Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 371 - Chương 381: Ngược Đường Mà Đi

Chương 381: Ngược đường mà đi
 

- Đoàn đội của tôi đương nhiên chuyên nghiệp!

Nói đến công ty mình, trên mặt Văn Vũ Nghiên đầy tự tin:

- Tuy bất kể nói về lịch sử hay quy mô, công ty của tôi chắc chắn không thể so với rất nhiều công ty danh tiếng, nhưng nếu nói về chuyên nghiệp, điều này tôi vẫn tự tin.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Nếu vậy tôi yên tâm rồi. Đây xem như lần đầu chúng ta hợp tác, tôi muốn có một khởi đầu tốt. Hạng mục chúng ta hợp này sau này sẽ rất nhiều đấy.

Văn Vũ Nghiên đại khái nghe Tần Dương nói đến kế hoạch khởi nghiệp của hắn, Tam Nguyên Thang này chỉ là nấc thang đầu tiên của Tần Dương. Sau này hắn định làm rất nhiều việc khác. Hắn muốn thành lập một công ty tập đoàn có sức ảnh hưởng to lớn.

- Chuyện sau này để sau này chúng ta hẵng nói. Đầu tiên hãy làm tốt chuyện trước mắt đã.

Văn Vũ Nghiên mỉm cười nâng ly nước lên, khẽ nhấp một ngụm, đặt ly xuống:

- Chúng ta bắt đầu từ đâu?

Tần Dương xoa xoa tay:

- Cậu cũng thấy đó, vừa thu mua nhà xưởng, đường dây sản xuất vẫn chưa có, thậm chí ngay cả hàng mẫu cũng không có lấy cái nào. Vậy chúng ta có thể bắt đầu từ thiết kế sản phẩm. Đồng thời bước tiếp theo là kế hoạch quảng cáo rộng rãi thị trường cũng có thể bắt đầu làm trước…

Văn Vũ Nghiên nhìn chằm chằm Tần Dương, mỉm cười nói:

- Quả thật phải làm trước rồi. Đối với người khác mà nói, một sản phẩm mới muốn thâm nhập vào thị trường thế nào là một bước vô cùng khó. Nhưng bước này đối với cậu mà nói không có bất cứ vấn đề gì.

Tần Dương cười cười:

- Đúng vậy, tôi sẽ mượn dùng nhân lực có thể dùng, cố gắng tiết kiệm thời gian hết mức có thể. Tôi không có quá nhiều thời gian dành cho công ty, nên có thể đi đường tắt tôi đương nhiên sẽ không đi đường xa.

Về việc phân phối, Tần Dương quả thực không lo lắng chút nào. Siêu thị, nhà thuốc, đi đàm phán với từng nhà một cần tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa hiệu quả đáng lo ngại. Nhưng từ trên xuống dưới như vậy thì là chuyện của một câu nói.

Sức mạnh của Lôi gia to lớn, Tần Dương không ngại mượn chút lực. Làm bất cứ chuyện gì, bước đầu tiên đều rất khó khăn. Nhưng chỉ cần đi vào đúng quỹ đạo, một khi bước vào vòng tuần hoàn tốt, thì cũng giống như lăn cầu tuyết càng lăn càng lớn.

- Cậu có giấy phép rồi sao?

Tần Dương cười nói:

- Cái này rất đơn giản, cậu yên tâm. Chỉ cần đường dây sản xuất chính thức vận hành, thủ tục cần có đều sẽ không thiếu. Tôi vừa nói rồi, chỗ có thể đi đường tắt, tôi tuyệt đối sẽ không đi đường vòng.

Thuốc bổ không phải thuốc men, thuốc men nếu muốn có giấy phép cần kiểm nghiệm lâm sàng và các thủ tục khác, quy trình khá lâu. Nhưng thuốc bổ không phức tạp như vậy, muốn có giấy phép chỉ cần một câu nói.

Khác biệt giữa thủ tục của thuốc bổ và thuốc men quả thực rất dễ lí giải. Thuốc men uống nhầm sẽ chết người, không thể không thận trọng. Thuốc bổ, nhiều nhất là uống rồi không có tác dụng gì, cho dù có tác dụng phụ cũng sẽ không quá nghiêm trọng. Vậy nên việc giám sát dĩ nhiên sẽ không nghiêm khắc như vậy.

Văn Vũ Nghiên gật đầu:

- Được, tôi hiểu rồi. Nhưng dù không có sản phẩm thực tế, nhưng hiện giờ tôi cần giải thích cụ thể về sản phẩm, càng cụ thể càng tốt. Chúng ta biết càng toàn diện mới căn cứ vào sản phẩm để tiến hành thiết kế được, định vị và lập kế hoạch quảng cáo.

Tần Dương sảng khoái gật đầu:

- Cái này tôi đã sớm viết xong rồi, chút nữa tôi gửi email cho cậu.

- Được!

Tần Dương cười nói:

- Chỉ cần kế hoạch các cậu làm ra có thể khiến người ta hài lòng, giá tiền không phải vấn đề.

Văn Vũ Nghiên mỉm cười nói:

- Yên tâm đi, dù gì chúng ta cũng là bạn học. Hơn nữa sư phụ của cậu có quen biết với cha mẹ tôi. Tiền tôi nhất định phải lấy, dù sao tôi cũng cần nuôi công ty nhiều người như vậy, có điều tôi sẽ cho cậu giá tiền thấp nhất.

Tần Dương cười nói:

- Được, giá cả cậu quyết định, tôi không trả giá.

Diệp Hương bên cạnh Văn Vũ Nghiên lộ ra vẻ mặt mấy phần kinh ngạc, không trả giá?

Mỗi lần nhận dự án, vì vấn đề giá cả, đều là tranh chấp qua lại không ít thời gian, Tần Dương này lại mở miệng nói không trả giá. Văn Vũ Nghiên nói bao nhiêu là bấy nhiêu, hào phóng như vậy?

Trên mặt Văn Vũ Nghiên không có bao nhiêu thần sắc kinh ngạc, ngược lại liếc Tần Dương một cái:

- Kinh doanh là kinh doanh, nên bao nhiêu thì bấy nhiêu.

Tần Dương cười híp mắt nhìn chằm chằm Văn Vũ Nghiên:

- Phải, nên bao nhiêu thì bấy nhiêu. Tôi tin cậu sẽ không báo giá loạn, dĩ nhiên tôi cũng không cần trả giá. Tôi nghĩ như vậy chắc không sai chứ, lẽ nào cậu từng nghĩ đến xem tôi là dê béo để làm thịt sao?

Văn Vũ Nghiên bị lời này của Tần Dương chọc cho cười, cô đương nhiên hiểu ý nghĩa Tần Dương nói vậy:

- Tuy cậu nói như vậy khiến tôi rất có cảm giác được người ta tin tưởng. Nhưng sao tôi thấy đây là do cậu lười biếng, là cậu không để ý?

Tần Dương sửng sốt cười nói:

- Phải, cậu có thể hiểu như vậy. Bản thân tôi chính là kẻ lười biếng.

Văn Vũ Nghiên mỉm cười nói:

- Để một người lười nhác khởi nghiệp cũng thật là làm khó cậu rồi.

Tần Dương nâng ly trà lên, mỉm cười nói:

- Tóm lại con người vẫn phải dựa vào chính mình mới ổn thỏa hơn. Tuy tiền là vật ngoài thân có lúc thật sự không có tác dụng gì, nhưng có chút đồ vật vô hình lại rất hữu dụng, mọi người đều để ý.

Văn Vũ Nghiên hơi nheo mắt lại, ánh mắt trở nên có chút sắc bén:

- Cậu muốn chứng minh cho ai thấy vậy?

Ánh mắt Tần Dương cụp xuống, rơi vào mặt nước ly giấy trong tay, trầm mặc mấy giây, nhẹ giọng nói:

- Chứng minh cho người hi vọng thấy được nhìn thấy, chứng minh cho những người không hi vọng nhìn thấy thấy.

Văn Vũ Nghiên cẩn thận ngẫm nghĩ hai lần lời nói của Tần Dương, khẽ mỉm cười nói:

- Được rồi, tôi hiểu rồi. Cho dù người khác nghĩ thế nào, tôi vẫn hi vọng cậu thành công. Uhm, dù cậu là một ông sếp vung tiền như rác.

Tần Dương ngước mắt lên, mỉm cười nói:

- Cảm ơn!

Văn Vũ Nghiên nghĩ tới một chuyện, hỏi:

- Cậu chắc chắn người đại diện công ty các cậu sẽ tìm Lý Tư Kỳ?

Tần Dương khẳng định gật đầu:

- Phải, bộ phim Hồng Lăng Cách Cách sắp phát sóng rồi, đợi khi sản phẩm chúng tôi đưa ra thị trường, chắc đang lúc hot. Tuy danh tiếng cô ấy vẫn chưa đủ lớn, nhưng đối với một sản phẩm mới, đại diện có chút độ hot đã đủ rồi. Huống hồ sản phẩm chúng tôi không phải ăn theo ngôi sao, mà dựa vào tiếng đồn, dựa vào hiệu quả chữa trị.

Văn Vũ Nghiên gật đầu:

- Được, vậy chúng ta sẽ kết hợp sản phẩm với Lý Tư Kỳ làm bệ phóng quảng cáo. Cậu chuẩn bị đầu tư bao nhiêu tiền về mặt này?

Tần Dương cười cười nói:

- Cái này tôi không biết, hi vọng cậu cho tôi kiến nghị đúng trọng tâm.

Văn Vũ Nghiên cũng không từ chối:

- Được, vậy chúng tôi sẽ đưa ra nhiều loại phương án quảng cáo và nhu cầu chi phí tương ứng, đến lúc đó đưa cho cậu lựa chọn.

- Được!

Tần Dương không hiểu rõ phương diện này, hơn nữa đối phương là Văn Vũ Nghiên, Tần Dương cũng không quan trọng tiền bạc nên hắn chọn hoàn toàn tin tưởng và hoàn toàn buông tay.

Tần Dương không ló lắng xảy ra vấn đề, thậm chí hắn hi vọng có chút vấn đề.

Làm ăn kiêng kỵ nhất là cùng làm với bạn bè, người thân. Vì làm đến sau này, cho dù làm ăn thua thiệt, rất có thể vì lý niệm hay lợi ích, cuối cùng tình bạn tình thân chấm dứt.

Tần Dương đi ngược đường, cùng hợp tác kinh doanh với Văn Vũ Nghiên, thậm chí còn chuẩn bị hợp tác lâu dài. Đây há chẳng phải là cách dễ thấu hiểu một người nhất sao?

Còn về thua lỗ, Tần Dương quan tâm sao?
Bình Luận (0)
Comment