Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 499 - Chương 509: Dì Nhỏ Rất Vui Vẻ Nhỉ

Chương 509: Dì nhỏ rất vui vẻ nhỉ
 

Dĩ nhiên là Tần Dương không biết cuộc nói chuyện lúc sau của Tiết Uyển Đồng và mẹ cô ấy - Lâm Phương, hắn cảm thấy rất xấu hổ, liệu Lâm Phương có nghĩ mình là kẻ hay khinh thường người khác, lại còn bắt nạt con gái dì ấy không?

Dù dì ấy không nói gì cả, nhưng trong lòng thì sẽ suy nghĩ như thế nào đây?

Tần Dương cũng cảm thấy mụ cả đầu, không nghĩ tới lần châm cứu cuối cùng này sẽ xảy ra chuyện như vậy, việc này quả thật khiến hắn cảm thấy cực kỳ lúng túng.

Cảm giác xấu hổ này kéo dài mãi tới tận lúc Tần Dương đến quán lẩu, sau khi vào phòng, tâm trạng của Tần Dương mới tốt lên một chút. Được rồi, không suy nghĩ chuyện này nữa, dù sao thì cũng là lần cuối cùng rồi, sau này cũng không cần nữa, chuyện xấu hổ như vậy sẽ không xuất hiện nữa.

Hôm nay là bữa liên hoan cuối cùng của cả đám trong năm học này, tổng cộng gồm nhóm Tần Dương trong phòng 306 và nhóm của Hàn Thanh Thanh. Mọi người đều cực kỳ hào hứng, ngày thường các cô gái vốn chỉ uống nước ngọt hôm này cũng nổi hứng muốn uống bia.

- Mẹ đồng ý cho tôi đi Anh rồi, chẳng qua thời gian cậu đi qua bên đó chắc cũng rất lâu, tôi đoán chắc mình không ở bên đó lâu được như vậy. Tôi phải về nhà một chuyến gặp mẹ trước cái đã, bà ấy vẫn luôn ở nhà một mình, cũng không có ai ở với bà…

Tần Dương cười nói:

- Được rồi, tôi sang đó là để chữa bệnh cho dì của Konnie mà, cũng cần một chút thời gian. Chờ sau khi tôi sang bên đó xử lý tốt mọi chuyện rồi cậu hẵng qua, chúng ta chơi bên đó một khoảng thời gian, cuối cùng thì cùng nhau về nước.

Hàn Thanh Thanh ừ một tiếng, nháy mắt:

- Tới chỗ hoàn cảnh xa lạ, chắc là phải nhờ cậu bảo vệ cho tôi rồi, mà cậu sẽ không bán tôi đâu, phải không?

Tần Dương cười hì hì nói:

- Cái này thì còn phải xem người ta ra giá báo nhiêu, lỡ như mà giá cao quá, cao tới mức tôi cũng động lòng, thì không chắc nha. Yên tâm, tôi rất coi trọng đạo nghĩa, cho dù có bán cậu, nhất định cũng sẽ chia với cậu.

Hàn Thanh Thanh cười một tiếng:

- Được đó, vậy cậu phải bán giá cao chút nha, như vậy tôi mới được chia nhiều hơn chút.

Trong khi nói cười vui vẻ, chuyện đi Anh cũng đã được quyết định xong.

Mặc dù chuyến đi Anh lần này, Tần Dương còn phải thực hiện nhiệm vụ, nhưng hắn cũng không lo lắng, hắn định sẽ mang theo cái mặt nạ mô phỏng da người chất lượng cao kia, mặt ngoài hắn là bác sĩ được công chúa Anh mời tới chữa bệnh, chỉ với thân phận này thôi cũng đủ để bảo vệ cho hắn rồi. Về phần thân phận ngụy trang kia, cho dù có bị bại lộ thì cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Tựa như người đàn ông mặt sẹo từng xuất hiện để giải quyết Vũ Văn Đào cùng với Lý Quân Hạo kia, trực tiếp biến mất khỏi nhân gian, ai có thể phát hiện ra người đó là ai được cơ chứ?

Huống chi hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống trước khi đi, nếu như lúc đó thật sự gặp phải nguy hiểm, Hàn Thanh Thanh cũng không cần phải sang đó nữa.

Sở dĩ hắn mời Hàn Thanh Thanh, chẳng qua chỉ là hắn cảm thấy chuyến đi này là một cơ hội rất tốt để tăng cường khả năng ngoại ngữ, huống chi, cũng có thể biết thêm nhiều kiến thức nữa.

- Các huynh đệ tỷ muội, nghỉ hè vui vẻ, tháng chín gặp lại!

- Tháng chín gặp lại, cạn ly!

..

Tần Dương cũng không uống nhiều rượu, từ sau khi trải qua lần mưu sát bằng tai nạn xe kia, Tần Dương đã càng ngày càng cẩn thận hơn, lúc nào cũng để bản thân ở trong trạng thái tỉnh táo, như những lúc hắn chấp hành nhiệm vụ đặc công vậy.

Trung Hải giờ đây nhìn qua thì có vẻ sóng yên biển lặng, vui vẻ bình an, nhưng đây chẳng qua chỉ là đối với nguời bình thường thôi, đối Tần Dương mà nói, độ nguy hiểm ở đây tuyệt đối không dưới chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm ở nơi đất khách quê người. Bởi vì thời điểm chấp hành nhiệm vụ, hắn sẽ ở trong bóng tối, hơn nữa hắn biết rõ ai là kẻ địch, ai là bạn, hắn có thể ung dung soạn ra kế sách rồi hoàn thành mục tiêu, nhưng ở đây hắn lại là người ở ngoài sáng, kẻ địch mới là người ở trong bóng tối, hơn nữa còn có rất nhiều người khó phân rõ được là địch hay bạn. Chúng ta hoàn toàn không thể biết được, người thường hay cười nói với anh có nhân lúc bạn quay người mà tặng cho anh một dao trí mạng vào lưng không.

Lúc Tần Dương về tới nhà, thì thấy dì nhỏ La Thi Nhã đang ngồi trên salon xem tivi, dường như đang chờ mình.

- Dì nhỏ, sao còn chưa ngủ vậy?

La Thi Nhã mỉm cười nói:

- Đang chờ con đó.

Tần Dương tới bên ghế salon rồi ngồi xuống, cười nói:

- Có chuyện gì mà phải chờ con?

La Thi Nhã lắc đầu:

- Cũng không có chuyện gì lớn, bây giờ chắc con cũng thi xong rồi phải không, có muốn về Kinh Thành không?

Tần Dương gật đầu:

- Ừ, quay về chơi mấy ngày cũng được.

La Thi Nhã tò mò hỏi:

- Mấy ngày?

Tần Dương ừ một tiếng:

- Con phải đi Anh một chuyến, chắc là toàn bộ kỳ nghỉ hè đều phải ở bên đó.

La Thi Nhã tò mò hỏi:

- Con đi Anh làm gì?

Tần Dương cười kể lại chuyện dì của Công chúa Konnie bị ngã, La Thi Nhã giơ tay nhéo mặt Tần Dương:

- Woa, không tệ nha, danh tiếng thần y này vang ra tận nước ngoài. Đi thôi, đi thôi, đi cho mấy tên người phương tây kia biết thế nào là y thuật Hoa Hạ, để cho bọn hắn mở mang tầm mắt.

Tần Dương cười nói:

- Còn chưa trị đây này, lỡ như bị người ta làm cho mất mặt thì sao?

La Thi Nhã cười tủm tỉm nói:

- Dì còn không biết con nữa sao, chuyện kiểu này không nắm chắc 100%, con tuyệt đối không bao giờ đồng ý.

Tần Dương sờ mũi một cái, cười nói:

- Con đi về, dì nhỏ ở đây một mình…

La Thi Nhã mỉm cười:

- Dì cũng phải đi mà, công ty dì bên kia cũng đã chuẩn bị xong rồi, hơn nữa cũng đã hoàn thành đơn hàng đầu tiên chuyển tới, khoảng thời gian kế tiếp chắc là sẽ bận lắm.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Dì lại thu mua thêm công ty mới nữa sao, công ty nhỏ thì dì chẳng bao giờ để tâm tới rồi, cũng không biết là công ty nào xui xẻo bị dì làm thịt nữa?

- Nhà đất Hạo Thiên, còn có tập đoàn Vinh Hoa nằm ở Tô Châu.

Tần Dương sửng sốt:

- Nhà đất Hạo Thiên? Đây không phải là công ty của Lý Quân Hạo sao?

- Đúng rồi, chính là công ty của hắn, tuy là chỉ là một công ty bất động sản hạng hai tầm thường, nhưng nó lại có một mảnh đất rất có gía trị, về phần tập đoàn Vinh Hoa thì lại là cơ sở vững chắc nhất của nhà họ Lý ở Tô Châu.

Tần Dương nhìn thấy La Thi Nhã cười tủm tỉm, bỗng nhiên hiểu được, trong lòng dâng lên sự cảm động:

- Dì nhỏ, người đang trả thù cho con sao?

La Thi Nhã đưa tay vuốt ve mặt Tần Dương:

- Tiểu Dương Dương nhà ta, dì còn không nỡ nói một câu, vậy mà những tên kia lại dám giết con, dì nhỏ làm sao có thể tha cho bọn chúng được chứ. Mặc dù không thể lấy mạng của chúng, nhưng phải cho bọn chúng nếm mùi táng gia bại sản, mà ta thì lại cực kỳ am hiểu chuyện này…

Tần Dương lo lắng hỏi:

- Ở Trung Hải thì nhà họ Lý chỉ là cây không rễ, nhưng Tô Châu thì lại chính là đại bản doanh của họ, làm sao dì đối phó bọn họ được, có rắc rối gì không?

La Thi Nhã cười khẽ cười nhìn Tần Dương:

- Con đang lo lắng cho dì nhỏ sao?

Tần Dương trả lời theo thói quen:

- Chuyện đương nhiên mà, nhà họ Lý là đối thủ của con, đã từng ra tay đối phó con, đương nhiên là con hy vọng họ bị trừng phạt, nhưng con không muốn dì vì chuyện này mà gặp phải bất kỳ tổn thương nào, dù chỉ là một sợi tóc cũng không được. Nếu như vì chuyện này mà dì gặp phải chuyện gì, vậy cho dù con có giết sạch cả nhà họ Lý thì cũng chẳng thể nào bù đắp được.

La Thi Nhã kéo mặt Tần Dương lại gần hôn một cái, kéo tần Dương vào trong lòng, vui vẻ cười nói:

- Tiểu Dương Dương quan tâm dì nhỏ như vậy, dì nhỏ rất vui đó.

Cả người Tần Dương đều bị La Thi Nhã ôm vào trong ngực, gương mặt cũng bị ép vào vòng một đầy đặn kia, nhất thời mặt hắn cứ như trái mướp đắng vậy.

Mình đâu còn là con nít đâu.

La Thi Nhã nhìn thấy gương mặt hồng hồng của Tần Dương, cười hì hì thả Tần Dương ra, cười nói:

- Mặc dù dì muốn trả thù cho con, nhưng như lời con nói, thế lực của nhà họ Lý ở Tô Châu đã bám rễ rất chắc, quả thật không dễ đối phó, nhưng thời điểm dì đang giao chiến với bọn họ, thì lại phát hiện có một thế lực khác cũng đang ra tay với nhà họ Lý. Thế lực này rất mạnh, mạnh tới mức nhà họ Lý không cách nào chống cự, họ nhanh chóng bị đánh bại, sau đó hoàn toàn bị hủy diệt, dì liền nhân cơ hội này mua lại tập đoàn Vinh Hoa thuộc nhà họ Lý với giá cực rẻ…

Tần Dương ngẩn ra một hồi, một thế lực khác?

La Thi Nhã nhìn thấy vẻ mặt sững sờ của Tần Dương, nhịn không được bật cười, tựa như một đóa mẫu đơn đang nở, cực kỳ diễm lệ:

- Là người của sư phụ con, chẳng lẽ con không biết sao?

Tần Dương giật mình, hiểu ngay.

Ẩn Thị!
Bình Luận (0)
Comment