Chương 367: Người của tôi đều là của cậu
- Kinh doanh?
Giọng Văn Vũ Nghiên có chút kinh ngạc:
- Kinh doanh gì?
Tần Dương cười nói:
- Trong điện thoại không nói rõ được, cậu đến đi, chúng ta từ từ bàn.
Văn Vũ Nghiên mỉm cười nói:
- Chắc không phải mượn cớ hẹn tôi chứ?
- Nếu muốn nói mượn cớ cũng được, nhưng bàn chuyện làm ăn với cậu là thật. Tôi chuẩn bị mở công ty, tôi nhớ công ty cậu là quảng cáo thiết kế lập kế hoạch kinh doanh phải không, có lẽ có thể hợp tác.
Văn Vũ Nghiên kinh ngạc hỏi:
- Cậu muốn mở công ty?
Tần Dương cười nói:
- Đúng vậy, thấy các cậu đều chơi đùa rất vui sướng, còn tôi cứ như con cá mắm, hình như có chút lười biếng, cũng làm công ty để chơi thử vậy.
Văn Vũ Nghiên do dự hai giây:
- Tôi lấy thân phận gì tham gia cuộc họp của các cậu chứ?
Tần Dương dương rất thản nhiên trả lời:
- Đương nhiên là bạn, còn gì khác sao?
Lần này Văn Vũ Nghiên không do dự nữa:
- Được, thời gian, địa điểm?
Tần Dương cho tên quán lẩu và thời gian, sau khi hẹn xong liền cúp máy.
Hà Thiên Phong cứ ở bên cạnh nhìn Tần Dương gọi điện thoại xong, hốt hoảng nhìn Tần Dương:
- Vừa rồi tôi không nghe nhầm chứ?
Tần Dương cười nói:
- Cái gì?
- Cậu nói cậu muốn lập công ty?
Tần Dương gật đầu:
- Ừ, ngoài lên lớp vẫn còn không ít thời gian rảnh, nên chuẩn bị mở công ty chơi thử.
- Chơi thử?
Hà Thiên Phong phong trợn to hai mắt, giơ ngón cái lên:
- Lão đại, đại học Trung Hải đã không thể cản được bước chân tiến tới của cậu. Cậu muốn chinh phục Trung Hải sao?
Tần Dương cười nói:
- Cái này có thể làm một mục tiêu để cố gắng.
Trong ánh mắt Hà Thiên Phong nhìn Tần Dương có sự hâm mộ và kính nể không chút che giấu, còn có mấy phần biểu cảm phức tạp bỗng nhiên dâng lên.
- Nhìn cậu cố gắng cầu tiến như vậy, đột nhiên tôi có chút xấu hổ, cảm thấy mình hoàn toàn đã uổng phí thời đại học…
Tần Dương vỗ vỗ vai Hà Thiên Phong, cười nói:
- Sống phí cuộc đời cũng là một loại sống, chỉ cần cậu có tiền vốn để sống phí một đời. Tôi làm vậy cũng có mục đích của tôi và nhiều lý do khác, cậu đâu cần nhất định so sánh với tôi?
Hà Thiên Phong cười khổ nói:
- Lão đại, đây chính là điểm tôi không thể không phục cậu. Ngay cả việc cậu xúi tôi tiếp tục sống sa đọa không ý chí cũng nói đường đường chính chính như vậy, khiến người ta không thể phản bác!
Tần Dương bị lời nói của Hà Thiên Phong chọc cho cười:
- Nếu cậu không sợ khổ cực, cũng có thể lập nghiệp mà. Cha cậu chỉ có mình cậu là con trai, vẫn đang đợi sau khi cậu tốt nghiệp đại học xong nhậm chức đấy.
Hà Thiên Phong vội vàng khoát tay:
- Đừng, đừng, hãy tiếp tục để tôi làm một thằng kém cỏi không ra gì đi. Mới thoát khỏi nửa năm trung học tàn khốc, tôi còn muốn nhàn nhã thêm chút. Cho dù muốn dày vò cũng đợi đến năm tư rồi hãy nói.
Tần Dương buông tay cười cười:
- Vậy không phải chốt rồi sao?
Hà Thiên Phong suy nghĩ nói:
- Phải rồi, cậu muốn mở công ty, không phải vì gia cảnh Văn Vũ Nghiên ưu việt, hơn nữa cô ấy cũng có công ty nên cậu muốn chứng minh bản thân chứ?
Tần Dương cười cười:
- Có chút nguyên nhân này nhưng quan trọng hơn không phải vì chứng minh bản thân mà vì để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, có thể nói không với rất nhiều việc mình không thích hoặc không thể chấp nhận trên đời này!
Hà Thiên Phong giơ ngón cái lên:
- Câu này chất đấy, tôi cho cậu 32 like!
Bốn giờ chiều Lý Tư Kỳ đã đến trường học, mặc quần lửng, mang vớ len chân dài khiến ánh mắt một đám học sinh nóng bỏng hừng hực.
- Tần Dương, Hồng Lăng Cách Cách sắp chiếu rồi!
Vừa gặp mặt Lý Tư Kỳ đã hưng phấn nói với Tần Dương:
- Chị đây sắp nổi rồi!
Tần Dương hơi sững sờ:
- Nhanh vậy sao?
Lý Tư Kỳ mừng rỡ gật đầu:
- Đúng vậy, chỉ có thể nói nhóm người giám đốc Dư quan hệ với công ty đầu tư vững chắc, nên mới không bao lâu liền quyết định rồi. Ngày 15 tháng 3 chính thức phát sóng, hơn nữa còn là khung giờ vàng. Haha, lần này không nổi không được!
Tần Dương cười híp mắt nói:
- Tốt nhất nên nổi, vừa hay tìm cô thu chút lợi tức.
Lý Tư Kỳ sửng sốt, chợt quyến rũ cười:
- Lợi tức, Tần Dương, cậu muốn làm gì đó. Hôn hay là ôm, cậu sẽ không muốn ngủ chung chứ?
Tần Dương tức giận liếc Lý Tư Kỳ một cái:
- Bớt háo sắc đi, rõ ràng biết tôi không có ý này. Trước đây không phải nói làm đại diện sao, không phải cơ hội đã đến rồi sao?
Lý Tư Kỳ mở to hai mắt:
- Đại diện? Cậu chuẩn bị lập công ty à, làm gì?
- Thuốc bảo vệ sức khỏe, Bí Chế Tam Nguyên Thang. Uhm, cô cũng có thể ăn, rất có lợi cho cô, là có ích thật sự, không phải lời quảng cáo.
Lý Tư Kỳ giật mình nhìn Tần Dương:
- Làm thật sao, bộ phim này mới chiếu, tôi cũng chưa có danh tiếng gì, làm đại diện cho cậu e là không có hiệu quả gì đâu.
- Tốt hay không còn phải xem hiệu quả chữa trị. Lẽ nào cô không có lòng tin với Bí Chế Tam Nguyên Thang tôi làm?
Lý Tư Kỳ lắc đầu:
- Không phải, bản thân cậu là thần y, có hiệu quả hay không đương nhiên cậu hiểu rõ. Cậu nói tốt vậy chắc chắn là tốt thật sự. Tôi chỉ là lo lắng mình làm chậm trễ độ phổ biến rộng rãi của cậu mà thôi. Dù sao quảng bá sản phẩm mới ban đầu rất quan trọng.
Tần Dương cười cười nói:
- Thật sư bán thuốc bảo vệ sức khỏe cũng chưa chắc cần ngôi sao làm đại diện. Có điều bây giờ cô đang lên sóng phim mới, cho dù nổi ít nổi nhiều tóm lại khán giả đều biết mặt. Cô giúp tôi làm đại diện tôi có thể tăng độ hot, đợi sản phẩm tôi bán ổn rồi, có thể giúp ngược lại cô tăng độ nổi tiếng. Đương nhiên đây là kết quả mong muốn, nếu không như mong muốn, chúng ta cùng ôm nhau khóc vậy.
Lý Tư Kỳ có chút lo lắng nói:
- Mấy năm nay thuốc bảo vệ sức khỏe đầy rẫy, hãng mới sản phẩm mới, cho dù có hiệu quả, muốn đột phá cũng không dễ. Việc này không thể so với việc cậu xem bệnh, chữa bệnh cứu người cậu nói cứu được thì cứu được. Còn đây là bán đồ, không nhất định đồ cậu tốt thì người ta liền có thể tin tưởng, hay đồng ý bỏ tiền ra mua. Dù sao đây cũng không giống với bệnh rồi mới đi chữa, đây là nhu yếu phẩm…
Tần Dương cười như không hề gì:
- Dù sao cũng phải thử có phải không?
Lý Tư Kỳ thấy Tần Dương đầy tự tin, cũng không tiện nói thêm lời đả kích sự tích cực của Tần Dương nữa. Vả lại cô cũng cảm thấy Tần Dương làm việc lão luyện, nếu hắn dám làm vậy, ít nhiều vẫn có chút nắm chắc mới đúng.
- Được rồi, dù sao vẫn là câu nói đó. Người tôi đều là của cậu, cậu muốn dùng thế nào thì dùng thế ấy, không cần đưa một đồng tiền!
Tần Dương bĩu môi, người phụ nữ này, nói chuyện lúc nào cũng thích bẻ lái, rất dễ khiến người ta suy nghĩ bậy bạ.
Người phụ nữ này nói không hợp là bẻ lái, hoàn toàn là một người lão luyện.
- Tối nay có những ai?
Tần Dương thuận miệng trả lời:
- Còn không phải mấy người kia sao. Ồ, thêm một Văn Vũ Nghiên…
Ánh mắt Lý Tư Kỳ sáng lên:
- Hoa khôi đại học Trung Hải! Là người tình trong mộng cậu muốn theo đuổi sao?
Tần Dương bất lực nói:
- Cái miệng của cô buổi tối khiêm tốn lại một chút. Chúng tôi đều là bạn bè, cô đừng nói bậy bạ, đến lúc đó khiến mọi người lúng túng.
Lý Tư Kỳ ưỡn ngực, đưa tay vuốt vuốt tóc mình, làm ra hình dáng cám dỗ, nghiêng đầu quyến rũ cười với Tần Dương, cặp mắt phát điện vô hạn:
- Tôi cũng tò mò rất lâu rồi. Hôm nay cuối cùng sắp được gặp người thật rồi. Tôi cũng muốn xem thử cô ấy đẹp cỡ nào, là chân dài hơn tôi hay ngực to hơn tôi…