Chương 511: Kỹ thuật gen
Mới sáng ra La Thi Thiến đã vội vàng tới công ty rồi, Tần Dương ngủ nướng thêm một lúc, rồi mới từ trên giường chậm chạp bò dậy.
Tối qua lúc ăn cơm, Tần Dương khuyên bà ấy không nên quá vất vả như vậy, dù sao bây giờ con trai cũng có thể kiếm ra tiền, hay nói thật ra thì không thiếu tiền, cần gì phải chật vật như vậy chứ?
La Thi Thiến bèn nói công việc không đơn thuần chỉ là vì kiếm tiền, công ty từ trên xuống dưới bao nhiêu người như vậy, mọi người đã lựa chọn bà ấy, làm việc cho bà, bà ấy cũng không thể không có trách nhiệm được. Là một Tổng giám đốc, bà có nghĩa vụ dẫn dắt mọi người cùng cố gắng tiến về phía trước, để mọi người kiếm được nhiều tiền hơn, không thể để mọi người chết đói được.
Huống chi, cũng không thể chỉ vì có tiền rồi, thì suốt ngày ngồi không ở nhà chứ hả?
Người sống trên đời thì cũng phải làm chút chuyện gì không phải sao?
Những tỷ phú nổi tiếng thế giới kia, một đống tuổi trên đầu rồi, không phải cũng vẫn còn cố gắng làm việc đó sao?
Đối với chuyện này, Tần Dương có thể hiểu, nhưng cũng chỉ đành cười khổ. Thế thì mẹ cũng giống cha thôi mà?
Công việc, không đơn thuần chỉ là để lo cơm áo gạo tiền, ngoài trách nhiệm ra, còn có ước mơ nữa.
Câu này không hề sai.
Tần Dương lười biếng đi rửa mặt, thay đồ, rồi lái xe tới chỗ ở của Long Vương Diệp Tây Đông.
Diệp Tây Đông đang ngồi trên ghế sa lon xem một phần văn kiện, thấy Tần Dương đi vào, trên mặt hiện lên một nụ cười.
- Cảnh giới tiểu thành rồi hả?
Tần Dương rất thoải mái ngồi xuống ghế sa lon đối diện Diệp Tây Đông, lật một ly trà lên, tiếp đó rót cho mình một ly trà.
- Đúng vậy, dùng Phá Huyệt Đan, hai tháng vừa rồi lại phá được một huyệt, bây giờ là mười bốn rồi.
Diệp Tây Đông mỉm cười nói:
- Không tệ, cậu mới hai mươi tuổi, đã có thực lực mười bốn huyệt rồi, rất có tương lai.
Tần Dương cười hì hì, nâng ly trà lên nhấp một miếng:
- Lần này lại kiếm cho tôi việc gì vậy?
- Chuyện cậu dẫn ra, đương nhiên cậu phải làm tiếp rồi. Cậu yên tâm đi, sẽ không bạc đãi cậu đâu, đến khi mọi chuyện hoàn thành, cậu sẽ là người đầu tiên được ăn thịt cua, điều kiện tiên quyết là cậu phải có dũng khí này.
Nét mặt Tần Dương có chút hơi tò mò:
- Lão đầu, tiết lộ một chút đi, rốt cuộc là trò vui gì vậy?
Diệp Tây Đông không để ý Tần Dương gọi bản thân lão đầu chút nào, ngược lại trên mặt còn nở ra nụ cười thân thiết, giống như đang nhìn đứa cháu trai bướng bỉnh của mình vậy.
- Con chip mà cậu mang về đó có chứa kỹ thuật gen tân tiến nhất trên thế giới hiện nay, dĩ nhiên, không phải là bản hoàn chỉnh, cho nên còn cần phải có kỹ thuật khác kết hợp với nó, để hoàn thiện nó.
- Kỹ thuật gen?
Tần Dương ngẩn người ra một chút:
- Từ đâu mà ra?
Diệp Tây Đông khẽ mỉm cười:
- Nhật Bản, người cậu đã gặp qua không phải là làm việc ở Nhật Bản sao, thật ra là hắn làm việc cho một cơ quan bí mật, thứ đồ này chắc là hắn lấy từ bên trong mang ra ngoài.
Hơi dừng lại một chút, Diệp Tây Đông mỉm cười nói:
- Kỹ thuật gen, là một trong những phương hướng nghiên cứu chủ yếu nhất hiện nay trên toàn thế giới, người ta hy vọng có thể từ trong đó tìm được phương pháp làm cho loài người trở nên mạnh hơn, ừm, thí dụ như làm cho con người sống lâu hơn, thậm chí là trường sinh bất tử.
Tần Dương bĩu môi một cái:
- Trường sinh bất tử, cái này chắc là xem phim thần thoại nhiều quá rồi đó.
Diệp Tây Đông cười cười nói:
- Sao lại là thần thoại chứ, chẳng lẽ cậu không xem phim điện ảnh sao, kỹ thuật nhân bản con người cộng thêm việc dời đi ý thức, xét ở một mức độ nào đó không là trường sinh bất tử rồi sao?
Tần Dương nháy mắt mấy cái:
- Dù sao đó cũng là trong phim điện ảnh thôi chứ.
Trong nụ cười Diệp Tây Đông có chút tế nhị:
- Khi kỹ thuật của khoa học đương đại phát triển tới một trình độ nhất định, thì khoa học viễn tưởng không còn là khoa học viễn tưởng nữa, mà là sự thật có thể thực hiện được. Giống như cổ đại, bọn họ có thể tưởng tượng con người có thể bay lên trời, thậm chí bay ra ngoài trái đất đó sao, bọn họ có thể tưởng tượng ra một loại vũ khí có thể hủy diệt một tòa thành trì đó sao?
Tần Dương buông ly trà trong tay xuống, chăm chú hỏi:
- Vậy tôi lấy cái này kỹ thuật gen này về phương hướng chủ yếu là gì?
Diệp Tây Đông nhẹ giọng trả lời:
- Cải tạo gen.
Tần Dương hai mắt trợn to:
- Có thể biến người bình thường thành siêu nhân sao?
Diệp Tây Đông nâng bình trà trước mặt lên, chậm rãi rót trà cho mình một ly trà:
- Như siêu nhân thì đương nhiên là không thể nào, nhưng mà, thay đổi tố chất cơ thể, cộng thêm chút huấn luyện nữa, thì có thể là chiến binh mạnh đến siêu cấp, thậm chí có thể không thua kém gì so với người tu hành là mấy. Giờ cậu cảm thấy cái kỹ thuật này có giá trị không?
Tần Dương hít lấy một hơi lạnh, người tu hành tu được không dễ dàng gì, thực lực tăng lên rất chậm, nhưng thông qua biến đổi gen, lại có thể làm cho một người bình thường trong một thời gian cực ngắn biến thành người có thực lực có thể so sánh với người tu hành như vậy, vậy thì kỹ thuật này quả thật là nghịch thiên rồi.
Một hai người có lẽ sẽ không gây ra thay đổi gì cho thế giới này, nhưng nếu như là cải tạo hàng loạt thì sao, một quân đội mà tất cả đều có thực lực như người tu hành, vậy sẽ kinh khủng biết nhường nào?
- Tương tự như thuật luyện thân thể của người tu hành phương Tây sao?
Long Vương lắc đầu:
- Có chút tương tự, nhưng lại không giống nhau. Chắc hẳn cậu cũng xem qua một số phim khoa học viễn tưởng hay là điện ảnh đúng không, cơ thể con người vốn là một kho tàng, chỉ là do khai thác ở trình độ quá thấp, nếu như có thể thông qua kỹ thuật biến đổi gen, khai thác cái này kho tàng này, những cái có thể phô triển ra tất nhiên sẽ làm cho loài người kinh ngạc một phen, chứ không chỉ đơn thuần là làm cho cơ thể con người trở nên cường tráng hơn thôi đâu.
Tần Dương giật mình hỏi:
- Vậy chẳng phải là thế giới xảy ra đại biến sao?
Long Vương vẻ mặt bình tĩnh:
- Thế giới có lúc nào mà dừng biến hóa đâu? Theo sự phát triển càng ngày càng đi lên của khoa học kỹ thuật, mỗi một ngày đều thay đổi rất lớn, giống như lăn cầu tuyết vậy. Kỹ thuật gen, chẳng qua chỉ là một vòng trong chuỗi biến hóa lớn này mà thôi, việc chúng ta phải làm là đưa đất nước chúng ta trong cái thế giới đang không ngừng biến hóa này đứng trên đỉnh của thế giới. Nếu lạc hậu thì sẽ bị đánh đổ, đó chính là đạo lý, tự cổ chí kim vẫn không hề thay đổi.
Tần Dương nghĩ ngợi một lát, bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Được rồi, kiến thức bị thiếu thốn dẫn tới hạn chế trí tưởng tượng của tôi, ông cứ nói đi, lần này tôi phải làm gì?
Long Vương cầm một tập tài liệu ra rồi đưa cho Tần Dương.
- Cậu cần phải lấy được một phần tư liệu liên quan tới kết quả nghiên cứu gần đây của Baer Enzyme từ viện nghiên cứu Haig của bọn họ, cái viện nghiên cứu Haig này nhìn bề ngoài giống như là một viện nghiên cứu tư nhân, nhưng thật ra thì sau lưng nó là cả một quân đội Anh Quốc, rất nhiều hạng mục nghiên cứu đều được quân đội Anh ở sau lưng thúc đẩy tài trợ.
Tần Dương mở ra văn kiện ra, bên trong cái văn kiện này là tư liệu về viện nghiên cứu Haig với một phần tư liệu sơ lược liên quan tới Bối Nhĩ Môi.
Tần Dương quét qua một lượt, rồi ngẩng đầu lên:
- Nói gì thì nói cũng phải có người cùng phối hợp chứ, nếu không, tôi một thân một mình, chẳng lẽ cầm súng vọt vào viện nghiên cứu, dùng súng chỉ vào đầu người ta bắt họ đem kết quả nghiên cứu cho tôi sao?
Trên mặt Diệp Tây Đông hiện ra một nụ cười thú vị:
- Nếu như cậu cầm súng xông vào, vậy chỉ có thể có một kết quả.
- Đúng?
Diệp Tây Đông cười ha hả nói:
- Kết quả là bị bắn thành cái sàng. Cái viện nghiên cứu Haig này có quân đội chống lưng, hơn nữa rất nhiều nghiên cứu đều là hạng mục do quân đội đưa ra, nếu như người ta chỉ cần cầm súng lao vào là có thể cướp kết quả hạng mục nghiên cứu bên trong đi, vậy viện nghiên cứu Haig đó sợ rằng sớm đã không tồn tại rồi.
Tần Dương nhún nhún vai:
- Cho nên, chúng ta có người có ở bên trong không?
- Đương nhiên là không có người bên trong, cho dù có người ở bên trong cũng vô ích, có điều mà, người của chúng ta có tiếp xúc với người bên trong, họ sẽ cung cấp cho chúng ta một số thứ, nhưng hiển nhiên không phải kết quả nghiên cứu nòng cốt.
Tiếp xúc với người ở bên trong sao?
Tần Dương cười cười, cái này đương nhiên là hắn hiểu.
Chiến tranh tình báo giữa quốc gia này với quốc gia khác, từ trước tới nay chưa hề dừng lại...