Chương 2510: Đã vào bảo sơn, làm sao có thể tay không mà về?
“...Mọi chuyện đại khái là như vậy, còn cả kế hoạch này...”
Tần Dương quay trở lại chỗ ở của mình, đầu tiên là tìm Detrich để nói toàn bộ sự việc, sau đó giao bản kế hoạch cho Detrich.
Detrich và Mai Lạc Y là chỉ quan của đội thám hiểm lần này, chỉ có bọn họ mới có quyền đưa ra quyết định cuối cùng.
Quyết định này vô cùng quan trọng.
Rốt cuộc thì chọn lấy khoa học kỹ thuật, sau đó mọi người rút lui, trên đường về làm nổ con đường không gian, từ nay về sau không liên quan gì đến hành tinh Ba Linh hay là chọn thực hiện một bước tiến lớn? Nếu như thành công thì có lẽ con người cũng có một chỗ đứng trên hành tinh Ba Linh.
Hành tinh Ba Linh có diện tích rộng lớn, tài nguyên phong phú, đủ sức chứa một số lượng lớn nhân khẩu trái đất. Bây giờ dân số trái đất rất lớn, tài nguyên đang đứng trước nguy cơ bị cạn kiệt. Nếu như có thể đưa mọi người đến hành tinh Ba Linh để phát triển thì thực sự là tốt vô cùng.
Detrich và Mai Lạc Y nghiên cứu bản kế hoạch xong thì lại tìm đến Tần Dương.
“... Chúng tôi đã thảo luận rồi, nhưng vẫn muốn nghe ý kiến của cậu một chút...”
Tần Dương mỉm cười trả lời: “Nếu có thể ở lại thì chắc chắn là một chuyện tốt. Nếu chúng ta có thể có được một chỗ đứng ở đây thì có thể coi nơi này như ngôi nhà thứ hai của mình. Với khoa học công nghệ ở đây, chúng ta hoàn toàn có thể mở ra một kỷ nguyên vũ trụ.”
Detrich trầm giọng: “Chúng tôi đã nghiên cứu rất kỹ kế hoạch của Cổ n Lạp. Kế hoạch này hoàn toàn có thể thực hiện được, nhưng vấn đề là phải có đủ nguồn lực để phòng thủ cự pháo Liệt Thiên. Có đủ nhân lực để phòng thủ không có nghĩa là có thể chịu đựng được tất cả các đợt công kích của Nossa. Chúng ta phải có một thời gian để chuẩn bị, nhưng người Nossa chưa chắc đã để cho chúng ta thời gian đó, trừ khi chúng bị thu hút bởi những thứ khác, không có thời gian để ý đến những chuyện này...”
Hai mắt Tần Dương sáng lên: “Không phải hội nghị bàn tròn đang chuẩn bị chiến dịch tiêu diệt lãnh đạo Nossa sao? Nếu như kế hoạch đó được thực hiện thì đám Nossa sẽ vô cùng hỗn loạn. Đó là cơ hội phản công mạnh mẽ của liên minh chống Nossa.”
Detrich cười nói: “Đúng vậy, đó cũng là một khả năng. Căn cứ theo những hiểu biết về người Nossa thì quyền lực là một thứ rất quan trọng với chúng. Một khi chính quyền hỗn loạn rất dễ gây ra tình trạng tranh đấu đoạt quyền. Hàng vạn năm qua, Nossa đã trải qua không ít tình huống như vậy, mỗi lần nội đấu của chúng ít thì kéo dài mấy chục năm, nhiều thì đến tận trăm năm mới có thể thống nhất quyền lợi. Đây cũng là một trong số những nguyên nhân vì sao liên minh chống Nossa rõ ràng yếu thế nhưng vẫn có thể kéo dài hơn tàn đến hàng vạn năm.”
“Người Nossa chưa từng thống nhất, thế nên tranh quyền cũng không có gì bất ngờ. Nếu như không làm như thế thì chưa chắc liên minh chống Nossa đã trụ lâu được, bởi vì họ không có cường giả linh nguyên. Thế nên bọn họ nghĩ ra kế hoạch này, nếu các lãnh đạo của Nossa bị chết thì bọn chúng sẽ lâm vào hỗn loạn, và việc đầu tiên bọn chúng nghĩ đến sẽ là tranh giành quyền lực chứ không phải đi trả thù.”
“Một khi người Nossa lâm vào hỗn loạn thì liên minh chống Nossa sẽ có cơ hội. Cho dù không thể phản công và mở rộng lãnh thổ thì cũng có thể kéo dài chút hơi tàn.”
Tần Dương chỉ vào bản kế hoạch trên bàn: “Nếu chúng ta phối hợp với kế hoạch này thì sẽ có một khoảng thời gian đúng không? Nhân lúc bọn chúng rối loạn thì sẽ tiến hành mở rộng lãnh thổ, xây dựng thành trì, triển khai phòng thủ...”
“Nếu chiến dịch đó thành công thì kế hoạch này rất đáng thử sức. Nếu thành công thì con người chúng ta có thể cắm rễ ở hành tinh Ba Linh, từ nay về sau sinh tồn và phát triển ở hành tinh này.”
Detrich cảm thán: “Đúng vậy, thách thức và cơ hội cùng tồn tại song song. Tôi nghe lời này của cậu là biết cậu không định cứ thế mà về.”
Tần Dương cười: “Tất nhiên rồi, đã tiến vào bảo sơn thì làm sao có thể trở về tay không được?”
Detrich gật đầu: “Đúng thế, đây chính xác là một cơ hội của con người chúng ta.”
Detrich ngừng một chút rồi đưa ra quyết định cuối cùng: “Tôi và Mai Lạc Y đã bàn bạc với nhau. Nếu cậu đồng ý chấp hành nhiệm vụ tấn công lãnh đạo Nossa thì chúng tôi sẽ chờ kết quả hành động rồi quyết định tiếp. Nếu nhiệm vụ thất bại, Nossa không bị hao tổn quá nặng thì bọn chúng nhất định sẽ phản công, nếu thế thì chúng ta nhanh chóng rút lui, đồng thời làm nổ con đường không gian. Còn nếu nhiệm vụ thành công, bọn chúng lâm vào nội đấu thì chúng ta tận dụng cơ hội tạo ra một làn sóng mở rộng lãnh thổ.”
Tần Dương suy nghĩ một chút: “ừm, phải xem kết quả đàm phán của hội nghị bàn tròn thế nào đã. Tôi cảm thấy trong kế hoạch này nhất định phải có một cường giả linh nguyên, nếu không thì cho dù có địa bàn mới cũng chưa chắc đã thủ vững được. Cự pháo Liệt Thiên rất hao phí năng lượng, nếu Nossa liên tục cử quân đội đến làm tiêu hao năng lượng thì cự pháo Liệt Thiên khó mà thủ được.”
Detrich cười: “Đúng vậy, cự pháo Liệt Thiên, nội đấu Nossa, cường giả linh nguyên... nếu tất cả những chuyện này đều được chuẩn bị xong xuôi thì kế hoạch kia sẽ thành công 100%. Cũng may chúng ta là người nắm giữ quyền chủ động, tiến có thể công lui có thể thủ, không cần quá sợ hãi.”
Tần Dương cười hì hì: “Ông cảm thấy bọn họ sẽ đồng ý lời đề nghị của chúng ta, sẽ cho chúng ta cơ hội sử dụng động thần chứ?”
Detrich hơi nhíu mày: “Tôi cảm thấy bọn họ sẽ đồng ý.”
Detrich cũng không đoán sai, sau khi bàn bạc xong, Tesmi đã cho Tần Dương câu trả lời.
“Chúng tôi đã kiếm đủ tài nguyên để mở động thần, một lần mở có thể cho mười người vào. Chúng tôi sẽ chia cho mọi người một nửa chỉ tiêu, tuy nhiên chuyện này phải sau khi hành động ở lễ kỷ niệm hoàn thành thì mới được. Cho dù thành công hay thất bại thì chúng tôi đều chấp hành.”
Mười người? Một nửa chỉ tiêu?
Tần Dương âm thầm tính toán, Mai Lạc Y, Detrich, Cố Hoan, Samuel, cộng thêm mình nữa là vừa đủ năm người. Chỉ là thực lực của hắn vẫn còn cách đỉnh phong một đoạn, không biết động thần có tác dụng không.
Nhưng hội nghị bàn tròn đã nhượng bộ như vậy thì tiếp theo có thể bàn bạc về kế hoạch được rồi.
“Tốt, bây giờ ông có thể nói cho tôi biết tôi phải làm như thế nào rồi chứ? Chúng ta cùng nhau bàn bạc đưa ra quyết định cuối cùng.”
“Được.”
Hội nghị bàn tròn nhất định phải thực hiện thành công kế hoạch này, thế nên bọn họ vô cùng có thành ý.
Sau nhiều đàm phán qua lại, hai bên đã thống nhất được hành động.
Tần Dương nhìn ngày tháng một chút, nghĩ đến hành động đi tìm kho báu bên phía người thằn lằn: “Trước lúc hành động tôi phải đi làm chuyện này trước đã. Yên tâm, tôi sẽ trở về đúng thời gian đã định...”