Chương 502: Việc làm thêm có đãi ngộ không tồi
Người đàn ông Hoắc Kim Hải dẫn đến ở lại trong phòng máy của Lâm Trúc, cùng Lâm Trúc tiến hành trao đổi. Hiển nhiên hắn cũng là nhân tài chuyên nghiệp trong mảng máy tính. Hoắc Kim Hải đưa hắn đến một mặt là vì xử lý xong virus “Kẻ Hủy Diệt”, mặt khác cũng muốn nhờ hắn đánh giá sơ bộ thực lực cao thấp của Lâm Trúc.
Hoắc Kim Hải đi ra phòng máy, ngồi xuống ghế sofa phòng khách, cười nói:
- Thế nào, có giật mình không?
Tần Dương cười nói:
- Quả thật khiến em rất ngạc nhiên.
Hoắc Kim Hải cười haha một tiếng:
- Vật hợp theo loài, bản thân chú cũng rất lợi hại mà.
Tần Dương nhìn căn phòng, khẽ trầm giọng xuống một chút nói:
- Các anh chuẩn bị làm thế nào?
Hoắc Kim Hải khẽ cười nói:
- Không phải sắp nghỉ hè sao, nếu quả thực hắn bản lãnh hơn người, có thể cho hắn tham gia một khóa huấn luyện, sau đó thu nạp vào Long Tổ làm việc, trở thành thành viên Long Tổ.
Tần Dương thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Việc này rất tuyệt đấy.
Hoắc Kim Hải cười nói:
- Không cần lo lắng, đối với nhân tài như vậy, quốc gia chủ yếu vẫn là bảo vệ. Huống chi hắn còn một lòng yêu nước, sẽ không để hắn chịu thiệt.
Hoắc Kim Hải hơi dừng lại một chút, cười hehe, hạ giọng nói:
- Trước hết để hắn ở chỗ anh rèn luyện một chút, sau này nói không chừng hắn còn có cơ hội đi lên, trở thành đồng nghiệp của chú đó.
Tần Dương cười haha:
- Vậy đương nhiên tuyệt vời không gì bằng.
Trao đổi trong phòng cũng không quá lâu, thanh niên họ Chu liền bước ra ngoài, rỉ tai mấy câu với Hoắc Kim Hải.
Hoắc Kim Hải đứng lên, cười nói:
- Lâm Trúc, hôm nay tụi anh chỉ là tìm hiểu sơ bộ chú em, ngày mai chúng ta sẽ cho người đón chú đến chỗ khảo sát năng lực kỹ lưỡng hơn.
Lúc này Lâm Trúc đã bình tĩnh lại:
- Được!
Hoắc Kim Hải nghiêm nghị nói:
- Tạm thời chú vẫn chưa thuộc về Long Tổ bọn anh, nhưng mọi tiếp xúc giữa chúng ta chú đều phải giữ bí mật, biết không?
- Vâng!
Hoắc Kim Hải vỗ vai Lâm Trúc:
- Được, cứ như vậy đi, hẹn gặp lại.
Hoắc Kim Hải đưa người của hắn rời đi, Tần Dương ở lại.
Lâm Trúc đóng cửa phòng, gương mặt bình tĩnh đột nhiên trở nên sinh động, thở phào một hơi nhẹ nhõm thật dài.
- Dọa chết tôi rồi, tôi tưởng phải ngồi tù chứ.
Tần Dương ngồi trên sofa cười ha hả nhìn Lâm Trúc:
- Lão tứ, cậu thật sự khiến tôi kinh ngạc một phen. Trước đây biết cậu là hacker nhưng không ngờ “Kẻ Hủy Diệt” lại do cậu tạo ra.
Lâm Trúc gãi đầu một cái:
- Cũng không tính là tác phẩm của một mình tôi, là thầy của tôi đưa ra khái niệm này, tôi chỉ làm ra nó mà thôi. Thực ra trước đó tôi cũng không rõ rốt cuộc nó có thể có uy lực to lớn cỡ nào, kết quả khiến tôi cũng kinh hãi.
Lâm Trúc hơi dừng lại một chút, tò mò hỏi:
- Lão đại, sao cậu ở cùng với người của Long Tổ?
Tần Dương cười nói:
- Sư phụ tôi có một người bạn cũ cũng là người của Long Tổ, địa vị tương đối cao. Tôi ở Trung Hải gặp phải phiền phức có thể tìm ông ấy giúp đỡ. Trước đây hôm tôi đón sinh nhật gặp phải Trương Long gây sự, tôi chính là tìm Hoắc Kim Hải giúp đỡ.
Lâm Trúc hiểu ra, khi ấy hắn cũng có mặt, khó trách Trương Long khí thế hung hăng bỗng nhiên hoảng sợ, nhận lỗi các kiểu lại tặng tiền tặng xe.
Người phụ trách Long Tổ Trung Hải, ai dám chọc ghẹo?
Nhất là mấy kẻ ăn không ngồi rồi như Trương Long, dĩ nhiên càng không dám trêu chọc.
- Lão đại, bọn họ tìm cậu trước sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Vì quan hệ của tôi và Hoắc Kim Hải không tệ nên bọn họ tìm tôi tìm hiểu tình hình trước. Trước đó tôi từng nói giúp cậu giữ bí mật chuyện của thầy cậu, nhưng đã không hỏi ý kiến của cậu mà nói với Hoắc Kim Hải, cậu đừng giận tôi nhé.
Lâm Trúc cười nói:
- Lão đại làm vậy cũng vì tăng thêm chút giá trị cho tôi mà, đạo lý này tôi hiểu. Nếu không phải có những việc này, e rằng lần này không đơn giản bị xử lý dễ dàng như vậy.
Tần Dương gật đầu:
- Đúng vậy, thu nạp cậu vào Long Tổ, đây cũng xem như hợp tình hợp lý. Nếu không phải cậu có đủ năng lực, thì lần này hoàn toàn không có kết quả này.
Lâm Trúc thấu hiểu gật đầu một cái:
- Tôi hiểu mà.
Tần Dương dặn dò:
- Chuyện của Long Tổ trong lòng cậu biết là được, giống như thân phận hacker của cậu vậy, không thể tùy ý tiết lộ. Nếu không sẽ dẫn đến rất nhiều phiền phức cho bản thân.
- Chắc thời gian này bọn họ sẽ tìm cậu, khảo sát năng lực của cậu, huấn luyện nhậm chức cho cậu, học quy tắc giữ bí mật vân vân. Dù sao cậu cứ xem như huấn luyện nhậm chức đi, cái gì nên nói nên làm, những điều này bọn họ đều sẽ dạy cậu. Cậu chỉ cần làm theo là được, những thứ khác không có vấn đề gì.
Lâm Trúc ừ một tiếng:
- Được.
Tần Dương cười nói:
- Thực ra như vậy cũng tốt, sau này cậu chính là nhân viên làm việc có biên chế của Long Tổ rồi. Tuy về mặt thực hiện kỹ thuật hacker sẽ phải chịu rất nhiều hạn chế, nhưng chung quy đối với cậu mà nói là việc tốt. Mọi tài nguyên và những thứ khác cậu có được đều không phải một mình cậu đơn thương độc mã mà có thể sở hữu. Ít nhất khi cậu đang làm rất nhiều việc, không cần lo lắng bị tính sổ nữa.
Lâm Trúc cười hehe:
- Đúng vậy, trước đây sau khi bàn giao mã lập trình tôi vẫn một mực lo lắng. Bây giờ tảng đá này cuối cùng đã rơi xuống đất rồi.
Tần Dương giơ đồng hồ đeo tay lên nhìn nói:
- Hôm nay cũng xem như làm được một chuyện lớn. Được, tôi vẫn còn chút việc, quay về trước đây, buổi tối gọi lão nhị lão tam cùng nhau ăn cơm, xem như chúc mừng một chút. Tuy bữa chúc mừng này không thể nói ra…
Lâm Trúc sảng khoái gật đầu:
- Được, tôi mời mọi người ăn cơm. Ừ, lý do à, chính ta tôi tìm được một việc làm thêm có đãi ngộ không tồi…Dù sao về mặt kỹ thuật hacker bọn họ cũng không hiểu haha.
Tần Dương cũng cười lên:
- Lý này quả thật không tệ!
Tần Dương xách túi vải về đến nhà, tranh thủ dì nhỏ La Thi Nhã hai ngày nay đều đi công tác không ở nhà, Tần Dương đặt từng món lặt vặt trong túi vải vào vị trí quan trọng trong phòng.
Những thứ lặt vặt này bao gồm camera quan sát, hệ thống báo động hồng ngoại và một số thứ khác, tóm lại, sau khi Tần Dương hoàn thành cải trang, nhà trước nhà sau Tần Dương đều được theo dõi. Hơn nữa nếu có người muốn lặng yên không tiếng động xông vào trong phòng, nhất định sẽ đụng đến tia hồng ngoại. Trong phòng Tần Dương sẽ nhận được tin tức trước.
Vụ đụng xe khiến Tần Dương ý thức được còn có người âm thầm đối phó mình. Hắn càng phải cẩn thận một chút, nếu không nhất thời sơ suất có thể thua hết tất cả.
Tất cả hệ thống quan sát và báo động ngay cả phòng ngủ và máy tính để bàn của Tần Dương cũng có. Tần Dương có thể ung dung kiểm tra tình hình trước sau phòng mình cùng các chỗ trong nhà.
Sau khi làm xong mọi thứ, Tần Dương tắm rửa, thay đồ rồi ra ngoài.
Khi Tần Dương đi vào phòng bao quán lẩu quen thuộc, trong phòng những người khác đều đã có mặt, còn có Tô Văn Văn, Lâm Hiểu Nguyệt, Hàn Thanh Thanh và Nhạc Vũ Hân.
- Lão đại, cậu đến muộn đó.
Hà Thiên Phong cười ha hả nhìn Tần Dương, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên:
- Ôi, còn tắm rửa nữa, đây là ra ngoài phải trang điểm sao?