Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 461 - Chương 471: Chủ Động Tấn Công

Chương 471: Chủ động tấn công
 

Tuy giá cả nhà hàng năm sao rất đắt, nhưng kỳ thực hương vị món ăn tự nhiên cũng xứng với giá tiền kia.

Dĩ nhiên Tần Dương sẽ không khách khi với Tiếu Tâm An, tùy ý ăn một bữa, cuối cùng húp một chén súp, lúc này mới thỏa mãn buông chén xuống, lau miệng cười nói:

- Mùi vị không tệ, hơi bể bụng rồi.

Tiếu Tâm An nghe Tần Dương nói vậy, không nhịn được cười nói:

- Cậu mà thích ăn, đừng nói ngày nào cũng ăn, cho dù nuôi một nhóm đầu bếp thay phiên nấu cơm cho cậu ăn cũng được.

Tần Dương cười haha:

- Một người trốn trong nhà ăn thì có ý nghĩa gì, gọi bạn bè cùng nhau ăn ăn uống uống phố lớn hẻm nhỏ cười nói không chút kiêng kỵ, thế mới có ý nghĩa chứ.

Tiếu Tâm An rút một tập văn kiện trong túi mình đeo ra, đưa cho Tần Dương.

Tần Dương nhận lấy văn kiện, tò mò hỏi:

- Gì vậy?

Tiếu Tâm An mỉm cười nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Đối thủ quan trọng nhất của cậu sắp tới.

Tần Dương ngẩn người, mở tập văn kiện ra.

Trang đầu tập văn kiện kẹp mất tấm ảnh màu, Tần Dương nhìn một cái, trong ánh mắt toát ra hai phần kinh ngạc.

- Con gái?

Tiếu Tâm An mỉm cười:

- Đúng vậy, đệ tử Lục Thiên Sinh bí mật thu nhận, thiên phú tu hành rất tốt, hai mươi lăm tuổi, trước mắt thực lực chắc hẳn ở khoảng hai mươi khiếu huyệt, chủ tịch tập đoàn Hoàn Vũ. À, đó chính là cao ốc Hoàn Vũ, trụ sở chính của tập đoàn Hoàn Vũ.

Tần Dương ngạc nhiên quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ kiếng. Trên nóc cao ốc đối diện có bốn chữ cao ốc Hoàn Vũ vô cùng rõ ràng.

Thực lực hai mươi khiếu huyệt?

Hai mươi lăm tuổi?

Chủ tịch tập đoàn Hoàn Vũ?

Tần Dương trợn to hai mắt, trong ánh mắt là vẻ khiếp sợ rõ ràng.

Tuy hắn vẫn chưa rõ tập đoàn Hoàn Vũ này lợi hại cỡ nào, nhưng chỉ nhìn vào đối phương có thể sở hữu tòa nhà trụ sở chính hơn năm mươi tầng trong trung tâm thành phố là biết đối phương rốt cuộc có tài lực hùng hậu cỡ nào rồi.

Lý Quân Hạo trước đó về mặt tuổi tác không khác đệ tử Lục Thiên Sinh là bao, nhưng cho dù thực lực hay là công ty đều hoàn toàn không có bất kì tính so sánh nào.

Tiếu Tâm An giải thích:

- Tư Đồ Hương là con gái trùm bất động sản Tư Đồ Hải. Vợ chồng Tư Đồ Hải trong một lần xuất hành bị kẻ thù ám sát, cả hai vợ chồng đều mất mạng, để lại tập đoàn Hoàn Vũ khổng lồ cho Tư Đồ Hương, người trong gia tộc nháo nhào muốn cướp lấy tập đoàn Hoàn Vũ. Lục Thiên Sinh có giao tình không tệ với Tư Đồ Hải ra tay, trừng trị một nhóm lớn muốn mưu đoạt các loại thân thích hay lãnh đạo công ty của gia sản Tư Đồ, sau đó thu nhận Tư Đồ Hương làm đệ tử, dạy cô tu hành, công ty do nhóm cố vấn Hoàn Vũ Tinh mà Tư Đồ Hải xây dựng xử lý, Tư Đồ Hương phụ trách.

Tần Dương thở phào nhẹ nhõm:

- Thì ra là vậy, hù chết tôi. Tôi còn tưởng rằng Tư Đồ Hương này hai mươi lăm tuổi đã tạo nên một công ty quy mô như vậy.

Tiếu Tâm An cười nói:

- Có lẽ do thù hận, mấy năm nay Tư Đồ Hương thật ra không tham gia quản lý công ty, ngược lại đam mê tu luyện, cộng thêm thiên phú hơn người, thực lực tiến bộ rất nhanh. Hơn nữa căn cứ theo tin đồn, hai năm gần đây Tư Đồ Hương đang ở Nhật Bản, tham gia một tổ chức bí mật do các nhẫn giả (ninja) Nhật Bản tạo nên, đảm nhiệm sát thủ, chỉ là tin này không thể chứng thực được.

Tần Dương giật mình nhìn Tiếu Tâm An:

- Có cần ác vậy không? Sở hữu tập đoàn giàu có nổi tiếng như vậy lại chẳng ngó ngàng gì tới, lại chạy đi làm sát thủ, sống những ngày tháng chém giết. Người phụ nữ này đối với bản thân mình cũng thật ác độc.

Trên mặt Tiếu Tâm An lộ ra hai phần cười khổ:

- Đúng vậy, người đàn bà này quả thật đối với mình rất ác, đối với đối thủ của cô ấy tất nhiên càng ác hơn. Mấy ngày trước Tư Đồ Hương về nước, tôi nghĩ trong lúc Lý gia, Hạ gia, Vương gia không dám động tay, Lục Thiên Sinh nhất định bảo Tư Đồ Hương đến đối phó cậu. Vậy nên bắt đầu từ bây giờ, bất kể lúc nào cậu cũng phải cảnh giác tinh thần gấp mười hai lần.

Tần Dương nháy nháy mắt:

- Chẳng lẽ cô ấy muốn trực tiếp ám sát cháu?

Tiếu Tâm An gật đầu:

- Đây chưa chắc không phải cách trực tiếp nhất, cô ấy gia nhập tổ chức nhẫn giả Nhật Bản, e là cũng vì học tập thuật ám sát của nhẫn giả Nhật Bản. Bây giờ trở về, tôi nghĩ với thiên phú của cô ấy, khẳng định đã có chút thành tựu.

Sắc mặt Tần Dương cũng có chút phát khổ:

- Cháu đây toàn gặp mấy đối thủ gì đâu, sao từng người càng lúc càng biến thái vậy.

Tiếu Tâm An an ủi nói:

- Lục Thiên Sinh vốn dĩ cũng là một thiên tài hiếm có, nếu không phải khiếm khuyết tính cách, cuối cùng rơi vào kết cục tông chủ thiết lập. Ban đầu tông chủ cũng chưa chắc có thể thắng nhanh như vậy, mắt nhìn ông rất cao, chọn lựa đệ tử dĩ nhiên sẽ không phải người bình thường, lợi hại một chút cũng là bình thường.

- Tiểu Tần tiên sinh theo tông chủ học tập được rất nhiều điều, hơn nữa mấy năm trước lại làm chậm trễ không ít thời gian, còn Tư Đồ Hương vì báo thù mà một lòng tập trung tu hành. Thực lực tu hành các người có chút khoảng cách là bình thường. Có điều dù sao bây giờ là xã hội pháp trị, cũng là thời đại khoa học kỹ thuật, chút chênh lệch thực lực giữa các người vẫn có thể bù đắp bawgnf những

Ánh mắt Tần Dương nhìn vào hình ảnh Tư Đồ Hương, nhìn cặp mắt lạnh lùng nghiêm túc có hơi hẹp dài kia của cô.

- Người phụ này trông có vẻ rất hung ác, mắt có sát khí, không phải là người dễ trêu chọc.

Tiếu Tâm An cười cười:

- Trong đây có tư liệu của cô ấy, không phải đầy đủ hết, hi vọng ít nhiều có thể giúp chút ít cho cậu. Nếu bây giờ cô ấy đã nhận mệnh lệnh của Lục Thiên Sinh, tôi nghĩ việc đầu tiên cô ấy cần làm chính là thu thập tư liệu của cậu, tìm nhược điểm của cậu.

Tần Dương nhún vai một cái, không tiếp tục xem tiếp, trực tiếp đóng văn kiện trên tay lại:

- Được thôi, muốn nghiên cứu thì nghiên cứu đi. Dù sao cháu chỉ có một mình như vậy, muốn làm gì thì cứ đến là xong!

Tiếu Tâm An chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm cao ốc Hoàn Vũ phía xa:

- Ban đầu tông chủ cũng có duyên gặp nhau vài lần với Tư Đồ Hải, trò chuyện với nhau rất vui. Tông chủ từng cảm thán, Tư Đồ Hương này tuy làm việc vô pháp vô thiên, nhưng cũng là bởi thảm kịch gia đình từ nhỏ đã hình thành tính cách làm việc nóng nảy của cô như ngày hôm nay. Nói ra cũng là một người cực khổ.

Trên mặt Tần Dương mang mấy phần cười khổ:

- Đúng vậy, từ nhỏ cha mẹ đều mất, nói ra quả thực là người khổ mệnh. Nhưng bây giờ người khổ mệnh này lại muốn mạng của cháu…

Trên mặt Tiếu Tâm An hiện ra nụ cười cởi mở:

- Tông chủ nói như vậy chẳng qua là xúc động mà thôi, không có ý bảo cậu giơ cao đánh khẽ. Đối mặt sinh tử, há có thể để cho lòng mềm yếu? Phải làm thế nào tự cậu quyết định là được.

Tần Dương cười cười, xoay chuyển ánh mắt nhìn cao ốc Hoàn Vũ đối diện, trong mắt bỗng nhiên lộ ra ý cười mấy phần kỳ dị.

Tiếu Tâm An chú ý thần sắc thay đổi của Tần Dương, thấy biểu cảm của hắn như vậy, không nhịn được hỏi:

- Tiểu Tần tiên sinh, cậu nghĩ chuyện gì vậy, sao cười kì quái như thế?

Tần Dương cười cười:

- Nếu mọi người đều là đối thủ, thu thập tin tức gì đó, chi bằng gặp nhau một lần để càng trực quan hơn?

Tiếu Tâm An sửng sốt một chút:

- Cậu muốn gặp cô ấy?

Tần Dương cười cười, ánh mắt đã trở nên khẳng định:

- Đúng vậy, so với bị động chờ đợi, không bằng chủ động tấn công, ít ra so với ngồi nhà đoán tới đoán lui tốt hơn nhiều. Có lẽ mọi người gặp mặt trò chuyện một chút, lại có thu hoạch mới đấy.

Trong ánh mắt Tiếu Tâm An toát ra hai phân tán thưởng:

- Thế thì quả thực rất trực tiếp, hiệu quả.

Tần Dương búng tay, nụ cười càng thêm rực rỡ:

- Được, cứ sảng khoái quyết định như vậy. Cháu cũng muốn biết cô ấy thấy cháu đến cửa thăm hỏi sẽ có biểu cảm gì!
Bình Luận (0)
Comment