Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 504 - Chương 514: Đứng Cạnh Quan Sát Học Hỏi?

Chương 514: Đứng cạnh quan sát học hỏi?
 

Lincoln lái xe vào cổng chính của một tòa lâu đài to lớn tráng lệ, tòa lâu đài này nằm ở ngoại ô Luân Đôn, chiếm diện tích rộng lớn, đầu tiên chưa nói tới tòa thành to lớn đó, chỉ riêng vườn hoa rộng phía trước tòa thành thôi, cũng làm cho người ta phải líu lưỡi.

Ô tô tiến vào phía cổng sắt lớn, cứ dọc theo đường xi măng rộng bằng phẳng mà tiến thẳng vào, cuối cùng dừng ở một bãi đỗ xe rộng trước tòa thành kia.

Tần Dương bước xuống xe, quan sát tòa thành trước mặt, cười nói:

- Trước đây chỉ nhìn thấy những pháo đài to lớn này trên TV, đây là lần đầu tiên tôi tận mắt bước đến gần tòa thành như vậy.

Konnie mỉm cười nói:

Pháo đài hiện nay đúng là càng ngày càng ít dần rồi, đầu tiên chưa nói tới giá cả của một tòa thành thôi cũng không phải người bình thường nào có thể tiếp nhận được, mà do tuổi đời của tòa thành, hàng năm đều cần phải sửa chữa giữ gìn, khoản chi phí để giữ gìn này cũng là một con số trên trời, cũng không phải ai muốn ở thì có thể ở được.

Tần Dương cười tủm tỉm nói:

- Xem ra chú dì của cô đúng là đại phú hào nhỉ?

Konnie thản nhiên trả lời:

- Ừm, chú tôi có trong tay một tập đoàn công ty, rất có tiền.

Dưới sự hướng dẫn của Konnie Tần Dương đi về cửa chính tòa thành, mới đi được mấy bước, một ông lão áo mũ chỉnh tề xuất hiện trước mặt hai người, chào hỏi rất nho nhã lễ độ:

- Công chúa điện hạ, Tần tiên sinh, chào hai người.

Konnie hiển nhiên biết ông lão này, cười tủm tỉm nói:

- Tần, đây là Sipp, là quản gia của chú và dì tôi.

Sipp mỉm cười khom người về phía Tần Dương:

- Tần tiên sinh, mời đi theo tôi, công tước Kenrat và phu nhân đang đợi.

Tần Dương cũng không cảm thấy mất tự nhiên, mỉm cười nói:

- Cảm ơn.

Hai người đi theo Sipp vào tòa thành, rất nhanh, hắn đã nhìn thấy Công tước Kenrat và phu nhân Minna của ông ta, bởi vì Minna ngồi trên xe lăn, rất dễ nhận ra.

Konnie cười tủm tỉm chào hỏi:

- Chú Kenrat, dì Minna, cháu mang tiểu thần y về cho hai người đây.

Công tước Kenrat mỉm cười nói:

- Vất vả cháu rồi.

Công tước Kenrat chuyển ánh mắt qua nhìn Tần Dương, trong ánh mắt tràn đầy vẻ dò xét, hiển nhiên, đúng như trước đó đã nói, trong lòng bọn họ quả thật không có lòng tin lắm đối với một thanh niên hai mươi tuổi.

Mặc dù Konnie đã nói qua ngân châm cầm máu của Tần Dương vô cùng kì diệu, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy có chút gì đó không đáng tin cậy, chỉ vì Tần Dương là ân nhân cứu mạng của Konnie, chưa nói đến có thể giúp Minna chữa bệnh được hay không, dù sao vẫn nên tiếp đãi nhiệt tình.

Công tước Kenrat mỉm cười nhìn Tần Dương rồi đưa tay ra:

- Tần tiên sinh, đi đường vất vả rồi.

Thần sắc Tần Dương bình tĩnh mà thong dong, đưa tay ra:

- Kenrat tiên sinh, chào ngài.

Thân phận của vợ chồng Kenrat cao quý, người bình thường vốn không dễ gì nhận được sự đãi ngộ do chính bản thân họ ra mặt tiếp đãi như thế cả, nhưng nhìn khí chất ung dung bình tĩnh đó của Tần Dương, trong lòng Kenrat không khỏi có mấy phần hi vọng.

Tuổi còn trẻ như thế, lại có thể có được sự bình tĩnh thong dong như thế, điều này cho thấy nội tâm của hắn đủ mạnh mẽ mà tự tin, chuyện này chỉ có thể nói lên một điều rằng Tần Dương là người có bản lĩnh thật sự, huống chi Konnie từng nói, Tần Dương hai mươi tuổi cũng đã sáng lập ra một công ty trị giá mấy ngàn vạn, chỉ riêng điểm này thôi cũng khiến cho người khác không thể xem thường.

Sáng lập và thừa kế, đây là hai chuyện hoàn toàn khác biệt nhau.

Tần Dương và công tước Kenrat chào hỏi xong, lại mỉm cười nhìn qua Minna xinh đẹp và đoan trang đang ngồi trên xe lăn bên cạnh mỉm cười nói:

- Phu nhân, chào cô!

Minna cười tủm tỉm nói:

- Tần tiên sinh, chào cậu, trước đó nghe Konnie nhắc đến cậu suốt, rốt cuộc bây giờ mới gặp được cậu, quả nhiên là tuổi trẻ tài cao.

Sau một hồi chào hỏi đơn giản xong, Tần Dương được Sipp đưa đến phòng khách nghỉ ngơi. Nhìn bóng Tần Dương biến mất, Minna nhìn Konnie trêu ghẹo nói:

- Là một chàng trai anh tuấn đó, đáng tiếc không phải người Anh chúng ta, bằng không thì, Konnie cháu hoàn toàn có thể tiến tới đó.

Konnie cười hì hì một tiếng:

- Dì nói gì thế ạ, cháu và cậu ấy là bạn bè, cậu ấy có người thương rồi, lần này mời cậu ấy tới, không phải cũng là để trị bệnh cho dì sao?

Minna cười nói:

- Được, được, vẫn là Konnie của chúng ta có lòng. Dù có thể chữa khỏi hay không, dì cũng rất vui.

Konnie an ủi:

- Dì, người yên tâm đi, trên đường tới đây, Tần Dương đã nói, qua hết mùa hè này, dì chắc chắn có thể tự mình đi bộ được.

Minna ngây ra một lúc, trong ánh mắt lộ ra chút chờ mong:

- Thật sao?

Ánh mắt công tước Kenrat bên cạnh cũng có phần mừng rỡ:

- Cậu ấy như vậy nói thật sao? Cháu cảm thấy tin được không?

Konnie gật đầu khẳng định:

- Tin chứ ạ, con người cậu ấy nói chuyện làm việc cực kì ổn thỏa, trước giờ không khoác lác. Cậu ấy đã nói có thể trị được, vậy nhất định là có thể trị được. Chú, chú biết không, cậu ấy có một đôi tay y thuật ngân châm rất thần kỳ, cháu nghe bác sĩ đó kể, trên xe lửa một người phụ nữ có thai xuất huyết rất nhiều, mà cậu ấy chỉ dựa vào mấy cây ngân châm là làm cho máu ngừng chảy lại rồi...

Vợ chồng Kenrat mặc dù không hiểu y thuật, nhưng cũng biết ra nhiều máu là rất kinh khủng, việc này mặc dù Konnie đã nói qua, dù bây giờ nhắc lại lần nữa, nhưng trong lòng hai người vẫn có mấy phần hi vọng.

- Được, nếu quả thật cậu ấy có thể chữa khỏi cho dì của cháu, chú nhất định sẽ không bạc đãi cậu ấy đâu.

Konnie cau mũi một cái, nghịch ngợm nói:

- Người ta cũng đâu có không thiếu tiền đâu, công ty mấy ngàn vạn cũng vứt cho người khác quản lý.

Công tước Kenrat hiển nhiên cũng rất thích Konnie, không kề cảm thấy khó chịu cười nói:

- Được, được, được, chỉ cần có thể chữa khỏi, thế nào cũng được hết, tóm lại không thể để cho cháu uổng công chạy một chuyến.

Konnie ngồi xuống trước mặt xe lăn của Minna, nắm lấy tay Minna, cười nói:

- Dì, không cần lo lắng, dì nhất định sẽ lại có thể đứng lên được thôi.

Minna đưa tay nắm lấy tay Konnie, thần thái hòa nhã cười nói:

- Ừm, dì tin cháu.

Tần Dương tắm rửa rồi thay một bộ quần áo sau đó lại lần xuất hiện trước mặt vợ chồng Kenrat, cũng không nhiều lời, trực tiếp cười nói:

- Phu nhân, toàn bộ kết quả kiểm tra của cô tôi đều đã xem qua, nếu có thể, bây giờ tôi sẽ kiểm tra cho cô trước.

Minna mỉm cười nói:

- Tần tiên sinh, cậu đường xa đến đây, đi đường mỏi mệt, hay là hôm nay cứ nghỉ ngơi trước đã, ngày mai tinh thần tốt hơn rồi hãy kiểm tra?

Tần Dương cười cười nói:

- Không có việc gì, trên máy bay đi ngủ đủ rồi, lần này tôi tới đây chủ yếu chính chữa bệnh cho phu nhân, vẫn nên làm việc chính trước đã rồi nói những chuyện khác sau.

Kenrat thấy Tần Dương làm việc nhanh gọn, không hề dài dòng, chỉ riêng phần phong cách làm việc này đã khiến lòng người ổn định hơn không ít, liền cười nói:

- Vậy được, Tần tiên sinh, cậu cần thêm công cụ hay đồ dùng gì khác không?

Tần Dương lắc đầu:

- Một căm phòng yên tĩnh là được, những thứ khác đều không cần, tôi mang theo ngân châm, là đủ rồi.

Kenrat cười nói:

- Được.

Hơi dừng lại một chút, Kenrat do dự nói:

- Vợ của tôi có một vị bác sĩ hàng ngày vẫn luôn phụ trách trị liệu và huấn luyện hồi phục cho cô ấy, có thể cho ông ta đứng bên cạnh quan sát học hỏi một chút không?

Sắc mặt Konnie hơi biến đổi, trong ánh mắt có chút hồi hộp, quay đầu nhìn về phía Tần Dương, chỉ sợ Tần Dương không vui, mặc dù Kenrat nói rất khéo léo, nhưng ai cũng nghe được ý tứ trong đó.

Đứng cạnh quan sát học tập là giả, không yên lòng là thật, ở bên cạnh không gì ngoài giám sát, điều này là sự không tín nhiệm đối với Tần Dương, mà những người có bản lĩnh thường kiêng kỵ nhất là điều này.

Nếu ông hoài nghi tôi, vậy mời tôi tới làm gì?

Sắc mặt Tần Dương bình tĩnh, không có bất kỳ sự tức giận gì, mỉm cười nói:

- Không có vấn đề gì.

Kenrat thở dài một hơi, vươn tay ra:

- Tần tiên sinh, mời!
Bình Luận (0)
Comment