Chương 380: Mấy người... hẳn là rất chuyên nghiệp?
- Ban nãy ánh mắt Chu Lâm nhìn tôi có hơi là lạ, có phải tôi rất giống một tên ngốc có nhiều tiền không?
Trong văn phòng, Tần Dương ngồi trên ghế giám đốc, nhẹ nhàng xoay người, mỉm cười nhìn Cung Kiếm ngồi trước mặt mình.
Cung Kiếm ngồi đối diện với Tần Dương, nhìn thấy Tần Dương mỉm cười, bèn nói:
- Không thể phủ nhận cách làm của cậu là cách hiệu quả nhất trong chuyện ổn định cảm xúc, tăng lên tính tích cực của nhân viên, nhưng đối với một xí nghiệp còn chưa bắt đầu đi vào hoạt động, chưa hoạch địch rõ con đường phát triển trong tương lai mà nói, thì quyết định này của cậu không khác nào tăng thêm gánh nặng cho xí nghiệp, nhìn qua không khác gì hành động của một tên ngốc lắm tiền nhiều của.
Vốn Cung Kiếm cũng không phải cấp dưới của Tần Dương, hơn nữa việc hắn dẫn theo đội ngũ tới trợ giúp cho Tần Dương lại càng giống như bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, nên cách hắn nói chuyện cũng không cần phải uyển chuyển khách sáo làm gì.
Tần Dương khẽ cười nói:
- Đúng vậy, mới vừa hoàn thành công tác thu mua, lại dường như còn thu mua phải loại đồ hộp bán không được, mà nhà máy còn chưa hoạt động được, vậy mà lại tăng lương cho công nhân, nhìn qua quả thật đúng là rất ngốc.
Cung Kiếm mỉm cười nói:
- Quyết định này của cậu hẳn cũng không phải là vì thấy mình có nhiều tiền quá nên muốn đốt bớt, nếu vậy, rốt cục thì cậu đang có suy tính gì vậy?
Tần Dương đan hai tay lại vào nhau, đặt ở trước ngực, nhìn về phía Cung Kiếm, mỉm cười nói:
- Việc tôi mua lại cái nhà xưởng này để sản xuất Bí Chế Tam Nguyên Thang chẳng qua chỉ là một điểm xuất phát bé nhỏ không đáng kể mà thôi, sự nghiệp mà tôi muốn hoàn thành tuyệt đối không phải chỉ là một nhà máy sản xuất thực phẩm nho nhỏ như thế này!
- Tôi muốn mở xí nghiệp cũng không phải chỉ để kiếm tiền, mà còn có mục đích khác, nên tôi không quan tâm tới chuyện bỏ ra nhiều ít bao nhiêu tiền, đối với tôi mà nói, chỉ cần xí nghiệp có thể không ngừng phát triển, lực ảnh hưởng có thể không ngừng nâng cao, thì dù tôi không kiếm được một đồng nào, vậy mục đích của tôi vẫn hoàn thành.
Trong mắt Cung Kiếm khẽ lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt dường như hiểu được, hắn nói:
- Thì ra là như vậy, nếu như kiếm tiền không phải là mục đích chính của cậu, vậy thì cách làm của cậu đúng là biện pháp tốt nhất để gia tăng khả năng hoạt động của xí nghiệp, còn có chuyện gì có thể tạo ra động lực lớn hơn chuyện trói buộc lợi ích của công ty cùng với lợi ích của nhân viên vào một khối chứ?
Tần Dương cười nói:
- Đúng, bởi vì bây giờ mới chỉ là bắt đầu, nên tôi cũng chỉ có thể làm như vậy, đợi đến khi công ty phát triển lớn hơn, tôi sẽ phân chia một lượng cổ phần đến cho nhân viên, về phần mình, tôi chỉ cần nắm giữ được quyền không chế cổ phần là được, còn những thứ còn lại cũng không quan trọng.
Cung Kiếm nhìn Tần Dương bằng ánh mắt khen ngợi:
- Mặc dù còn chưa tới ngày đó, mặc dù tất cả cũng chỉ mới bắt đầu, nhưng tôi tin chắc, người có hoài bão như vậy, nhất định sẽ thành công.
Tần Dương cảm kích nói:
- Khoảng thời gian kế tiếp, còn phải làm phiền mọi người nhiều.
Cung Kiếm không thèm để ý chút nào xua tay một cái nói:
- Chắc hẳn tổng giám đốc La cũng đã nói với cậu, chúng tôi đã dừng lại tất cả công tác ở Bắc Kinh, sau đó tất cả đều sẽ chuyển tới Trung Hải, nên khoảng thời gian này tất cả đều khá rảnh, cũng không có việc gì quan trọng cả.
- Dựa theo kết quả chúng ta đã trao đổi lúc trước, một bên tiến hành cải tạo dây chuyền sản xuất, một bên tiến hành sàng lọc doanh nghiệp cung ứng, chọn lựa doanh nghiệp cung cấp nguyên vật liệu thích hợp, đồng thời còn phải tiến hành chuẩn bị, lên kế hoạch cho việc thiết kế sản phẩm đưa vào sử dụng, một khi hoàn thành việc cải tạo dây chuyền sản xuất, thì sẽ toàn lực đi vào sản xuất, khoảng thời gian này công việc của cậu cũng không nhẹ đâu.
Tần Dương cười cười:
- Lập nghiệp mà, cho dù muốn vung tay mặc kệ, vậy cũng phải chờ công ty đi vào quỹ đạo mới được, khoảng thời gian ban đầu đương nhiên là phải vất vả, vậy mấy ngày này chúng ta cứ chia ra xử lý đi, tới lúc mọi người xong việc rời đi, tôi sẽ phát tiền thưởng cho mọi người.
Cung Kiếm cười tủm tỉm nói:
- Tôi nghĩ tiền thưởng nhất định sẽ không ít đâu nhỉ.
Tần Dương cười ha ha một tiếng:
- Nhất định sẽ không để cho mọi người thất vọng.
Nhân sự trong nhà máy cũng không có thay đổi gì nhiều, dù năng lực của người phụ trách công tác sản xuất trưởng không quá giỏi, nhưng được cái làm việc rất đáng tin, rõ ràng, công bằng, ở trong xưởng có chút uy tín, với lại đây chỉ là một nhà máy dạng sản xuất, cũng không có sáng tạo khoa học kỹ thuật gì mới cả, chỉ cần đề ra quy trình kỹ thuật nghiêm ngặt cùng với quy định điều lệ lao động, tất cả đều lấy quy trình và chế độ làm tiêu chuẩn, vậy thì không có vấn đề, nên căn bản cũng không cần thay đổi.
Còn về phần cục bộ thì cần điều chỉnh một số khâu và nhân viên, chuyện này đương nhiên là có nhân tài chuyên nghiệp về quản lý trong số cấp dưới của Cung Kiếm xử lý, dù gì đây cũng chính là cần câu cơm của bọn họ, bọn họ có đầy cách để biến đổi một tổ chức có cơ cấu cồng kềnh, hiệu suất thấp trở nên đơn giản, hiệu suất cao.
Công tác sản xuất thì chỉ cần để cho quản đốc xưởng quản lý là được, nhưng để quản lý toàn bộ công ty thì đòi hỏi phải có một vị giám đốc tài năng, khôn khéo, mà hiển nhiên Tần Dương không phải là người như vậy, chẳng qua chuyện này cũng không quan trọng, thời đại này chỉ cần chịu bỏ tiền ra, đương nhiên sẽ có công ty chuyên săn đầu người lo việc tìm kiếm nhân tài hàng đầu.
Tần Dương chịu xài tiền, thậm chí hắn còn không quan tâm phải bỏ ra bao nhiêu tiền, nên những vấn đề này, đều không phải là vấn đề.
Tần Dương thảo luận với Cung Kiếm một hồi, sau đó Cung Kiếm rời đi lo công việc, Tần Dương suy nghĩ một lát rồi gọi cho Văn Vũ Nghiên.
- Bây giờ có rảnh không?
Văn Vũ Nghiên cảm thấy có hơi lạ, bèn hỏi:
- Bây giờ? Vẫn chưa tới giờ cơm trưa mà?
Tần Dương cười nói:
- Dù người cần ăn để sống, nhưng cũng không cần lúc ăn suốt ngày nha.
Văn Vũ Nghiên bị câu nói của Tần Dương chọc cười:
- Có thời gian, sao vậy, có việc?
- Nếu có thời gian, vậy thì tới nhà máy thực phẩm Hồng Quang đi, chúng ta nói chuyện.
- Nhà máy thực phẩm Hồng Quang?
Văn Vũ Nghiên kinh ngạc hỏi:
- Cậu đã mua lại nhà máy này rồi sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Phải, không những mua lại nhà máy mà còn có một cái kho hàng nữa, đang chờ cậu tới giúp nghĩ cách tôi đây.
- Tốt, cho tôi địa chỉ, tôi tới ngay!
- OK!
Tần Dương cúp điện thoại, gửi địa chỉ nhà máy thực phẩm Hồng Quang cho Văn Vũ Nghiên, sau đó thì nồi trong văn phòng đọc lại một số tư liệu của nhà máy, mặc dù hắn không cần trực tiếp quản lý, nhưng cũng phải hiểu rõ về cách thức nhà máy hoạt động.
Văn Vũ Nghiên đến rất nhanh, cô đi giày cao gót, tràn đầy khí thể của nữ tổng giám đốc, đi vào văn phòng, đi phía sau cô, còn có một người phụ nữ khoảng 30 tuổi đeo mắt kính, mặc váy công sở.
Tần Dương đứng lên, cười nói:
- Cậu tới nhanh thật, mời hai vị ngồi, uống trà, hay là nước khoáng?
- Nước khoáng đi.
Văn Vũ Nghiên để túi xách xuống, mỉm cười ngồi xuống ghế salon trong văn phòng.
Tần Dương lấy ly giấy ra, đang chuẩn bị đi ấy nước, thì người phụ nữ mặc đồ công sở tới nói:
- Giám đốc Tần, để tôi làm cho.
Văn Vũ Nghiên ở bên cạnh giới thiệu:
- Cô ấy là trợ lý của tôi, Diệp Hương.
Tần Dương mỉm cười lên tiếng chào, sau đó ở ngồi xuống ghế sa lon đối diện Văn Vũ Nghiên.
Văn Vũ Nghiên khẽ đánh giá văn phòng một chút, mỉm cười nói:
- Không ngờ cậu lại hành động nhanh đến vậy.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Nếu đã muốn làm, vậy thì phải làm nhanh, lề mà lề mề, hơn nữa cũng không thể để tới lúc tốt nghiệp, mà còn chưa làm xong, vậy đúng là để cho mọi người cười vào mặt rồi.
Diệp Hương để hai ly nước lên trên bàn, sau đó rót cho mình một lý, lấy sổ tay ra, chuẩn bị ghi chép.
Văn Vũ Nghiên nhìn về phía Tần Dương, nói:
- Hôm nay gọi tôi tới, chắc không phải chỉ để tôi nhìn nhà máy cậu mới mua đâu nhỉ?
Tần Dương lắc đầu:
- Tôi cũng không nhàm chán tới mức đó, chả phải lúc trước chúng ta cũng đã thảo luận rồi sao, công ty tôi phụ trách thiết kế, sản xuất sản phẩm, còn công tác đưa vào cùng với mở rộng thị trường thì giao cho công ty của cậu, chúng tôi chỉ tập trung sản xu sản phẩm, việc chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp. Cậu có thể dựng nghiệp từ hai bàn tay trằng, đưa giá trị công ty lên tới hơn ngàn vạn... vậy hẳn cũng rất chuyên nghiệp nhỉ?