Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 465 - Chương 475: Một Cái Gai

Chương 475: Một cái gai
 

Dù Tư Đồ Hương có hơi do dự, nhưng rất nhanh tinh thần lại trở nên kiên định, cô từ chối Tần Dương không chút do dự.

Tần Dương bị từ chối như vậy nhưng cũng không thất vọng chút nào, chẳng qua chỉ nhún vai một cái tỏ vẻ tiếc nuối.

- Được rồi, chuyện này quả thật không phải chuyện nhỏ, cô cứ suy nghĩ kỹ đi, tôi đi trước.

Tần Dương nói xong, cũng không nhìn mặt Tư Đồ Hương, trực tiếp xoay người đứng dậy đi ra ngoài, còn không quên giơ tay lên, làm động tác “bái bai” chào Tư Đồ Hương.

Tư Đồ Hương cắn răng, nhìn thấy bóng lưng Tần Dương biến mất ngoài cửa, trong mắt khẽ ánh lên sự tức giận, quay người đá mạnh lên chiếc ghế nắm trong góc, một tiếng “rầm” vang lên, lại đá gãy chiếc ghế dựa, chiếc ghế dựa lập tức vỡ tan thành từng mảnh nhỏ rơi lả tả xuống đất.

Tên này thật là đáng ghét!

Tư Đồ Hương cũng không biết nên hình dung tâm tình của mình bây giờ như thế nào, chỉ biết là bây giờ cảm thấy cực kỳ khó chịu!

Cô cảm thấy mình bây giờ y hệt như một cô tiểu thư nhà giàu bị một tên lưu manh xông vào nhà đùa giỡn cho đã, sau đó thì nghênh ngang rời khỏi vậy.

Mai Điềm đi vào trong phòng, nhìn thấy Tư Đồ Hương đang nghiến răng nghiến lợi, trong lòng âm thầm thở dài.

Xem ra chuyện ngày hôm nay có vẻ rất đả kích tiểu thư đây.

Mặc dù hình như đánh thật thì tiểu thư mạnh hơn một chút, nhưng sao luôn có cảm giác dường như về mặt khí thế thì tiểu thư kém hơn một bậc.

Cũng không biết sau khi Tần Dương đuổi mình ra, thì nói với tiểu thư cái gì, lại làm tiểu thư tức giận tới như vậy…

Tư Đồ Hương nhìn thấy Mai Điềm, hít một hơi thật sâu, sau đó trở về ghế của mình, rồi ngồi xuống.

- Tên Tần Dương đó tìm tới đây là có ý gì vậy?

Vẻ mặt của Tư Đồ Hương cũng đã bình tĩnh trở lại, ánh mắt nhìn về phía hai dấu tay do mình đánh ra, giọng nói có hơi lành lạnh:

- Đơn giản là thăm dò và thị uy thôi.

Mai Điềm lại về đứng ở vị trí cũ, nhẹ giọng hỏi:

- Tiếp theo chúng ta nên làm gì? Tần Dương có mở một công ty, sản phẩm mới bắt đầu đưa ra thị trường, đang từ từ tiến vào thị trường bậc cao, có nên chèn ép một chút không?

Tư Đồ Hương lắc đầu, ngẩng đầu lên:

- Đây chỉ là chuyện giữa tôi và hắn, mọi người không nên dính vào. Chỉ là một công ty đầu tư cỡ hai ba chục triệu thôi, vốn hắn cũng không để vào mắt, cô không thấy hắn cũng mặc kệ đó sao? Hắn vốn cũng không quan tâm tới tiền, cho dù làm công ty của hắn phá sản cũng không thể tổn thương tới hắn chút nào, ngược lại còn làm cho chúng ta trở nên nhỏ nhen…

Mai Điềm ừ một tiếng, không nói tiếp nữa, cô chủ đưa ra đề nghị của bản thân, nếu như Tư Đồ Hương đã không tiếp thu, vậy thì xem như dừng ở đây thôi.

Mai Điềm cũng biết Tư Đồ Hương nói thật, truyền nhân của Ẩn Môn sao lại quan tâm tới chút tiền này.

Chẳng qua cũng chỉ là chơi đùa một chút, cho dù công ty có phá sản không còn một cắc, phỏng chừng Tần Dương cũng chẳng thèm nhíu mày một cái.

Tư Đồ Hương cũng cảm thấy rất bực mình, phất tay áo:

- Cô đi ra ngoài đi, không cần phải để ý đến hắn, cứ làm chuyện của cô đi.

- Vâng, tiểu thư!

Mặc dù Mai Điềm không biết rõ nội dung cuộc nói chuyện của hai người, nhưng chuyện dính tới phương diện kia, đúng là cô cũng không thể giúp gì được, dù sao Tư Đồ Hương cũng không muốn dùng biện pháp kinh tế để tấn công Tần Dương.

Sau khi Mai Điềm đi, Tư Đồ Hương dựa lưng vào ghế của mình, nhắm mắt lại, lẳng lặng suy nghĩ.

Cô đại khái cũng đoán được bảy tám phần ý đồ lần này của Tần Dương, đơn giản là thăm dò xem quyết tâm đối phó hắn của mình như thế nào, hoặc thăm dò xem mục đích của mình là gì, lại quan sát xem bản thân ra sao. Về phần giao dịch mà hắn đưa ra, Tư Đồ Hương tin rằng hắn nói thật, nhưng nhất định là hắn cũng đoán được là mình sẽ không đồng ý, đây chẳng qua cũng chỉ là một sự thăm dò mà thôi.

Hoặc có lẽ, cắm một cái gai vào trong lòng mình.

Quả thật sư phụ Lục Thiên Sinh từng nói, thù hận của mình tự mình báo, hắn dạy dỗ mình đã xem như nể mặt Tư Đồ Hải, tình nghĩa của hắn và Tư Đồ Hải còn chưa tốt tới mức để hắn báo thù cho Tư Đồ Hải, bởi vì người kia cũng không dễ đối phó chút nào, hơn nữa lại còn không ở trong nước, thế lực của nhà họ Lục cũng không thể nào ảnh hưởng tới đối phương.

Sư phụ không muốn báo thù cho mình, nhưng Tần Dương lại đồng ý báo thù giúp mình, không thể không nói chuyện này đúng là làm cho nội tâm Tư Đồ Hương cảm thấy hơi dao động.

Phải chăng có thể xem chuyện này như một thể đánh bạc, nói cho sư phụ Lục Thiên Sinh, nhờ hắn ra tay báo thù cho mình?

Người xem, người không giúp con báo thù, người ta muốn giúp con báo thù đây này.

Người yêu cầu con đánh bại hắn, thậm chí giết chết hắn, vậy thì hắn không thể giúp con báo thù nữa, mà người cũng chỉ khoanh tay đứng nhìn, không chịu ra tay…

Tư Đồ Hương mở to mắt, cầm điện thoại ở trên bàn lên, ngón tay đặt ở trên màn hình, suy nghĩ một hồi, lại để điện thoại di dộng xuống.

Sư phụ Lục Thiên Sinh cũng không phải là một người nhân từ, dù cho mình là đệ tử của ông ấy, nhưng nhiều khi lại càng giống một quân cờ hơn.

Quân cờ có quyền đàm phán với người chơi cờ sao?

Tư Đồ Hương xoay chiếc ghế dựa, xuyên qua chiếc cửa kính dài sát đất, cô nhìn về phía bầu trời xám xịt bên ngoài, nơi tầng mây thấp.

Trời sắp mưa rồi.

..

Lúc Tần Dương ra khỏi cao ốc Hoàn Vũ, chiếc Rolls-Royce vẫn đang yên tĩnh dừng ở bên đường, nhìn thấy Tần Dương đi ra, Tiếu Tâm An mở cửa xe cho Tần Dương.

- Tiểu Tần tiên sinh, đàm phán ra sao?

Tần Dương cười nói:

- Đánh một trận.

Tiếu Tâm An hơi ngẩn người, chợt nở nụ cười:

- Như thế nào?

- Chắc đánh không lại, người phụ nữ này xuống tay tàn nhẫn, ra tay quyết đoán, thực lực cũng mạnh hơn tôi, nếu như cứ tiếp tục tay không tấc sắt đánh tiếp, vậy kiểu gì tôi cũng sẽ bị cô ta đánh chết.

Tần Dương cũng không giấu diếm chuyện này, nói cực kỳ thoải mái.

Người thực lực 13 huyệt đánh không lại đối thủ có thực lực 20 huyệt, chuyện này cũng không có gì phải mất mặt cả.

Tiếu Tâm An cũng cảm thấy chuyện này không có gì xấu hổ:

- Vậy cậu cũng phải cẩn thận một chút, lỡ như đối phương trực tiếp ra tay với cậu thì sao, Tư Đồ Hương này cũng không phải là hạng như Lý Quân Hạo có thể so được.

Tần Dương cười nói:

- Đương nhiên là phải cẩn thận, chẳng qua tôi nghĩ tâm tình cô ta bây giờ hẳn đang rất phức tạp.

- Ồ? Tại sao?

Tiếu Tâm An cảm thấy hứng thú, bèn hỏi, lúc trước Tần Dương đưa ra ý định muốn tới gặp, Tiếu Tâm An cũng dự cảm bọn họ gặp mặt hẳn là rất thú vị, bây giờ hắn cũng cảm thấy cực kỳ tò mò.

Tần Dương kể lại đầu đuôi sự tình, Tiếu Tâm An cười ha ha một tiếng:

- Cao thủ giao chiến, công tâm là thượng sách nha, mặc kệ trong lòng cô ta nghĩ như thế nào, cô ta nhất định sẽ suy đi nghĩ lại về đề nghị này của cậu, dù sao chẳng phải cô ta khổ luyện chính là vì báo thù sao, bây giờ có đường tắt ở trước mặt, nếu nói không hề động tâm vậy thì chính là nói láo rồi…

Tần Dương cười nói:

- Đúng, cho dù cô ta có từ chối, nhưng cháu nghĩ kiểu gì cô ta cũng sẽ để tâm tới chuyện này, giống như là một hạt giống vậy, chỉ cần có cơ hội thích hợp, điều kiện thích hợp, có lẽ nó sẽ mọc rễ nảy mầm, phá đất mà lên.

Tiếu Tâm An cũng xem như một lão cáo già, đương nhiên là hiểu ý lời này của Tần Dương:

- Chẳng qua nói tiếp thì đây cũng là do tính cách của Lục Thiên Sinh thôi, nếu như không phải hắn sống quá thực tế, quá lợi ích như vậy, hoặc chỉ cần hắn thật tình một chút, thì cũng sẽ không xuất hiện cái lỗ hổng này để cậu thừa cơ rồi. Nhưng mà cũng phải nói lại, lỡ như cô ta đồng ý thật thì cậu định làm như thế nào?

Tần Dương cười nói:

- Nếu cô ta đồng ý thì tốt thôi, cháu hoàn toàn nghiêm túc, tuyệt đối không lừa dối. Chả phải sư phụ cũng nói từng trò chuyện với Tư Đồ Hải rất vui sao, cháu giúp cô ta như vậy, cũng đâu có sao?
Bình Luận (0)
Comment