Chương 402: Cứng chọi cứng
Tần Dương, Hà Bằng Phi cùng Hàn Thanh Thanh ba người cất bước, chậm rãi đi vào rừng cây nhỏ bên cạnh Hồ Thúy.
Trong rừng cây đứng đó một bong người cao lớn, Danny đang chờ ở chỗ này, ở trên hòn đá sau lưng của hắn, còn ngồi một người, cũng là một sinh viên giao lưu, hẳn là bạn học của Danny, chỉ không biết là hắn có phải cũng là người tu hành hay không.
Tần Dương dừng bước lại, ánh mắt nhìn hai bên một chút, khẽ cười nói:
- Tôi tới rồi.
Ánh mắt của Danny lướt qua Tần Dương, lướt qua Hàn Thanh Thanh cùng Hà Bằng Phi bên cạnh, cười lạnh nói:
- Cậu dẫn theo bọn họ, là để làm chứng cho thất bại của cậu sao?
Tần Dương cười cười nói:
- Thắng lợi không phải dựa vào miệng nói. Tới đi, để cho tôi xem xem cậu rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, dám đến Hoa Hạ ngang ngược như vậy!
Tần Dương đi lên trước mấy bước, đấu tay đôi với Danny ở trong rừng cây, Hà Bằng Phi cùng Hàn Thanh Thanh hai người thì đứng ở phía sau cách đó vài thước. Sắc mặt Hà Bằng Phi bình tĩnh, Hàn Thanh Thanh hai tay nắm chặt thành quyền, mặt đầy vẻ khẩn trương.
Danny bỗng nhiên khẽ quát một tiếng, dưới chân phát lực, người đột nhiên bắn ra, giống như mủi tên rời cung, trong nháy mắt đã lao tới trước mặt của Tần Dương, đánh tới một quyền hung hãn.
Tần Dương không tránh né, nội khí cuồng trào ra, nhanh chóng tụ tập ở trong quả đấm của hắn, không nhường chút nào đánh tới một quyền.
- Bốp!
Hai quả đấm đụng vào nhau, phát ra một tiếng vang nặng nề, sau đó hai người đồng loạt bật lui ra phía sau.
Danny lui ba bước, Tần Dương lui hai bước, người lung lay một chút, người thì đứng vững vàng.
Trong ánh mắt Danny thoáng qua chút giật mình, hừ lạnh nói:
- Cậu quả nhiên là người tu hành!
Tần Dương lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ cũng bởi vì cậu là người tu hành, cảm thấy có thể hoành hành đại học Trung Hải sao, cậu nghĩ quá nhiều rồi đấy.
Trong mắt Danny lộ ra mấy phần cuồng nhiệt:
- Cậu là người tu hành cũng vừa đẹp, nếu cậu là người bình thường, vậy chẳng có chút ý nghĩa gì cả!
Tần Dương hơi ngẩng đầu, cười lạnh nói:
- Cậu yên tâm, Tôi sẽ để cho cậu cảm thấy rất có ý nghĩa, chỉ sợ cậu không chịu nổi thôi!
- Lại!
Danny khẽ quát một tiếng, hắn vốn dĩ đã có thân hình cao to vượt trội đột nhiên nhô lên thêm mấy phần, bắp thịt trên người từng cuộn một nhô lên, trong nháy mắt làm cho hắn nhìn rắn chắc hơn rất nhiều.
Tần Dương ánh mắt như nước, hắn biết rất rõ, đây cũng là phong thái chiến đấu của người tu hành phương Tây, bọn họ sẽ hóa thân thành người với bắp thịt cuồn cuộn như mãnh thú, mà người tu hành phương Tây thực lực càng mạnh, thì hình thái chiến đấu càng đáng sợ.
Danny vọt tới lần nữa, tung một quyền hung hãn đập về phía Tần Dương, Tần Dương vẫn không tránh né, dồn nội lực dào cánh tay phải, lần nữa đánh tới một quyền hung hãn.
Hai quả đấm lại va chạm trong không trung, phát ra một âm thanh vang lên nặng nề.
- Ầm!
Phảng phất cứ như có luồng không khí vô hình nổ trong không khí.
Lần này, cả hai người đều trực tiếp bay bật ngược ra ngoài, đồng thời đụng vào một thân cây, phát ra một tiếng kêu.
- A!
Hàn Thanh Thanh la thất thanh, lấy tay bưng kín miệng, trong ánh mắt tràn đầy nỗi khiếp sợ.
Danny sao biến thành bộ dáng này?
Người tu hành, là cái gì chứ?
Phải có sức lực lớn cỡ nào, mới có thể khiến cả cơ thể đó bị đánh cho bay đi như vậy?
Tần Dương và Danny hai người rơi xuống đất, hai người cũng nhanh chóng bò dậy, hai chân phát lực bật dậy, xông người về phía đối phương.
- Phịch!
Bả vai cả hai người Tần Dương và Danny đồng thời bị đối phương tung một quyền va vào nhau, sau đó lật qua một bên một bên.
Hà Bằng Phi nhìn cảnh này, nhíu mày một cái, có chút bất đắc dĩ lắc đầu một cái.
Người tu hành Hoa Hạ luyện khí, sức khỏe đương nhiên không thể so sánh với luyện thân thể của người tu hành phương Tây, nhưng Tần Dương lại lựa chọn phương thức chiến đấu đơn giản thô bạo nhất, đây đương nhiên không phải Tần Dương chỉ biết chiến đấu như vậy thôi, mà là Tần Dương lựa chọn trực tiếp đối đầu không né tránh mà thôi.
Hắn muốn đánh bại đối phương ngay chính ở phương diện mà đối phương mạnh nhất!
Không phải ngươi có quả đấm cứng sao?
Vậy ta sẽ dùng quả đấm để đánh gục ngươi!
Đây là sự kiêu ngạo trong lòng Tần Dương, đây là lựa chọn của hắn, Hà Bằng Phi cũng không thể can thiệp, chỉ có thể đứng ở bên cạnh đề phòng, phòng ngừa khi xảy ra chuyện.
Cách làm của Tần Dương cũng chọc giận Danny, là một người tu hành, hắn đương nhiên biết sựu khác biệt của người tu hành phương Đông và phương Tây, đối phương lại lựa chọn phương thức này để chiến đấu trực tiếp với hắn, đậy căn bản là một sự khiêu khích, đây chính là một cái tát thẳng vào mặt!
Nếu như hắn hôm nay bị phương thức này đánh gục, vậy hắn không còn mặt mũi nhìn ai nữa!
- Tới!
Danny gầm nhẹ một tiếng, vọt tới lần nữa, giống như mãnh hổ xuống núi, Tần Dương vui mừng mà không sợ, nghênh đón lần nữa.
- Ầm!
- Phịch!
Quả đấm va chạm với quả đấm, cùng phát ra tiếng kêu nặng nề, làm cho người xem cảm thấy bắp thịt trên người cũng đau.
- Bọn họ như vậy, thật không có chuyện gì sao, cậu ấy có thể thắng sao?
Hàn Thanh Thanh không cầm được lo lắng trong lòng, nhẹ giọng hỏi Hà Bằng Phi bên cạnh.
Hà Bằng Phi cười khổ nói:
- Tần Dương từ bỏ ưu thế của mình, lựa chọn cứng đối cứng, xem ra thắng bại trước mắt đúng thật là khó mà nói. Có điều nếu như có thể thắng, xem chừng hắn cũng có đủ để chịu rồi.
Hàn Thanh Thanh cắn môi, sắc mặt tràn đầy lo lắng:
- Cậu cũng là... người tu hành?
Hà Bằng Phi gật đầu:
- Ừ.
Hàn Thanh Thanh do dự nói:
- Vậy cậu có thể giúp cậu ấy không?
Hà Bằng Phi lắc đầu:
- Không thể giúp, điều này đối với hắn, đối với cả sư môn của hắn có nghĩa là làm nhục.
Hàn Thanh Thanh nắm chặt quả đấm, không nói thêm gì nữa, chỉ là ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vậy hai con người không ngừng đánh sau đó không ngừng ngã xuống, rồi lại không ngừng bò dậy.
- Rắc rắc!
Tần Dương thu cổ lại, Danny quét chân một cái, đá vào cái thân cây nhỏ bên cạnh người của Tần Dương, thân cây nhỏ trong nháy mắt gãy làm đôi, Tần Dương trở tay một cùi chỏ vung qua, Danny thu tay lại đỡ lấy, nhưng cả người lại bị bật bay ra ngoài.
Tần Dương như bóng lao theo, đuổi sát lên, quả đấm tung ra như mưa.
Danny cũng bị đánh cho nổi điên lên, hung tính đại phát, chống đở được một quyền nặng nề của Tần Dương, sau đó lao vào Tần Dương, đưa tay ôm lấy Tần Dương.
Tần Dương đưa tay giữ lấy một cái tay của Danny, thuận thế người hướng ra mặt đất sau lưng đối phương ngã xuống, chân phải co lại bật dậy, đỡ lấy bụng của đối phương, người ngã xuống đất cùng lúc lăn mấy vòng, chân phải hơi cong lại đã đột nhiên phát lực bắn bật ra.
Người của Danny nhất thời bay ra ngoài giống như đạn đại bác vậy, trên đầu dưới chân đụng vào một thân cây to, rồi lại rớt xuống.
Tần Dương một cái bật người đứng dậy, người giống như bóng vọt tới. Danny vừa mới đứng lên, Tần Dương đã nhanh gọn tung một cước bay qua.
Một cước này, vừa vặn đá vào eo giữa của Danny, cả người Danny giống như trái banh bị đá bay vậy, lần nữa đụng vào cây đại thụ đó, sau đó bật ngược trở lại, rơi xuống mặt đất.
Không đợi người của Danny rơi xuống đất, Tần Dương hừ lạnh một tiếng, một cước ngang xoay tròn đá vào bên hông, cả người Danny giống như là bị chùy công thành đánh tới tấp vậy, người bay ngang sang một bên, rắc rắc một tiếng, ép gãy một cành cây trên thân cây nhỏ.
Hà Bằng Phi nhìn cảnh này, ánh mắt sáng lên, cánh tay dùng sức vung lên trời, hưng phấn nói:
- Thắng rồi!