Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 511 - Chương 521: Thật Là Đúng Lúc Quá Mà

Chương 521: Thật là đúng lúc quá mà
 

Tần Dương quay đầu lại, thì nhìn thấy một nam thanh niên áo mũ chỉnh tề, đang bước nhanh tới, đứng lại ngay trước mặt Konnie, vô cùng nho nhã khom người xuống.

Konnie mỉm cười nói:

- Brewer tiên sinh, chào ngài.

Brewer dáng người cao gầy tóc hơi xoăn, đứng thẳng người lại, nhìn chăm chú vào gương mặt Konnie, ánh mắt có phần nhiệt tình.

- Đã lâu không gặp, điện hạ càng ngày càng đẹp lên.

Konnie mỉm cười nói:

- Brewer tiên sinh, cám ơn lời khen ngợi của ngài... Những người khác, bọn họ đều tới cả rồi chứ?

Brewer gật đầu, ánh mắt rất tự nhiên chuyển về phía Tần Dương:

- Đúng vậy, bọn họ đều đã đến. Vị này là?

Konnie nghiêng người giải thích:

- Tần Dương, là bạn tốt người Hoa Hạ của tôi.

Mắt Brewer hơi nheo lại, mỉm cười đưa tay ra:

- Brewer, Brewer. Eaton rất hân hạnh được biết cậu.

Tần Dương đưa tay bắt lấy:

- Tần Dương, rất hân hạnh được gặp anh.

Sau mấy câu hàn huyên đơn giản, Brewer hướng dẫn hai người đi vào bên trong hội sở, đồng thời cười nói:

- Hai tên Jules và Mickey gần đây càng đấu càng dữ, nghe nói hôm nay chúng nó chuẩn bị đích thân ra trận, đánh cược một ván. Mà thấy bảo tiền đặt cược cũng không nhỏ.

Konnie cười nói:

- Snooker sao?

Brewer cười:

- Đúng vậy, trước đó bọn hắn ở trường đua ngựa đã cược qua một ván, Jules may mắn thắng, sau đó giễu cợt Mickey cả tháng trời. Mickey làm sao nhịn được cơn tức này, cho nên lại hẹn Jules cược lại một trận, tự mình đích thân đánh bi-a. Jules cũng tinh thông bi-a, nên sảng khoái đồng ý ngay.

Konnie mỉm cười, nụ cười có phần thận trọng:

- Xem chừng chúng ta có phúc được xem rồi.

Tần Dương thấy bộ dáng Konnie cười như vậy, không nhịn được mà bĩu môi. Xem ra nhận xét của hắn quả thực không sai.

Đúng là quá thận trọng.

Lúc ở cùng với hắn, Konnie buồn cười thì cười, không che giấu chút nào, trông cũng không giả chút nào. Nhưng bây giờ thì lại cười không lộ răng, cũng không biết cô ấy làm như vậy có mệt hay không nữa.

Tần Dương lặng lẽ bĩu môi, nhưng Konnie lại nhìn thấy được. Thừa dịp Brewer đi phía trước không chú ý, cô quay đầu về phía Tần Dương làm một cái mặt quỷ, sau đó làm động tác mấp máy môi, lặp lại câu trước đó chính Tần Dương đã nói "Thận trọng".

Tần Dương bị động tác này của Konnie làm chọc cười, gương mặt cũng không nhịn được mà hiện lên vài phần tươi tỉnh.

Brewer vừa quay đầu lại, thì nhìn thấy cả Tần Dương và Konnie đều đang cười chúm chím, ánh mắt giao nhau dường như có gì đó rất ăn ý vậy. Ánh mắt gã không khỏi thoáng thay đổi, nhưng cũng rất nhanh chóng trở về trạng thái ban đầu.

Băng qua một hành lang, Brewer đẩy hai cánh cửa ra, Tần Dương đi bên cạnh Konnie bước vào, ánh mắt lướt nhanh một vòng bên trong căn phòng.

Đây là một gian phòng rất lớn, ánh sáng từ mấy bức tường kính rọi vào, làm cho cả căn phòng đều vô cùng sáng sủa. Trong phòng có kệ rượu cất giữ các loại rượu, còn có ghế sô pha, bàn bóng bàn. Ở sát phía bên ngoài, ngay phía sau dường như là một sân cỏ, còn có thể đánh gôn.

Trong phòng có cả trai lẫn gái, mỗi người đều quần áo chỉnh tề, đang nhàn nhã uống rượu. Mà đám người này lại chia thành hai phe khá rõ ràng, xem ra bầu không khí dường như cũng không phải hoà thuận cho lắm.

Konnie thấp giọng giới thiệu cho Tần Dương:

- Người mặc áo sơ mi hoa bên trái kia chính là Jules, cha hắn là chủ tịch ngân hàng thương mại Luân Đôn. Tên nhóc mập bên phải kia là Mickey, cha cậu ta là viện trưởng của một viện nghiên cứu rất nổi danh. Hai người bọn họ không ưa nhau đã lâu rồi, lần nào đ- ng mặt cũng phải kèn cựa.

Ánh mắt Tần Dương liếc qua hai người, rồi dừng lại trên người thằng nhóc mập kia:

- Viện nghiên cứu gì cơ?

Brewer ở trước đương nhiên nghe được đoạn đối thoại của hai người, mỉm cười nói xen vào:

- Viện nghiên cứu Hagrid, là một viện nghiên cứu thiết bị tổng hợp cả quân dụng và dân dụng. Có quân đội đứng sau, cho nên có địa vị rất đặc biệt. Vì vậy mà Mickey mới có lực để mà đấu với Jules.

Viện nghiên cứu Hagrid?

Mắt Tần Dương hơi nheo lại, nhiệm vụ chính của hắn là phải tới viện nghiên cứu Hagrid lấy cắp một phần liên quan đến kết quả nghiên cứu liên quan tới bayer enzyme, chẳng qua là chưa đi tìm người để liên hệ. Vậy mà giờ lại đ- ng phải con trai viện trưởng viện nghiên cứu Hagrid ngay tại đây?

Sao mà khéo như vậy chứ !

Trong lòng Tần Dương kinh ngạc cảm thán một hồi. Nhưng nghĩ lại, thật ra thì cũng rất dễ hiểu.

Mỗi một tầng lớp đều có một vòng tròn của nó, thế hệ đời thứ hai giống như những người này đương nhiên cũng có một vòng tròn quan hệ. Mấy ngày nay Tần Dương đi cùng với Konnie, gặp gỡ và quen biết không ít những người thuộc đời thứ hai như thế. Bây giờ gặp trúng Mickey, mặc dù có trùng hợp thật, nhưng cũng không phải là trùng hợp đến mức khó hiểu.

Một vòng tròn như vậy, qua qua lại lại, có ai mà không biết ai chứ?

Trong lòng Tần Dương liền cảm thấy có chút thú vị. Mặc dù với thân phận này của hắn thì hiện tại không thích hợp để lộ ra điều gì, nhưng tóm lại vẫn có thể tìm hiểu nhiều thêm một chút.

- Công chúa điện hạ, chào cô!

Sự xuất hiện của Konnie lại làm dấy lên một đợt chào hỏi. Bất kể là Jules hay là Mickey, còn có các thanh niên nam nữ khác, đều đứng lên và cung kính chào hỏi.

Konnie mặc dù là người thừa kế thứ năm, cơ bản không có hi vọng kế thừa vị trí nữ vương, nhưng chung quy cô vẫn là công chúa. Chỉ riêng cái chức danh này, cũng đủ để cho tất cả mọi người duy trì đầy đủ sự tôn kính rồi. Hơn nữa Konnie lại xinh đẹp, còn thường xuyên thay mặt hoàng gia Anh quốc đi nước ngoài, đương nhiên càng làm cho người khác chú ý hơn.

Tần Dương nghe những lời chào hỏi và tự giới thiệu này mà trong lòng cảm thán. Dù chỉ là một buổi hội họp nhỏ như thế, nhưng những người ở đây đều không ai tầm thường cả. Ở đây hoặc là có tước vị, hoặc là phú hào có địa vị xã hội rất cao, hoặc là quan chức có vị trí quan trọng.

Konnie giới thiệu Tần Dương. Sau khi biết Tần Dương chỉ là một sinh viên Hoa Hạ, những người này tỏ thái độ hữu nghị một cách rất thận trọng với Tần Dương xong lại chuyển ánh mắt qua phía Konnie.

Tần Dương cũng không cảm thấy kinh ngạc gì với chuyện này. Ở Anh quốc, xuất hiện cùng lúc với Konnie, nhìn chung sẽ có tình huống như vậy xảy ra.

Tần Dương vẫy tay ra hiệu gọi người phục vụ, lấy một ly nước. Hắn ngồi xuống ghế sa lon ở bên cạnh, quan sát quang cảnh trước mặt tựa như xem tivi vậy.

Cả hai người Jules và Mickey đều rất sôi nổi, hiển nhiên bọn họ đều hi vọng có thể thể hiện một phen trước mặt Konnie. Không cần Konnie hỏi thăm, cả hai người đã rất gay gắt nói ra chuyện cá cược với nhau rồi.

Nguyên nhân mà hai người họ xảy ra mâu thuẫn cũng rất đơn giản. Trong một lần tụ tập, Mickey dẫn theo một người bạn gái đến, nhưng ngay đêm hôm đó người bạn gái này lại bị Jules tán tỉnh được và lên giường với hắn. Điều này khiến Mickey vô cùng mất mặt, cho nên mối thù này coi như từ đó mà ra.

Tần Dương so sánh hai người với nhau, Jules thì cao ráo, anh tuấn, lễ độ nho nhã, ăn nói khéo léo. M ickey thì lại thấp mập tròn. Cho dù là xét về thân cao, tướng mạo, hay là ăn nói, đều kém hơn so với Jules rất nhiều. Cũng khó trách bạn gái cậu ta bị Jules đoạt đi mất.

Ở trước mặt Konnie, Jules nói lời hay ý đẹp, nho nhã lễ độ bao nhiêu, thì Mickey lại thua bè kém bạn bấy nhiêu. Cậu ta bị ép đến mặt đỏ tía tai, muốn nổi nóng nhưng lại kiêng dè Konnie, vẻ mặt có phần khó chịu.

- Jules, đừng nhiều lời. Tới đây quyết một ván phân thắng bại đi, hôm nay tao nhất định phải báo thù!

Mickey không thể nhịn được nữa, cuối cùng cũng mở miệng khiêu chiến Jules.

Jules nhìn về phía công chúa Konnie mỉm cười nho nhã, lúc này mới đứng lên, nho nhã nói:

- Mickey, lúc trước mày đã thua tao một lần, lần này mày cũng sẽ thua thôi. Thế này đi, nếu như mày chịu nhận thua, thì trận này không cần phải đấu nữa. Tiền đặt cược của mày tao cũng không cần, thế nào?

Mặt Mickey đỏ lên, lớn tiếng nói:

- Muốn tao nhận thua, không có cửa đâu! Hôm nay tao nhất định sẽ thắng!

Tần Dương quan sát hai bên so khí thế, trong lòng thầm cân nhắc. Jules thần sắc bình tĩnh tự tại, e là nắm chắc phần thắng trong tay, Mickey thua là chắc rồi.

Hắn có nên giúp Mickey một tay hay không đây?
Bình Luận (0)
Comment