Chương 376: Để tôi giúp cậu
Tần Dương cầm tài liệu ba nhà xưởng về nhà. Dù sao bình thường hắn rảnh rỗi sẽ lên lớp tự học cho chính mình, nếu có việc mới trốn học. Dù gì với năng lực học tập của hắn hoàn toàn sẽ không xảy ra việc theo không kịp.
Tần Dương về đến nhà, vừa mới móc chìa khóa ra, còn chưa mở cửa, cửa căn phòng đối diện đã mở rồi.
Trang Mộng Điệp mang tạp dề, trong tay cầm một bó cải, cười híp mắt nhìn Tần Dương:
- Đừng về, đi thẳng sang bên này đi.
Tần Dương cười cười:
- Trong nhà không phải còn một người…
Tần Dương còn chưa dứt lời, Lý Tư Kỳ đã ló đầu ra từ sau lưng Trang Mộng Điệp:
- Cậu nói tôi sao, tôi ở đây nè.
Tần Dương kinh ngạc nhìn Lý Tư Kỳ cười khanh khách. Con người này không phải hôm qua còn nói ghen tức sao, lại đầy biểu cảm ghét bỏ, sao hôm nay tôi còn chưa trở về tự cô đã chạy qua rồi?
Cô và Trang Mộng Điệp rất thân sao?
Trang Mộng Điệp thấy biểu cảm kinh ngạc của Tần Dương, mỉm cười nói:
- Hôm nay tôi ở nhà không có việc gì, tôi liền qua nhà cậu tìm Tư Kỳ nói chuyện. Mọi người tán gẫu rất vui, sau đó chúng tôi cùng ăn cơm trưa, còn cùng đi chợ, bây giờ đang chuẩn bị cơm tối nè.
Lý Tư Kỳ nói thêm vào:
- Chị Điệp quá khách sáo rồi, buổi trưa mời tôi ăn tiệc hải sản. Đáng tiếc cậu không có ở đây, thật không có lộc ăn!
Tần Dương tức giận liếc Lý Tư Kỳ, đáng ghét, hôm qua còn nói với giọng điệu như đinh đóng cột, hôm nay một bữa tiệc hải sản đã mua chuộc được cô rồi?
Tư Kỳ?
Chị Điệp?
Quan hệ này tiến triển cũng quá nhanh đi.
Nếu Lý Tư Kỳ cũng đang ở đây, Tần Dương cũng lười về nhà, bèn cầm tập tài liệu đi vào nhà Trang Mộng Điệp.
Tần Dương quan sát căn phòng một chút, cười nói:
- Trang trí không tệ nha.
Trang Mộng Điệp cười nói:
- Phải, dù sao cũng là để mình ở, đương nhiên không cần dụng tâm nhiều. Cũng may chủ sở hữu chỉ thu tiền cọc, hơn nữa còn thiếu tiền. Nếu không e là tôi thật sự không mua lại được.
Tần Dương nhìn hai cô gái đang nhặt rau trên bàn, cười nói:
- Tối nay chuẩn bị món ngon gì thế?
- Cá hấp quế, gà kho, thịt bò băm sốt cà, canh sườn dưa, cải xào, trứng chiên cà chua… Đủ chưa?
Tần Dương cười híp mắt nói:
- Dĩ nhiên đủ rồi, chúng ta chỉ có ba người, sao ăn hết nhiều như vậy, có thể làm ít một chút.
- Hôm nay là tiệc tân gia của tôi, tuy ít người một chút nhưng đồ ăn phải làm thịnh soạn chút chứ.
Tần Dương chuẩn bị lười biếng không chút do dự:
- Vậy tôi xem tài liệu, các người làm trước đi, tôi chỉ đợi ăn thôi.
- Được, cậu làm việc của cậu đi.
Tần Dương ngồi trên ghế sofa, lấy tài liệu ba nhà xưởng chuẩn bị chuyển nhượng kia ra, cẩn thận nghiên cứu.
Tần Dương so sánh một phen, cuối cùng ánh mắt rơi vào tài liệu nhà xưởng tên cơ sở thực phẩm Hoành Quang trong đó.
Ba nhà xưởng, nhà này hoàn cảnh tốt nhất, cũng là mới nhất. Từ việc xây nhà xưởng đến chuyển nhượng bất quá cũng hai năm. Nhà xưởng này sản xuất chai lọ, nhưng trước tình hình thị trường cạnh tranh tàn khốc, sản phẩm không thể tiêu thụ, hàng tồn kho ngày càng nhiều, hiện tại kho hàng trong xưởng đều chứa đầy chai lọ, không bán được. Vốn lưu động công xưởng ngày càng ít, cuối cùng không chống đỡ nổi, chuẩn bị chuyển nhượng xưởng.
Cơ sở hai nhà xưởng còn lại khá cũ kỹ, tuy giá cả tiện nghi nhiều hơn, cũng không có bao nhiêu hàng tồn kho, nhưng Tần Dương không vừa ý lắm. Dù sao hắn muốn chuẩn bị đánh một trận lớn, nhà xưởng quá cũ kỹ không thích hợp.
Tần Dương chuẩn bị ngày mai tự mình lặng lẽ đi thực địa khảo sát một chút. Tuy người mượn ở dì nhỏ đều rất chuyên nghiệp, nhưng Tần Dương không thể chỉ đầu tư mà không quan tâm thứ gì khác. Đây là bước tiến đầu tiên của hắn, hắn cũng hi vọng tham gia vào đó.
Tần Dương đang nghiên cứu, Trang Mộng Điệp bưng bó cải đã nhặt xong đi đến trước mặt Tần Dương, hiếu kì cúi đầu nhìn một cái, ánh mắt nhất thời dừng lại.
- Cậu xem mấy tài liệu nhà máy thực phẩm này làm gì?
Tần Dương buông tài liệu trong tay xuống, cười nói:
- Tôi chuẩn bị thu mua một nhà máy, mở công ty, bán sản phẩm bảo vệ sức khỏe.
Trang Mộng Điệp hơi sững sờ:
- Cậu muốn lập công ty?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Đúng vậy, thử một chút.
Trang Mộng Điệp tò mò hỏi:
- Cậu chuẩn bị làm gì?
- Bí Chế Tam Nguyên Thang.
Tần Dương giới thiệu sơ công hiệu của thuốc ba món bí mật:
- Tuy trông có thể không đặc biệt to lớn, nhưng chỉ cần có hiệu quả chữa trị, tôi tin thị trường liền có thể làm lớn. Dù sao năm nay mọi người ngày càng chú ý đến sức khỏe thân thể. Nếu bỏ chút tiền có thể khiến cơ thể cải thiện to lớn, tôi nghĩ không ai sẽ keo kiệt tiêu số tiền này.
Trang Mộng Điệp trợn to hai mắt nhìn chằm chằm Tần Dương, ánh mắt chớp động:
- Cậu chuẩn bị tự đầu tư hay có thể nhận đầu tư từ người khác?
Tần Dương cười nói:
- Tôi không thiếu vốn, có điều tôi có vài người bạn, chuẩn bị cho bọn họ cổ phần, tranh thủ giúp bọn họ kiếm chút tiền cơm.
Ánh mắt Trang Mộng Điệp sáng lên:
- Vậy tôi có thể mua cổ phiếu không?
Tần Dương cười cười:
- Cô muốn mua cổ phiếu? Tôi là người mới không có kinh nghiệm gì, cô yên tâm về tôi sao?
Trang Mộng Điệp mỉm cười nói:
- Tôi tin cậu nhất định sẽ thành công, cho dù cậu thất bại, thua sạch sành sanh, tôi cũng cam tâm tình nguyện.
Tần Dương nhìn Trang Mộng Điệp, Trang Mộng Điệp không chút né tránh ánh mắt Tần Dương, cứ như vậy nhìn thẳng chằm chằm vào hắn, ánh mắt mong đợi.
Mấy giây sau, Tần Dương rũ mắt xuống, cười nói:
- Nếu cô không sợ thua thiệt, tôi có thể cho cô vào cổ đông. Nhưng chỉ là tỉ lệ khá nhỏ, hơn nữa cổ phần chỉ giới hạn trong nhà máy sản xuất sản phẩm bảo vệ sức khỏe này, không liên quan với các công ty khác sau này.
Trang Mộng Điệp giật mình nhìn chằm chằm Tần Dương:
- Cậu còn dự tính khác?
Tần Dương cười cười, thần sắc tự tin:
- Nếu tôi đã làm, đương nhiên tôi phải thành lập một công ty tập đoàn khổng lồ đa dạng, sẽ liên quan đến rất nhiều lĩnh vực, dĩ nhiên sẽ không đơn giản làm một chút sản phẩm bảo vệ sức khỏe.
Trang Mộng Điệp nhìn Tần Dương, thản nhiên cười một tiếng nói:
- Bỗng nhiên có cảm giác gặp được đại gia. Trước đây tôi còn đang nghĩ sắp tới phải làm chút gì đó, xem ra sau này tôi không cần nghĩ nữa, theo cậu lăn lộn là được rồi.
Tần Dương cười cười:
- Cô chuẩn bị đầu tư thuần để góp vốn hay là muốn vào công ty làm việc?
Trang Mộng Điệp suy nghĩ:
- Cậu chuẩn bị tự mình quản lý công ty sao?
Tần Dương lắc đầu:
- Tôi chỉ phụ trách phương hướng, cách điều chế…mấu chốt thôi, thực hiện cụ thể tôi sẽ thuê người chuyên nghiệp làm. Tôi không có nhiều tinh lực để quản lý công ty.
Trang Mộng Điệp khẽ cắn môi một cái:
- Vậy tôi đến giúp cậu có được không?
Tần Dương khẽ mỉm cười:
- Được chứ, chỉ cần cô đồng ý, cô muốn làm chức vị gì?
Trang Mộng Điệp trầm tư:
- Nếu làm sản phẩm, vậy quan trọng nhất là đem nó bán ra ngoài, nhất là thời kì đầu, mở rộng thị trường tiêu dùng là quan trọng nhất. Chi bằng tôi đến phòng kinh doanh đi, hi vọng có thể giúp được cậu.
- Phòng kinh doanh?
Chân mày Tần Dương khẽ nhếch lên:
- Công việc của phòng kinh doanh không nhẹ nhàng…
Thần sắc Trang Mộng Điệp tự tin:
- Nếu tôi hiểu kế toán tài chính chuyên nghiệp, có lẽ tôi sẽ yêu cầu giúp cậu làm quản lý. Nhưng hiển nhiên tôi không biết, kinh doanh mà, tôi nghĩ tôi vẫn có thể thử. Tôi thử việc trước ba tháng đi, nếu không được tôi tự mình từ chức.
Tần Dương nhìn Trang Mộng Điệp, cười nói:
- Được, vậy cô thử quản lý phòng kinh doanh trước đi.