Chương 375: Thu mua
- Tần Dương, tôi ghen rồi.
Lý Tư Kỳ ngồi trên ghế sofa, tức giận nhìn Tần Dương, mặt đầy dáng vẻ giận dữ.
Tần Dương tức giận trợn mắt nhìn Lý Tư Kỳ:
- Nói nhảm gì đấy, cô mà ghen, ghen gì chứ.
Lý Tư Kỳ bĩu môi nói:
- Người ta đã chạy đến trước cửa nhà rồi, mua nhà giá cao chỉ vì làm hàng xóm với cậu. Đây rõ ràng là ý tưởng của tôi, lại bị cô ta làm trước. Cô ấy xinh đẹp như vậy, quyến rũ như vậy, có vị đàn bà như vậy, làm đàn ông đều không cưỡng lại được.
Tần Dương giễu cợt nói:
- Cô cũng xinh đẹp vậy mà, lẽ nào mỗi người đàn ông cũng không cưỡng lại được cô?
Lý Tư Kỳ ngồi khép hai chân trên ghế sofa, nằm nghiêng người sang bên trái, lộ ra biểu cảm quyến rũ:
- Vậy cậu cảm thấy tôi đẹp không?
Bây giờ Lý Tư Kỳ mặc đồ ngủ, chân dài trắng trẻo cứ như vậy lộ ra trước mặt Tần Dương, bộ mặt đầy thẹn thùng, có vẻ đẹp khiến người ta tim đập thình thịch.
Tần Dương cười hehe:
- Đẹp, cô cứ từ từ làm dáng đi, tôi về phòng đây.
Tần Dương xoay người rời đi, Lý Tư Kỳ tức giận đánh lên ghế sofa một cái, hét lên:
- Này này, đừng đi, cậu nói cho tôi nghe đi.
Tần Dương quay đầu:
- Nói gì?
Lý Tư Kỳ thở phì phì ôm gối, nặng nề vỗ hai cái:
- Trang tiểu thư là ai vậy, sao cậu lại quen biết?
Tần Dương kể sơ nhân duyên mình và Trang Mộng Điệp quen biết nhau, Lý Tư Kỳ cười hehe, giọng mập mờ:
- Cậu lại thu hoạch được trái tim của mỹ nữ nha, cậu đừng nói cậu không biết gì…
Tần Dương câm nín, trong đầu hắn liền hiện ra nụ hôn nóng bỏng bên bờ sông của hắn và Trang Mộng Điệp. Tuy đã cố gắng dừng lại, cũng là Trang Mộng Điệp chủ động, nhưng dù sao vẫn là vượt qua mối quan hệ nên có của bạn bè.
Lý Tư Kỳ thấy Tần Dương không lên tiếng, nhất thời cười hehe, mặt đầy hóng hớt hỏi:
- Giữa hai người có phải đã xảy ra chuyện gì không. Nếu không sao cô ấy lại trực tiếp mua nhà cạnh nhà cậu?
Chuyện này đương nhiên Tần Dương sẽ không thừa nhận, không chút do dự trả lời:
- Dĩ nhiên không có, đừng có đoán mò.
Lý Tư Kỳ cau mũi một cái:
- Không tin!
- Tin hay không tùy cô!
Tần Dương lười phản ứng với sự nhiều chuyện của Lý Tư Kỳ:
- Ngủ đây, ngày mai gặp.
Tần Dương và đám người Lâm Trúc ăn cơm trưa xong, đang chém gió trong kí túc xá, điện thoại của hắn bỗng nhiên vang lên.
Tần Dương ngồi dậy từ trên giường, nghe máy:
- Dư đại ca.
Tiếng cười sang sảng của Dư Quang Thành vang lên trong loa:
- Lão đệ, không làm phiền chú nghỉ ngơi chứ?
Tần Dương cười nói:
- Làm gì có, mấy thằng phòng em đang chém gió thôi.
Dư Quang Thành cười nói:
- Ngưỡng mộ mấy chú vô lo vô nghĩ ghê, thời gian đại học là mấy năm tươi đẹp nhất của đời người…Phải rồi lão đệ, gọi cho chú là chuyện thu mua nhà xưởng chú nói trước đó. Anh đã phái chuyên gia chọn ra ba nhà xưởng phù hợp. Chú xem lúc nào có thời gian đến xem thử?
Ánh mắt Tần Dương sáng lên:
- Có ba nhà xưởng phù hợp sao?
- Phải, đàm phán cụ thể các loại công việc, bên anh đều có người chuyên nghiệp có thể giúp chú xử lý, chú không cần lo, chỉ cần chú gật đầu là được.
Tần Dương suy nghĩ:
- Em đến xem thông tin trước đã, sau đó sẽ đến thực địa xem thử.
- Được, thông tin chi tiết bên anh đều có, khi nào chú tiện ghé qua?
Tần Dương suy nghĩ:
- Ba giờ chiều em qua, có được không?
- Được, anh ở phòng làm việc của tập đoàn, chú cứ trực tiếp đến phòng làm việc tìm anh là được.
- Vâng.
Tần Dương cúp máy, suy nghĩ một chút, cầm di động lên gọi cho dì nhỏ La Thi Nhã.
- Tiểu Dương Dương, sao lại muốn gọi điện cho dì nhỏ vậy?
Tần Dương cười nói:
- Dì nhỏ, dì đến Trung Hải rồi sao?
- Chuyện bên này sắp kết thúc rồi, chắc còn mấy ngày nữa, sao hả?
Tần Dương cười nói:
- Bên cháu chắc rất nhanh sẽ thu mua một nhà xưởng, muốn mượn vài nhân tài chuyên nghiệp ở chỗ dì nhỏ dùng một chút.
Tần Dương dĩ nhiên sẽ không khách sáo với dì nhỏ. Công ty của dì sở trường nhất chính là thu mua và gây dựng lại. Nhân tài ở mặt này đương nhiên nhiều, hơn nữa tuyệt đối đều là tinh anh trong tinh anh.
- Được, bên dì đã không có chuyện gì. Vầy đi, dì phái một nhóm nhỏ đến giúp cháu trước, dù sao bây giờ bọn họ cũng đang nhàn rỗi không có chuyện làm.
Tần Dương cười nói:
- Được, mấy thứ như chi tiêu và tiền lương của bọn họ để cháu phụ trách.
- Đãi ngộ chi tiêu gì đó của bọn họ cháu không cần lo, để dì xử lý. Cháu chỉ cần tập trung nói với bọn họ cháu muốn làm gì là được. Bọn họ sẽ thu xếp thỏa đáng cho cháu.
Tần Dương cười cười:
- Được, vậy cứ ghi lại nhân tình này, đợi sau khi làm việc xong xuôi, cháu tặng lì xì lớn cho bọn họ!
La Thi Nhã mỉm cười nói:
- Cháu muốn tặng lì xì cho họ là chuyện của cháu, dì không quan tâm. Dù sao đãi ngộ nên có của bọn họ dì đều cho rồi.
Tần Dương dạ một tiếng:
- Vâng, khi nào bọn họ đến dì nói với cháu một tiếng, cháu đi đón bọn họ!
- Dì bảo bọn họ lập tức bay qua, chắc ngày mai có thể đến.
Tần Dương gật đầu:
- Vâng, cảm ơn dì nhỏ.
La Thi Nhã cười híp mắt nói:
- Cháu khách sáo với dì nhỏ gì chứ. Chỉ cần dì nhỏ có, cháu muốn gì đều có thể lấy đi chứ đừng nói là mấy nhân viên cấp dưới, chuyện nhỏ thôi mà. Dì cũng hi vọng cháu nhanh chóng thăng tiến.
Tần Dương cười haha nói:
- Đợi khi dì nhỏ đến cháu sẽ mời dì ăn cơm.
- Được đấy, dì nhỏ rất có thể ăn, cháu cứ đợi mà xem!
Tần Dương cúp máy, thở phào nhẹ nhõm.
Tuy hắn cũng tin tưởng chỉ cần một câu nói của mình, Dư Quang Thành sẽ phái người giúp đỡ mình làm rất nhiều việc. Nhưng việc này dù sao hắn cũng không muốn nợ nhân tình quá nhiều. Bây giờ mượn người ở chỗ dì nhỏ La Thi Nhã thì mọi vấn đề đều được giải quyết rồi.
Tần Dương và dì nhỏ La Thi Nhã là người nhà thực sự, đương nhiên không có chuyện nhân tình. Điều này cũng giống như khi La Thi Nhã cần giúp đỡ, Tần Dương cũng sẽ không chút do dự giúp đỡ mọi thứ là đạo lý giống nhau.
Thu mua nhà xưởng để sản xuất sản phẩm, thật ra không tính là khó khăn. Điều này không so với tay trắng thành lập công ty mới. Vì bản thân nhà xưởng vốn dĩ có công nhân, nhân viên trang bị đều tương đối chỉnh tề, chỉ cần điều cần phạm vi nhỏ là có thể đổi mới lại để sản xuất.
Giống như nhà máy sang tay bán lại, thường đều là quản lý kém. Vậy thì công nhân trong nhà máy chắc cũng lo lắng vì họ đều có thể hoặc đã không thể lấy được tiền lương bất cứ lúc nào, thậm chí có thể bị thất nghiệp. Bây giờ có thể làm mới lại, tăng chút tiền lương cơ bản, tiền thưởng và phúc lợi, đương nhiên mọi người sẽ tràn đầy động lực.
Tần Dương mở công ty, không phải vì kiếm bao nhiêu tiền nên hắn có thể rất hào phóng xử lý những chuyện này. Mà một khi chịu chi tiền, rất nhiều vấn đề liền không thành vấn đề nữa.
Lúc ba giờ, Tần Dương đúng giờ ngồi trong phòng làm việc của Dư Quang Thành. Người phụ trách chuyên đảm nhiệm việc này ngồi trước mặt Dư Quang Thành và Tần Dương, đơn giản đem thông tin ba nhà xưởng này bày ra trước mặt Tần Dương, sau đó chuyên nghiệp giới thiệu nhanh chóng một phen.
Tần Dương cầm tài liệu lên một lượt, sau đó thu dọn lại ba tài liệu, mỉm cười nói:
- Được, tài liệu này em đem về xem một chút, sau đó sẽ khảo sát thực tế một chuyến.
Dư Quang Thành cười nói:
- Ừ, chú quyết định nhà nào, bên anh sẽ phái người giúp chú trả giá.
Tần Dương cười cười:
- Cảm ơn Dư đại ca. Việc còn lại tự em làm là được, không làm phiền Dư đại ca nữa.
Dư Quang Thành sửng sốt, chợt tiêu sái cười:
- Được, nếu có bất cứ chỗ nào cần giúp đỡ cứ nói với anh!
Tần Dương mỉm cười nói:
- Vâng, chờ thu mua xong em sẽ mời Dư đại ca đi uống rượu!