Chương 368: So sánh một chút
Trong quán lẩu Khánh Trọng quen thuộc, hai bàn tám người được ghép lại cùng nhau.
Phòng 306 bốn người, phòng Hàn Thanh Thanh 4 người, bạn gái Tôn Hiểu Đông Lâm Hiểu Nguyệt, bạn gái Hà Thiên Phong Tô Văn Văn cộng thêm Lý Tư Kỳ và Văn Vũ Nghiên, vừa hay 12 người, vị trí không dư không thiếu một ai.
Ăn lẩu mà, chính là cần nhiều người ăn mới náo nhiệt.
Người hai phòng tới trước, Hàn Thanh Thanh vẫn ngồi bên trái Tần Dương, thần thái tự nhiên và bình tĩnh.
Dựa theo nhận thức buổi tiệc trước đây của mọi người, đương nhiên bên phải Tần Dương là chỗ trống. Một mặt là do người đến là bạn của Tần Dương, ngồi bên cạnh hắn là hợp tình hợp lý, mặt khác, dĩ nhiên cũng không thể thiếu tâm trạng ồn ào và xem náo nhiệt.
Lý Tư Kỳ ăn mặc thời trang vào phòng bao, chào hỏi với mọi người, ánh mắt nhìn lướt qua hai vị trí bên phải Tần Dương. Sau đó ngồi xuống ở vị trí hơi cách xa Tần Dương.
Nhạc Vũ Hân thấy vị trí chính giữa Lý Tư Kỳ và Tần Dương, tò mò hỏi:
- Tần Dương, còn có người sắp đến sao?
Tần Dương gật đầu:
- Văn Vũ Nghiên sắp đến.
Đám người Nhạc Vũ Hân đều trợn to hai mắt:
- Văn Vũ Nghiên? Cô ấy đến ăn lẩu cùng chúng ta?
Tần Dương cười nói:
- Biểu cảm cậu là thế nào. Lẽ nào cô ấy không thể ăn lẩu sao?
Mọi người chớp mắt, lời này hình như thật nhảm nhí.
Hoa khôi trường thì sao?
Thiên tài thì sao?
Giám đốc thì sao?
Đều là người, đều phải ăn cơm, ăn lẩu có vấn đề gì?
Ánh mắt của mọi người theo bản năng chuyển đến Hàn Thanh Thanh, ánh mắt có chút kì quái.
Sắc mặt Hàn Thanh Thanh có hai phần bất lực, khẽ cười nói:
- Các cậu nhìn tôi làm gì, mọi người đều là bạn, cùng ăn cơm không phải rất bình thường sao?
Nhạc Vũ Hân tò mò hỏi:
- Cậu biết?
Hàn Thanh Thanh gật đầu.
Hàn Thanh Thanh thật sự biết, vì trước đó Tần Dương có nói với cô.
Phải nói trong lòng Hàn Thanh Thanh không có chút tâm trạng rối bời nào là nói dối. Trước đây cô rất có thiện cảm với Tần Dương, sau này trải qua vụ bắt cóc, trôi dạt trên biển, đánh giết trên hoang đảo, cảm giác của cô đối với Tần Dương dĩ nhiên tiến triển thêm một bước. Bóng hình Tần Dương đã in sâu vào trái tim cô.
Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ có người đàn ông nào tiếp cận cô sát như vậy, cho dù là cơ thể hay linh hồn.
Nếu không có Văn Vũ Nghiên, có lẽ Hàn Thanh Thanh và Tần Dương sớm đã bên nhau danh chính ngôn thuận. Nhưng vì có chuyện của Văn Vũ Nghiên, Hàn Thanh Thanh ngoài yếu trong cứng không muốn vì thế này mà chấp nhận lời tỏ tình của Tần Dương, vậy nên cô đã từ chối khéo Tần Dương.
Cô có thể cảm nhận được, bây giờ trong lòng Tần Dương rất mâu thuẫn. Trong lòng hắn chắc cũng có mình, nhưng không đến mức toàn tâm toàn ý. Bởi kì vọng của sư phụ hắn khiến hắn cảm thấy khó xử, hơn nữa bản thân Văn Vũ Nghiên đã đẹp như vậy, ưu tú như vậy, cô là nữ thần mà trong lòng toàn nam sinh trường đều công nhận. Nếu nói Tần Dương không có chút thiện cảm nào với Văn Vũ Nghiên, chắc cũng không thể nào.
Trước đây Tần Dương một mình nhắn tin với cô đã nói đến chuyện này. Tuy tâm tình Hàn Thanh Thanh cũng có chút dao động, nhưng không hề giận dữ. Huống hồ Tần Dương có thể tự mình giải thích với cô, đây đã chứng minh hắn vẫn quan tâm đến cảm giác của cô.
Nếu bây giờ mọi người đều hứa với nhau chỉ là bạn, đương nhiên ai cũng có tự do, đều có quyền theo đuổi hoặc bị theo đuổi, lựa chọn hoặc bị lựa chọn.
Văn Vũ Nghiên muốn đến, vậy cứ đến đi.
Nhạc Vũ Hân nghe Hàn Thanh Thanh trả lời là biết, cũng không nói chuyện này nữa, đang chuẩn bị đổi chủ đề thì cửa phòng bao được mở ra, Văn Vũ Nghiên xuất hiện trước cửa.
Trong phút chốc, mọi ánh mắt đồng loạt rơi vào người Văn Vũ Nghiên ở cửa. Mái tóc Văn Vũ Nghiên xõa trên vai rất tùy ý, mang một túi xách tay, áo khoác màu ngà, giày ống cao đến gối, cô cười vẫy vẫy tay với mọi người:
- Trông có vẻ tôi đến trễ rồi à?
Tần Dương đứng lên, cười nói:
- Không trễ, chúng tôi cũng vừa mới đến.
Ánh mắt Lý Tư Kỳ đánh giá cnn, trong lòng thầm so sánh với mình, mặt mũi, trán hình như đẹp tinh xảo hơn mình chút xíu. Uhm, chỉ là chút xíu thôi, mặt mình cũng rất xinh đẹp.
Ánh mắt hướng xuống, uhm, ngực cũng rất đầy đặn, hình như không khác mình cho lắm?
Chân?
Được rồi, chân này cũng rất thon dài xinh đẹp, nhưng hình như không thon dài bằng chân mình!
Cặp đùi dài của Lý Tư Kỳ là điểm cô đắc ý nhất, đi lại trên đường, đôi chân trắng trẻo săn chắc của cô tuyệt đối thu hút ánh nhìn của người ta nhất.
Ánh mắt Lý Tư Kỳ lại rơi vào người Văn Vũ Nghiên đang đi đến, chân mày khẽ nhếch nhếch lên. Trong ánh mắt, nụ cười của Văn Vũ Nghiên đều toát ra một loại mị lực tự tin, tựa như ánh mắt của cô, nụ cười của cô đều đang tỏa sáng vậy.
Điều này khiến Lý Tư Kỳ có chút tức giận. Luận về dáng người tướng mạo, Lý Tư Kỳ cảm thấy ai cũng có điểm thắng thua, nhưng so về khí chất, hình như mình thua sạch rồi.
Thật ra cái này cũng không trách được Lý Tư Kỳ, Văn Vũ Nghiên xuất thân từ nhà giàu, từ nhỏ đến lớn đã nuôi dưỡng khí chất đó. Hơn nữa cô xinh đẹp, có năng lực, lâu ngày trên người hình thành một nét hấp dẫn đặc biệt tự tin thuộc về cô.
Nét hấp dẫn này, khí chất này và gương mặt có đẹp hay không, chân dài hay không, eo nhỏ hay không đều không liên quan. Dù khí chất này xuất hiện trên người một phụ nữ tướng mạo bình thường, bạn cũng sẽ cảm thấy người phụ nữ này rất ưa nhìn, rất có khí chất, hơn nữa càng nhìn càng tuyệt đối thuận mắt.
Dù sao Lý Tư Kỳ cũng trải qua không ít thứ trong xã hội, hơn nữa nhãn giới cũng kém một chút nên về mặt khí chất không thể so với Văn Vũ Nghiên quả thật cũng bình thường. Có điều theo thời gian, đợi Lý Tư Kỳ tìm thấy con đường của chính mình, dần dần tạo nên khí chất minh tinh của bản thân, đến lúc đó lại so sánh sẽ phải bàn khác rồi.
Văn Vũ Nghiên đeo túi xách tay bước đến, đi đến chỗ trống duy nhất, ngồi xuống rất dứt khoát.
- Gọi thức ăn đi.
Tần Dương cười nói một câu, ánh mắt rơi vào Lý Tư Kỳ:
- Chắc chỉ có Lý Tư Kỳ các người là lần đầu gặp nhau…
Tần Dương giới thiệu hai người với nhau, Văn Vũ Nghiên tự nhiên hào phóng chào hỏi, Lý Tư Kỳ cười nói:
- Nữ thần trong lòng tất cả nam sinh đại học Trung Hải, tôi nghe danh đã lâu.
Văn Vũ Nghiên mỉm cười nói:
- Đừng nghe bọn họ nói càn, không có chuyện đó đâu.
Tần Dương ở bên cạnh cười nói:
- Văn Vũ Nghiên, phim mới Hồng Lăng Cách Cách của Lý Tư Kỳ sắp lên sóng rồi. Đến lúc đó chắc sẽ nổi lắm, tôi chuẩn bị mời Lý Tư Kỳ làm người đại diện sản phẩm công ty tôi.
Văn Vũ Nghiên chưa kịp lên tiếng, Lâm Hiểu Nguyệt bên cạnh đã kinh ngạc nói:
- Công ty? Tần Dương, cậu định mở công ty?
Tần Dương ừ một tiếng, chuyện này nếu đã chuẩn bị làm cũng không cần che giấu mọi người, nhân lúc chưa lên món, Tần Dương kể đại khái chuyện mình chuẩn bị làm cho mọi người.
Nói đến chuyện buôn bán, Văn Vũ Nghiên lập tức nghiêm túc:
- Cậu chuẩn bị đầu tư bao nhiêu?
Tần Dương cười nói:
- Xem nhu cầu vậy, khẩn cấp nhưng Tam Nguyên Thang tôi định làm là đánh vào tiêu phí phẩm của mọi người, yêu cầu công nghệ cũng không cao, kinh phí sẽ không quá cao.
Văn Vũ Nghiên cười nói:
- Đầu tư sản xuất sản phẩm quả thật sẽ không quá cao, nhưng là sản phẩm mới của công ty mới, cậu phải cân nhắc chi phí dùng dể quảng cáo trước đó. Tỉ lệ số tiền này tuyệt đối không nhỏ đâu.
Tần Dương cười híp mắt nói:
- Số tiền này không phải là lĩnh vực cậu am hiểu sao. Cậu cảm thấy nếu muốn đưa sản phẩm mới của tôi quảng cáo ra ngoài, nên dùng cách gì?