Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 400 - Chương 410: Tiểu Nam Nhân

Chương 410: Tiểu nam nhân
 

- Vâng, sư phụ, con biết rồi.

Sau khi Tần Dương cúp điện thoại, thì vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm trọng, bên trong đôi mắt có sát khí chực chờ trào dâng bất cứ lúc nào.

Thực Tình Cổ!

Không ngờ mình lại trúng Thực Tình Cổ Độc!

Nhanh thì ba ngày, chậm thì năm ngày, độc phát thân vong!

Thật là âm hiểm!

Như vậy rốt cục là ai muốn hạ độc giết chết mình đây?

Nghĩ tới nghĩ lui, e rằng cuối cùng cũng chỉ có 1 đối tượng đáng ngờ là Lý Quân Hạo, dù sao trong khoảng thời gian này mình cũng chỉ xảy ra xung đột với một mình hắn, mình đã hóa trang đánh Lý Quân Hạo một trận tơi bời, lại cảnh cáo hắn không được tiếp cận Văn Vũ Nghiên, nên hắn hoàn toàn có động cơ phản kích như vậy.

Chẳng qua cuối cùng thì đây cũng chỉ là phỏng đoán, còn phải điều tra nữa.

Tần Dương gọi điện thoại cho bên Long Tổ, rất nhanh, một bảng danh sách về những việc mà Lý Quân Hạo đã làm trong mấy ngày nay, như hắn đã từng nói chuyện điện thoại với ai, gặp ai xuất hiện.

Nếu như người ra tay với mình sử dụng cổ, vậy người này nhất định có quan hệ không tầm thường với Ngũ Tiên Môn ở Miêu Cương, bởi vì Thực Tình Cổ chính là một loại cổ độc cực kỳ đặc biệt chỉ có Ngũ Tiên Môn mới có.

Sau khi Mạc Vũ liên lạc với người của Ngũ Tiên Môn, rất nhanh, bọn họ đã chọn Tiễn Bân ra từ trong phần danh sách này.

Đệ tử bị vứt bỏ của Ngũ Tiên Môn, bởi vì hãm hại đồng môn, nên bị trục xuất khỏi Ngũ Tiên Môn.

Sau khi xác định thân phận của Tiễn Bân xong, cũng là lúc xác định được thân phận người chủ mưu đằng sau sự việc lần này chính là Lý Quân Hạo.

Khi lấy được tin tức sư phụ gửi tới, giờ đây trong mắt Tần Dương đã ngập tràn sát khí.

Xem ra mình đã xem thường lá gan của Lý Quân Hạo rồi.

Nếu hắn đã muốn mình chết đến như vậy, vậy thì hắn cũng nên đi chết đi!

Lý Quân Hạo là người tu hành, không phải là người bình thường, nên đương nhiên Tần Dương sẽ không đối phó với Lý Quân Hạo giống như khi hắn đối phó với người bình thường.

Tần Dương cởi hết quần áo ra, lấy hộp ngân châm ra, tự cắm ngân châm lên mấy vị trí huyệt đạo của mình.

Đã biết đây là loại cổ nào, biết rõ bên trong người mình có loại độc gì, vậy đương nhiên sẽ biết được loại độc này ẩn nấp ở vị trí nào trong cơ thể, sau khi đâm mấy châm này xuống, dù không thể nào loại bỏ hoàn toàn được độc tố ở trong cơ thể, nhưng vẫn có thể tạm thời kìm hãm độc tố, để nó không thể phát tác.

Quan Âm châm ra, Diêm Vương nhường đường, sự thần kỳ của Quan Âm châm này cũng không chỉ là nói suông.

Độc của Thực Tình Cổ Độc đã thông qua Trang Mộng Điệp đi vào trong cơ thể của Tần Dương, sự kỳ lạ của loại độc dược này nằm ở chỗ nó không thể bị hóa giải bởi bất kỳ loại thuốc nào cả, cách duy nhất để tiêu trừ hoàn toàn độc của Thực Tình Cổ, đó chính là dùng cổ!

Trời sinh vạn vật, đều có tương sinh tương khắc, Ngũ Tiên Môn ở Miêu Cương có lịch sử nghiên cứu cổ cực kỳ lâu đời, bọn họ bồi dưỡng ra nhiều loại cổ vô cùng kỳ quái, mặc dù Thực Tình Cổ bá đạo, một khi phát tác thần tiên khó cứu, nhưng nếu như phát hiện từ trước, vậy vẫn có cách để giải độc!

Sau khi Mạc Vũ xác định loại độc mà Tần Dương bị trúng là Thực Tình Cổ, thì đã mời người của Ngũ Tiên Môn tới giải độc cho hắn, Mạc Vũ có quan hệ rất tốt với một vị trưởng lão của Ngũ Tiên Môn, huống chi, Tiễn Bân- đệ tử bị Ngũ Tiên Môn trục xuất dùng cổ giết người, xét đến cùng thì Ngũ Tiên Môn cũng phải gánh chịu một phần trách nhiệm.

Phía bên Ngũ Tiên Môn cũng nói là đã phái người đi tới, chỉ là Ngũ Tiên Môn ở tận Miêu Cương, đi lại hơi khó, sẽ hơi mất thời gian một chút, nên cần Tần Dương khống chế cổ độc trước, ngăn cản không cho nó phát tác.

Trang Mộng Điệp ngồi cách Tần Dương không xa, nhìn thấy Tần Dương tự châm kim cho mình, cô không khỏi cực kỳ lo lắng, hỏi:

- Tần Dương, cậu có sao không vậy?

Tần Dương cười nói:

- Không có việc gì, tôi đã tạm thời kiềm hãm độc tố lại rồi, hẳn là sẽ không bộc phát ra, người có thể trị khỏi cho tôi cũng đang trên đường tới đây, chỉ cần hắn tới nơi thì tôi không sao rồi.

Trang Mộng Điệp cắn bờ môi:

- Thật xin lỗi.

Tần Dương cười an ủi:

- Người cần phải nói xin lỗi là tôi mới đúng, người mà bọn chúng muốn đối phó chính là tôi, lại dùng thủ đoạn âm độc như vậy, là do tôi làm liên lụy tới cô mới đúng…

Trang Mộng Điệp lắc đầu, sắc mặt chuyển thành ửng hồng:

- Tôi... Không ngại.

Tần Dương sờ mũi một cái, cảm thấy hơi xấu hổ.

Mặc dù hắn và Trang Mộng Điệp đã phát sinh quan hệ thân mật nhất, nhưng khoảng cách giữa tâm hồn của hai người vẫn còn rất xa, căn bản vẫn chưa đạt tới mức độ tình yêu.

Cũng vì nguyên nhân này, mà quan hệ giữa hai người trở nên có chút lúng túng.

Nếu như nói chỉ vì hai người đã lên giường với nhau, thì phải trở thành người yêu, điều này hiển nhiên cũng không quá hiện thực.

Lúc trước Tần Dương vẫn phải lo lắng điều tra chuyện Thực Tình Cổ, nên không kịp để ý tới quan hệ giữa hai người, bây giờ điều tra xong, cũng tạm thời khống chế được cổ độc rồi, rút cục cũng phải nói rõ ràng chuyện này, cũng không thể nào đã lên giường rồi mà lại làm như chưa có chuyện gì xảy ra được.

Khi Tần Dương vẫn còn đang suy nghĩ không biết nên nói như thế nào, thì Trang Mộng Điệp cũng đã đột nhiên lên tiếng cười nói:

- Tần Dương, cậu đang lo nghĩ về mối quan hệ giữa hai chúng ta sao?

Tần Dương có chút xấu hổ gật đầu.

Trang Mộng Điệp nở nụ cười xinh đẹp:

- Không cần xoắn xuýt làm gì, cả tôi và cậu đều là người trưởng thành, chẳng lẽ chỉ lên giường một lần, mà phải chịu trách nhiệm sao, chỉ cần cậu không trách tôi là được.

Tần Dương cười khổ nói:

- Làm sao tôi có thể trách cô được chứ, trong chuyện này cô cũng là người bị hại mà.

Vốn Tần Dương không định nói cho Trang Mộng Điệp biết chuyện này, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng đa nghi và hổ thẹn bởi vì hành vi của mình của Trang Mộng Điệp, Tần Dương đành phải nói ra sự thật. Vốn ý của hắn là để cho cô đừng tự trách nữa, bởi đổi lại bất kỳ người phụ nữ nào khác, cũng đều không thể chịu nổi sự kích thích của Thực Tình Cổ.

- Dù sao thì cậu cũng không nên suy nghĩ nhiều nữa, tôi cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường thôi, nhất là tôi đã từng có chồng, từ sau khi anh Minh qua đời, tôi cũng chưa từng qua lại với người đàn ông nào khác, lần này đúng là làm cho tôi cảm thấy cực kỳ thỏa mãn..

Dù sao Trang Mộng Điệp là thục nữ, sau khi giải tỏa khúc mắc, cũng lại quay về phong thái từ trước đến giờ của cô, huống chi, cô cũng hiểu rõ về tình huống của Tần Dương, nên cũng chưa từng nghĩ muốn sẽ trở thành bạn gái của Tần Dương.

Dù sao trước kia cô cũng đã từng yêu, từng kết hôn, cách nhìn nhận mọi thứ đều rất thoáng, tựa như việc cô bán nhà, bỏ ra số tiền lớn chỉ để mua phòng sát vách với Tần Dương vậy, chỉ cần bản thân vui vẻ là được rồi.

- Tiểu tử cậu rất lợi hại nha, chị trước giờ cũng chưa từng thoải mái như vậy đâu, xuýt chút nữa là sướng đến chết ở trên giường rồi, chỉ tiếc lúc ấy đầu óc rối bời, không thể nào hưởng thụ một cách tỉ mỉ được.

Tần Dương nghe vậy thì đỏ cả mặt, người phụ nữ này một khi quay trở lại bộ dạng ban đầu, cách nói chuyện đúng là hoàn toàn khiến cho người khác không thể chịu nổi.

Chẳng qua khi nghe Trang Mộng Điệp nói như vậy, trong nội tâm Tần Dương cũng cảm thấy thả lỏng rất nhiều.

Hắn có hảo cảm với Trang Mộng Điệp, nhưng tuyệt đối không phải là kiểu tình yêu say đắm kia, mà nếu Trang Mộng Điệp cũng đã nói như vậy, vậy thì hắn cũng không cần phải bận tâm nữa làm gì.

Chung quy cũng không thể nào vì hai người từng lên giường một lần với nhau, mà trở thành người yêu được.

Vậy thì Văn Vũ Nghiên làm sao bây giờ?

Hàn Thanh Thanh làm sao bây giờ?

Trang Mộng Điệp nhìn thấy Tần Dương đỏ mặt, cười tủm tỉm trêu đùa nói:

- Trước đó gọi cậu là tiểu nam nhân, quả nhiên là không gọi sai mà, bây giờ cậu đúng là tiểu nam nhân của tôi rồi còn gì nữa. Về sau lúc nào chị cảm thấy cô đơn buồn bã thì sẽ tìm tới cậu nha, tiểu nam nhân!

Tần Dương bất đắc dĩ nhìn Trang Mộng Điệp, bĩu môi nói:

- Tốt thôi, cô gọi thì tôi tới.

Hai mắt của Trang Mộng Điệp sáng lên:

- Đây chính là cậu nói đó, không cho phép chơi xấu?

Tần Dương bị Trang Mộng Điệp đùa giỡn được quá sức, im lặng nói ra:

- Không chơi xấu, cô nói là được, được chưa?

Trang Mộng Điệp ngồi xuống bên người Tần Dương, hai tay cầm lấy mặt Tần Dương, hôn một cái lên má Tần Dương.

- Tiểu nam nhân, thật là ngoan, yêu cậu tới chết mất!
Bình Luận (0)
Comment