Chương 419: Biến cố ở công viên trò chơi
- Hô...
Tần Dương đứng ở trên ban công, nhẹ nhàng hít thở, bước theo hình tròn, bước chân như gió. Từ khi hắn liên tục tăng tốc, tốc độ nội khí từ trong cơ thể tuôn ra cũng ngày càng nhanh hơn, tựa như một dòng suối đang chảy xiết vậy.
Khi tốc độ của Tần Dương đã nhanh tới mức chỉ còn xuất hiện một cái bóng đen mờ, nội khí trên người Tần Dương cũng đã đạt tới đỉnh. Tần Dương điều khiển luồng nội khí đang phun trào như sóng lớn này, đi dọc theo kinh mạch tới 11 yếu huyệt trên khắp cơ thể.
Ầm!
Khiếu huyệt vẫn bất động như cũ, không hề phản ứng chút nào.
Tần Dương cũng không nhụt chí, tiếp tục di chuyển không ngừng, liên tục hội tụ nội khí về phía đan điền, giống như sóng lớn trên sông, liên tục xông thẳng về phía cái khiếu huyệt kia, mà sau mỗi lần thất bại bị đẩy lùi thì lại càng xông lên mạnh mẽ hơn.
Từ lúc bắt đầu khiếu huyệt không hề có chút phản ứng nào, từ từ bắt đầu nới lỏng, mà khi nội khí lại điên cuồng vọt lên lần nữa, khiếu huyệt đã nới lỏng rốt cục cũng tan vỡ, nội khí tràn vào mãnh liệt mà không bị cản trở chút nào.
Trong ánh mắt của Tần Dương hiện lên vẻ vui sướng, đột phá rồi!
Khoảng thời gian gần đây, mỗi ngày Tần Dương đều tốn không ít thời gian để tu hành, cũng nhờ công hiệu cải tạo của Tụ Khí Đan, mà tốc độ tu hành của Tần Dương đã nhanh hơn trước nhiều, bây giờ thuận lợi đả thông 11 huyệt đạo, thực lực lại tiến thêm một bước.
Bởi vì 11 huyệt này cũng không tăng thêm số lượng kinh mạch để nội khí di chuyển trong cơ thế, nên sức chiến đấu của Tần Dương cũng không tăng lên nhiều, chỉ khi nào mở được tất cả 12 huyệt đạo thì thực lực mới tăng mạnh một cách rõ rệt, lúc đó cũng thành công bước tới ngưỡng cửa nhập môn.
Mà một khí đột phá được huyệt vị thứ 13 cực kỳ quan trọng, huyệt vị thứ 13 sẽ nối lại tất cả những huyệt vị trước, trở thành một vòng tuần hoàn hoàn chỉnh, lúc đó thực lực sẽ tăng vọt, tiến vào cảnh giới tiểu thành.
Toàn thân Tần Dương đều bị mồ hôi thấm ướt, ngay cả quần áo cũng ướt đẫm. Tần Dương vào trong nhà, tắm một trận thật sảng khoái, thay một bộ quần áo sạch.
Hôm nay là cuối tuần, Tần Dương đã đi bơi với Konnie, cô ấy cũng đã ở Trung Hải được một khoảng thời gian rồi, ngày thường cũng đi chơi khắp nơi, thỉnh thoảng lại tụ họp với nhóm Tần Dương, khoảng thời gian này trôi qua cũng rất phong phú và vui vẻ.
Bây giờ Konnie đã bắt đầu phải chuẩn bị về nước, nên Tần Dương bỏ ra chút thời gian đi chơi 2 ngày với cô, cũng coi như là đưa tiễn.
Mặc dù Konnie là một công chúa, nhưng cũng không hề kiêu kỳ chút nào, đối xử với Tần Dương với tư cách bạn bè, rất là vui vẻ.
Sau khi Tần Dương tới khách sạn gặp Konnie, thì hai người dựa theo lịch đã sắp xếp trước, đi tới khu vui chơi lớn nhất Trung Hải, công viên Tân Hải.
Konnie vốn là một cô gái hoạt bát, yêu thích những trò chơi cảm giác mạnh, nhưng thân phận ở Anh của cô là một công chúa, thân phận tôn quý, vừa rời khỏi nhà là đã bị chú ý, làm gì có cơ hội đi tới những khu vui chơi đông đúc như thế này chứ?
Nhưng ở Hoa Hạ thì sẽ không có vấn đề gì cả, dù sao ở trong công viên cũng toàn là thanh thiếu niên hoặc là người lớn dãn theo trẻ em, người đông nghìn nghịt, dù Konnie đi tới đâu cũng là một vị mỹ nữ tóc vàng làm cho mọi người ai ai cũng phải chú ý, nhưng làm gì có ai lại có thể nhận ra cô là công chúa của Anh chứ?
Ở chỗ này, Konnie có thể chơi đùa thỏa thích, muốn chơi cái gì thì chơi cái đó, không cần phải lo lắng có chuyện gì xảy ra cả.
- A ~!
Ở trên tàu lượn siêu tốc, Konnie la hét thật to, mắt mở trừng trừng, chỉ nhìn bộ dạng bây giờ của cô thôi cũng biết cô đang vui sướng tới cỡ nào rồi.
Đương nhiên là Tần Dương cũng chơi chung với Konnie, từ xe cáp treo, bánh xe đu quay cho tới ngồi ghế trượt lên xuống, trò nào cũng chơi.
- Nghỉ ngơi một chút đi, chúng ta đi ăn lót dạ, chỗ này cũng có nhiều món ăn vặt, nếu cô không thích ăn cơm thì ăn đồ ăn vặt cũng được.
Konnie không để ý, cười nói:
- Cứ theo ý cậu là được, mọi người ai cũng ăn được, sao tôi lại không ăn được cơ chứ?
Tần Dương cười nói:
- Được, vậy đi thôi.
Hai người đi vào một cửa hàng tiện lợi, trong đó các loại đồ ăn vặt như mì lạnh, lạp xưởng nướng, bắp luộc, súp khoai tây. Tần Dương mua rất nhiều, sau đó hai người ngồi xuống kế bên một cái bồn hoa rồi dùng cơm trưa.
Đồ ăn trong công viên đương nhiên cũng không quá ngon, nhưng Konnie lại ăn rất ngon lành.
- Món mì lạnh này cũng rất ngon nha, nhất là phần rong biển bên trong…
Tần Dương cười nói:
- Cứ ăn một ít cho đỡ đói, đợi lát nữa chúng ta chơi xong, lại đi ăn cho đã.
Konnie ừ một tiếng:
- Được, nhưng nói trước, tôi hôm nay là tôi mời, lần này tôi tới Trung Hải cũng gây cho cậu nhiều phiền phức rồi.
Tần Dương lắc đầu:
- Đều là bạn bè, nói phiền phức chả phải thành khách sáo rồi sao. Lần này cậu về, cũng không biết lần tới kế tiếp lại là khi nào đây.
Vẻ mặt của Konnie cũng có chút tiếc nuối:
- Đúng thật, sau chuyến này, e rằng phải rất lâu thì tôi mới có thể tới Hoa Hạ lần nữa. Dù tôi chỉ là một vị công chúa không có quyền thừa kế, nhưng cuối cùng thì tôi cũng là một thành viên của hoàng gia, nên đương nhiên cũng phải ra sức cho hoàng gia, nghĩa vụ phải nhận cũng tương đương với quyền lợi được ban cho. Tôi mới nhận được tin, sau khi trở về lập tức phải lên đường tới châu Âu ngay.
Konnie nhìn về phía một cái nhà hơi, ở bên trên bề mặt có rất nhiều trẻ em chạy nhảy vui đùa xung quanh mấy cái kiến trúc bằng hơi, vang lên từng hồi tiếng cười như chuông bạc vậy.
- Cứ như một người bình thường, kỳ thật cũng rất tốt. Lúc tôi bằng tuổi bọn nhỏ, làm gì được vui chơi khắp nơi như vậy, từ lúc còn rất nhỏ đã phải đi theo giáo viên trong hoàng cung học nào là nghi lễ cung đình, nào là tri thức, cùng lắm thì cũng chỉ được chạy nhảy bắt bướm trên đồng cỏ trong vườn hoa thôi.
Tần Dương cười nói:
- Lúc cô hâm mộ bọn họ, thì bọn họ cũng đang hâm mộ cô đấy. Công chúa, chính là người xinh đẹp mà lương thiện y như trong truyện cổ tích vậy, cuối cùng còn có thể kết hôn với hoàng tử cao quý rồi hạnh phúc tới cuối đời.
Konnie nghe Tần Dương nói vậy thì nở nụ cười, cười cả ra tiếng:
- Vậy cậu có hâm mộ hoàng tử không?
Tần Dương lắc đầu:
- Không.
Konnie tò mò hỏi:
- Tại sao vậy, chả phải hoàng tử ở trong truyện cổ tích đều tài giỏi, đẹp trai, dũng cảm mà cao quý sao?
Tần Dương cười ha ha:
- Hoàng tử phải đấu với rồng mới cứu được công chúa, nên cũng có thể trở thành đồ ăn cho rồng, rồng cũng không dễ giết như vậy đâu.
Konnie trợn mắt trừng Tần Dương một cái:
- Kỳ thật cậu cũng rất giống một vị hoàng tử dũng cảm, mấy người lúc trước ai cũng đáng sợ hơn cả rồng, nhưng một mình cậu đấu với bọn họ, chẳng hề sợ hãi, còn cứu được một vị công chúa là tôi nữa. Ha ha, cậu đã cứu tôi, tôi còn chưa trả ơn được cho cậu đây này, có muốn tôi lấy thân báo đáp không?
Tần Dương cười nói:
- Tôi không chịu nổi đâu.
Hai người vừa nói vừa cười, ăn hết chỗ súp khoai tây, mì lạnh ban nãy mua, hai người vứt hết rác vào thùng, đứng lên, chuẩn bị đi nhảy cầu.
Ngay lúc hai người chuẩn bị rời đi, thì có biến cổ xảy ra.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, chính là từ chỗ tòa thành đệm hơi trước mặt hai người, tòa thành nằm giữa cái đệm bị nổ tung.
Lúc này phía trên tòa thành đệm hơi này đang có rất nhiều trẻ nhỏ chơi đùa ở phía trên, vụ nổ tạo ra luồng khí, hất tung tất cả trẻ em đang chơi đùa ở phía trên bay lên trời văng khắp bốn phía.
Sắc mặt của Tần Dương thay đổi, đột nhiên phát lực bàn chân, tiếng ma sát dồn dập phát ra từ giữa đế giày và mặt đất, toàn thân hắn cũng bắn ra ngoài như một tia chớp vậy.