Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 428 - Chương 438: Vậy Cậu Tin Tưởng Tôi Sao?

Chương 438: Vậy cậu tin tưởng tôi sao?
 

Tần Dương không bước chân ra khỏi nhà, còn tự mình đi lấy thuốc bổ nguyên khí, nghỉ ngơi trong nhà thật tốt một tuần lễ, cuối cùng đã khôi phục bình thường.

Đây cũng là do tính đặc thù của kim đâm huyệt. Nếu giống như Phá Địch Đan mà Lý Khải dùng, ít nhất cũng cần nghỉ ngơi hai ba tháng, còn phải không ngừng dùng thuốc mới có thể khôi phục như ban đầu. Nếu là thuốc mạnh như Bá Vương Hoàn, vậy dùng thuốc gì cũng không thể khôi phục.

Tần Dương lái xe đến công ty Thiểm Điện, mở hội nghị cùng Hàn Chân và một nhóm lãnh đạo công ty.

Tuy chỉ là thời gian một tuần ngắn ngủi nhưng sau khi quảng bá bằng quảng cáo ti vi, quảng cáo mạng vân vân, lượng tiêu thụ của Tam Nguyên Thang đã bắt đầu từng bước tăng lên, trên thị trường đã xuất hiện phản hồi truyền miệng rất tốt.

Tuy tổng tiêu thụ sản phẩm vẫn chưa đủ cao, nhưng trên dưới công ty đã tràn đầy tự tin với sản phẩm, toàn bộ đều hăng hái mười phần.

Tần Dương ngồi vào vị trí, ánh mắt quét qua tất cả cán bộ trung tầng, nghe xong tất cả báo cáo, Hàn Chân cũng làm báo cáo tất cả công việc, Tần Dương cười nói:

- Tôi rất có lòng tin với sản phẩm công ty chúng ta. Chúng ta không phải bán thuốc bảo vệ sức khỏe mỗi một đợt, mà là thuốc bảo vệ sức khỏe có thể làm lâu dài mãi mãi, mãi mãi có tác dụng tốt với khách hàng. Vậy nên chúng ta không cần cuống cuồng được mất một sớm một chiều, được mất một cao một thấp. Chúng ta chỉ cần nghiêm túc làm tốt từng khâu, tôi tin người tiêu thụ cuối cùng sẽ chọn sản phẩm của chúng ta.

- Trước đây tôi từng nói, tôi tạo dựng công ty Thiểm Điện không đơn thuần vì kiếm tiền. Trước đây tôi cũng từng nói sẽ chia cổ phần công ty cho nhân viên. Bây giờ sản phẩm công ty đã ra mắt thị trường, tuy vẫn chưa có lời nhưng tôi định thực hiện cam kết. Tôi hi vọng mọi người nhiệt tình nhiều hơn để làm việc, vì công ty, vì tôi, cũng là vì bản thân.

Ánh mắt tất cả mọi người sáng lên, ánh mắt mong đợi nhìn Tần Dương.

Tần Dương dừng lại một chút, ngón tay gõ bàn một cái:

- Trước mắt cổ phần công ty tôi chiếm 65%, tôi trích ra 14% cổ phần. Các người đưa ra phương án đi, lợi tức hằng năm của 14% cổ phần này sẽ là mức thưởng cho mọi người, chia cho mọi người. Chỉ cần nhân viên tại chức là có thể nhận phúc lợi này. Hơn nữa chính sách phúc lợi này sẽ được duy trì, không sửa đổi.

Hàn Chân cười nói:

- Giám đốc Tần thật đúng là rộng rãi, trước mắt mà nói 14 % cổ phần tính trung bình mỗi người có thể nhận được vẫn không xem là quá nhiều. Nhưng khi công ty phát triển lên, giá trị 14% cổ phần này không ít đâu.

Tần Dương cười cười nói:

- Tôi không giỏi buôn bán, cũng không thể đầu tư quá nhiều tinh lực vào công ty. Vậy nên tôi hi vọng mọi người dành ra thời gian nhiều hơn có thể nhận được chút hồi báo nhiều hơn. Đây cũng xem như là biện pháp tôi lười biếng đi.

Quản lý phòng nhân sự cười nói:

- Tôi sẽ nhanh chóng đưa ra phương án.

Ánh mắt Tần Dương quét qua tất cả mọi người, sắc bén ngoài dự đoán của mọi người, khiến trong lòng mỗi người đụng phải ánh mắt của hắn đều lạnh run.

Thật là ánh mắt sắc bén!

Sau khi Tần Dương lướt nhìn tất cả mọi người một vòng, bình tĩnh nói:

- Tôi hi vọng cung cấp đãi ngộ tốt nhất cho mọi người, tôi cũng đồng ý để mọi người làm chủ xí nghiệp. Đối với tôi mà nói, công ty Thiểm Điện chỉ là một khởi điểm không đáng kể, tôi cũng muốn mọi người cùng tôi phát triển, cùng trưởng thành. Tôi hi vọng cùng với sự phát triển của công ty, mọi người đều có thể trở thành đại gia.

- Có lẽ bình thường tôi không quản lý công việc, nhưng nếu có ai có hành vi nhận hối lộ khiến công ty thua lỗ hay vì lợi ích cá nhân mà tổn hại đến lợi ích công ty, một khi bị phát hiện, tôi tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay, tất nhiên sẽ để người đó trả giá đắt. Tin rằng mọi người hẳn là biết tôi có năng lực này!

Lời nói Tần Dương khiến trong lòng mọi người đều kinh ngạc kính sợ. Vào thời khắc này, bọn họ phát hiện trên người ông chủ nhỏ của mình lại có một sức mạnh khiến tinh thần người ta run run sinh ra sợ hãi.

Mặc dù Tần Dương đích thực không quản lí công việc, nhưng từ lúc công ty thu mua đến khi sản xuất đưa ra thị trường, chỉ mất hai ba tháng. Tất cả những khía cạnh liên quan ở chính giữa đều là do từng cuộc gọi điện của Tần Dương mà giải quyết nhẹ nhàng.

Nhà xưởng không lớn, mấy việc này cũng không phải bí mật gì. Mọi người cũng đều biết nên mọi người đều rất rõ sau lưng Tần Dương có thế lực rất lớn. Người như này, kết bạn với hắn tuyệt đối là việc tốt, nhưng nếu trở thành kẻ thù của hắn, vậy sẽ là chuyện rất đáng sợ.

Sau khi họp xong, Trang Mộng Điệp vào phòng làm việc của Tần Dương, cười nói:

- Không ngờ khi cậu nghiêm túc cũng rất dọa người.

Tần Dương cười cười:

- Nói lời tốt đẹp với người tốt, nói lời xấu xa với người xấu, nói trước cản sau để không làm loạn mà thôi.

Trang Mộng Điệp cười cười:

- Tấm lòng cậu cũng lớn đấy, không ngờ giao quyền hoàn toàn, còn chia nhiều cổ phần như vậy. Người không hiểu còn cảm thấy cậu đốt nhiều tiền sẽ hoảng sợ đấy.

Tần Dương bất cần nói:

- Tôi nói rồi, tôi kinh doanh không phải đơn thuần vì kiếm tiền, chỉ cần có thể phát triển lớn mạnh nổi tiếng, tôi không ngại cho người khác kiếm chác nhiều một chút, tôi kiếm ít một chút.

Trang Mộng Điệp cười híp mắt nói:

- Ánh mắt cậu khá tốt đấy, từ khi giám đốc Hàn nhậm chức đến bây giờ, mọi phương diện đều khiến người ta không thể bắt bẻ, thật là quá lợi hại.

Tần Dương cười nói:

- Vậy không phải rất tốt sao. Tôi quả thực cần một nhóm nhân tài tinh anh có thể tín nhiệm. Đối với bọn họ, tôi không ngại cung cấp đầy đủ tiền vàng, đủ thành ý và tín nhiệm, giống như Lưu Bị ba lần đến nhà tranh mời Gia Cát Lượng ra, từ đó bớt đi biết bao chuyện cho bản thân.

Trang Mộng Điệp điệp nháy mắt mấy cái:

- Vậy cậu tin tưởng tôi sao?

Tần Dương cười nói:

- Đương nhiên tin tưởng, điểm này cô còn cần hỏi tôi sao, vậy cô cũng quá không có lòng tin với tôi rồi?

Trang Mộng Điệp thản nhiên cười một tiếng:

- Vậy tôi phải cố gắng rồi, hi vọng sau này tôi có thể giúp được cậu!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Nếu cô đồng ý, đương nhiên tôi cầu còn không được.

Tần Dương mới vừa từ công ty về đến nhà, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.

Tần Dương mở cửa nhà, thấy người đẹp đứng trước cửa, trên mặt nhất thời hiện ra nụ cười.

- Dì Long, dì tới rồi!

Long Nguyệt đi vào trong, cười nói:

- Hôm nay đến công ty rồi sao, cơ thể đã bình phục rồi à?

Tần Dương cười nói:

- Nghỉ ngơi một tuần, thân thể đã hoàn toàn bình phục... Sản phẩm công ty ra mắt rồi, con là ông chủ, không thể hoàn toàn bỏ mặc không quản lý không hỏi thăm được.

Long Nguyệt cười híp mắt nói:

- Dì rất tò mò công ty con vận hành thế nào?

Tần Dương mời Long Nguyệt vào phòng ngồi xuống, rót cho Long Nguyệt một ly nước, sau đó mỉm cười kể ra hình thức vận hành của công ty mình.

Long Nguyệt cười nói:

- Đệ tử Ẩn Môn làm việc quả nhiên rộng rãi, điều này con và sư phụ con nhất định chính là từ một khuôn in ra.

Tần Dương có chút lúng túng sờ lỗ mũi, cười nói:

- Ai bảo con lười chứ, hơn nữa con cũng không có thiên phú kinh doanh gì, cũng không cần đánh sưng mặt sưng người.

Long Nguyệt cười nói:

- Cũng tốt, đệ tử Ẩn Môn các con trước giờ đều xem tiền bạc như đất đá. Bây giờ quy mô công ty còn nhỏ, nếu như sau này quy mô công ty lớn rồi, con cần một số nhân tài chuyên nghiệp có thể tín nhiệm, có thể tìm dì, thuộc hạ dì có không ít nhân tài.

Tần Dương nói cảm ơn:

- Cảm ơn dì Long. Nếu như sau này thật sự có nhu cầu, con nhất định nhờ dì Long giúp đỡ!

Long Nguyệt cười cười, không nói thêm nữa, dẫu sao bà rất rõ sức mạnh của Ẩn Môn. Một công ty nhỏ thế này thật không được sư đồ Mạc Vũ hay bà để tâm.

Long Nguyệt vẫy tay với Hắc Phượng ở phía sau, Hắc Phượng đem một tập văn kiện để trước mặt Tần Dương.

Tần Dương không vội mở tập văn kiện ra, nghi hoặc nhìn Long Nguyệt.

Long Nguyệt mỉm cười:

- Mở ra xem thử đi. Nếu không có vấn đề thì con hãy kí nó, xem như là quà dì Long tặng con. Dù sao đây cũng là con dựa vào bản lãnh kiếm được.
Bình Luận (0)
Comment