì thì mua!”
Mọi người lập tức hoan hô, mặc dù thực lực của bọn họ đều rất mạnh mẽ nhưng cũng không thể ăn cơm chùa, ăn cướp trắng trợn được.
Mười triệu là đủ để họ mua sắm. Hơn nữa, có 10 triệu làm vốn, bọn họ muốn đi kiếm tiền cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Tần Dương nhanh chóng phân phát các tấm thẻ cho đội viên, sau đó dặn thêm: “Mọi người đi mua sắm tùy ý, nhưng nên đi thành những đội nhỏ để có gì còn giúp đỡ nhau.”
Các đội viên reo hò, ngoài Trần Hầu, Vân Bạch Linh và Liễu Phú Ngữ thì mười bày người còn lại đều vui vẻ rời đi.
Tần Dương quay sang Hùng Cát: “Hùng Cát, hỏi ông một chuyện.”
Hùng Cát hôm nay đi theo Tần Dương kiếm được không ít, đã sớm con Tần Dương là thần tài của mình, cung kính trả lời: “Đại ca, cậu hỏi đi.”
“Ông có biết ông chủ của sàn đấu bầu trời- Cổ n Lạp không?”
Hùng Cát gật đầu, ánh mắt lộ vẻ khâm phục, dựng thẳng ngón cái lên: “Đây là một nhân vật vô cùng trâu bò. Ông ta cũng là người ngoài hành tinh, đối nghịch với hội nghị bàn tròn. Hội nghị bàn tròn không làm gì được ông ta, nếu là người khác thì chỉ sợ đã gị giết chết không biết bao nhiêu lần rồi. Nhưng Cổ n lạp tung hoành bao nhiêu năm vẫn rất yên ổn!”
Tần Dương gật đầu: “Ông kể tất cả những chuyện ông biết về Cổ n Lạp cho tôi, thật cặn kẽ vào, không được bỏ qua bất cứ chi tiết nào.”
Hùng Cát vô cùng ngưỡng mộ Tần Dương, tuổi trẻ mà thực lực đã cao như vậy, vừa ra tay đã thắng cả trăm triệu, còn được gặp Cổ n Lạp.
“Cổ n Lạp là một cường giả linh biến, thực lực cường đại. Ông ấy luôn luôn phản đối chính sách phòng thủ của liên minh chống Nossa bây giờ. Ông ấy nói nhân lúc khả năng phòng thủ của Nossa chưa thực sự nghiêm ngặt thì nhanh chóng tấn công xé rách vòng phòng ngự, chiếm lấy tài nguyên. Chỉ có chiếm cứ được càng nhiều tài nguyên hơn thì chúng ta mới có thể phát triển càng mạnh.”
Tần Dương gật đầu: “Quan điểm này cũng không sai. Tiến công chính là cách phòng thủ tốt nhất, nếu cứ chỉ nghĩ đến chuyện phòng thủ thì sẽ càng ngày càng thụ động.”
Hùng Cát cười nói: “Đúng vậy, thế nên chủ trương này của ông ấy đã được rất nhiều người ủng hộ. Ông ấy tập hợp được rất nhiều tu hành giả có thực lực cường đại, hoặc có thể nói là những tu hành giả dám liều mạng...”
Tần Dương đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Chẳng lẽ đó chính là nguyên nhân ông ta mở ra sàn đấu bầu trời sao?”
“Gần như là thế. Những người đến sàn đấu bầu trời đều là những người vì tiền, hoặc vì danh tiếng, hoặc vì muốn trở nên mạnh mẽ hơn... Cổ n Lạp có cách thuyết phục bọn họ. Dần dần, số cường giả ở bên cạnh Cổ n Lạp càng ngày càng nhiều, thực lực cũng càng ngày càng lớn, khiến cho hội nghị bàn tròn càng ngày càng kiêng kị.”
Tần Dương nhíu mày: “Mặc dù quan điểm của Cổ n Lạp thực sự cần rất nhiều thứ chèo chống, nhưng tôi cảm thấy quan điểm này cũng không sai. Không có lãnh thổ, không có tài nguyên, không có dân số, chỉ cố thủ ở một góc như vậy thì chỉ có thể chờ người ta đến triệt phá mà thôi. Chẳng lẽ không có người nào trong hội nghị bàn tròn tán thành ý kiến này sao?”
“Cũng có người tán thành, nhưng số lượng không nhiều...”
Hùng Cát thở dài, vẻ mặt mang theo chút tức giận: “Hội nghị bàn tròn có 13 người mà chỉ có hai ba người ủng hộ, còn những người khác đều không tán thành. Họ cho rằng đó là một điều vô cùng mạo hiểm, không quan tâm đến tính mạng của mình. Họ còn nói kế hoạch đó sẽ kéo liên minh chống Nossa xuống vực thẳm...”
Tần Dương nhìn vẻ mặt của Hùng Cát thì hỏi: “Nghe giọng điệu của ông thì có vẻ ông cũng tán thành cách làm của Cổ n Lạp?”
Hùng Cát cười hắc hắc: “Đúng vậy, tôi cảm thấy nên cùng bọn họ liều một phen, chứ cứ co đầu rụt cổ thì có ích lợi gì. Trước đây tôi cũng từng đi lính, thế nên hi vọng có thể đánh thống khoái một trận. Lãnh thổ cứ càng ngày càng thu hẹp lại, rồi sẽ đến một ngày tất cả đều xong đời!”
Tần Dương cười: “Một người đầu đường xó chợ như ông mà cũng có thể nghĩ được như vậy, chẳng lẽ những người ở hội nghị bàn tròn lại không biết?”
“Làm sao có thể không biết chứ?”
Hùng Cát nhổ một bãi nước bọt: “Chẳng qua là bọn họ cảm thấy cuộc sống bây giờ đang không làm sao, việc gì phải ra ngoài đánh giết? Mấy ngàn năm đều đã sống như vậy, rất có thể thế hệ của họ cũng thuận lợi sống như vậy. Còn chuyện của thế hệ sau thì quan tâm làm gì?”
Tần Dương gật đầu, hiểu ý: “ Hôm nay có rượu hôm nay say, ai quản ngày mai không có gạo nấu cơm?”
Hùng Cát sửng sốt một chút, sau đó dựng thẳng ngón tay cái: “Đúng vậy, chính là ý này. Một câu tổng kết rất sâu sắc! Thực ra không phải tất cả mọi người ở hội nghị bàn tròn đều ăn rồi chờ chết, cũng có những người đồng ý đi cải thiện cục diện hiện tại. Nhưng số người đó thực sự quá ít, thế nên ở nơi thiểu số phải phục tùng đa số như hội nghị bàn tròn, bọn họ không có bất cứ tác dụng gì. Trừ việc tức giận gây gổ cãi nhau thì cũng không làm được chuyện gì khác.”
Tần Dương nghĩ: “Trong số 13 người của hội nghị bàn tròn, những ai ủng hộ cách làm của Cổ n Lạp?”
Hùng Cát sửng sốt một chút, nghe Tần Dương hỏi vậy thì lập tức lấy lại tinh thần: “Đại ca, chẳng lẽ Cổ n Lạp gặp cậu là để thương lượng chuyện hợp tác sao? Tôi nghe nói ông ấy có một kế hoạch, nhưng đã bị hội nghị bàn tròn từ chối.”
Tần Dương cười nói: “Tin tức của ông cũng nhanh nhạy nhỉ, Cổ n Lạp có nói với tôi một số chuyện, thế nên tôi mới tìm ông để nghe ngóng.”
Hùng Cát xoa hay tay vào nhau, hưng phấn nói: “Nếu thực sự muốn thực hiện thì nhớ phải dẫn theo cả tôi đấy nhé, nhất định phải đưa cả tôi đi cùng!”
Tần Dương kinh ngạc nhìn Hùng Cát: “Bây giờ ông đã là lão đại của một băng nhóm, bao nhiêu anh em dưới quyền, ông sống thoải mái như vậy rồi sao còn muốn đi liều mạng?”
Hùng Cát cười: “Cuộc sống tẻ nhạt như vậy thì có sống cũng chỉ uống phí mà thôi. Nếu có người đứng lên chỉ đạo thì chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều sự ủng hộ. Dân chúng bị dồn nén trong một khu vực có diện tích nhỏ như vậy, nhân số ngày một tăng lên, rất nhiều người đã sẵn sàng nổi dậy rồi...”
Tần Dương trầm ngâm mấy giây: “Nếu như có một kế hoạch, nhưng rất có thể mọi người sẽ chết, vậy thì mọi người cũng sẽ tham gia sao?”
Hùng Cát cười một tiếng: “Ai cũng sẽ chết, điều cốt yếu là cái chết của mình có ý nghĩa hay không. Tôi không biết người trái đất các cậu như thế nào, nhưng ở đây hầu hết chúng tôi đều không sợ chết. Nếu có thể cho thế hệ sau một tương lai tươi sáng thì chết cũng không có gì đáng sợ.”
Tần Dương gật đầu, xem ra mình phải chăm chú nghiên cứu bản kế hoạch của Cổ n Lạp một chút...
Có thể dẫn dắt lòng dân...