Chương 535: Tác chiến nhiều tuyến
Tư Đồ Hương lẳng lặng nhìn Tần Dương. Tần Dương nâng ly trà, nhấp một ngụm, khóe miệng hơi nhếch lên.
Nở nụ cười lạnh lùng.
Tần Dương cũng không phải là một người bá đạo, hắn cũng sẽ không chủ động muốn giết người. Trừ phi đã xác định đối phương thật sự muốn giết mình.
Tựa như Lý Quân Hạo, Lý Nam Thiên. Hắn đã xác nhận bọn họ sẽ không từ thủ đoạn nào để giết chết bản thân. Vậy thì Tần Dương nhất định sẽ phản kích, giết chết Lý Quân Hạo, sau đó chủ động đặt bẫy, giết chết Lý Nam Thiên.
Đối với kẻ địch, cho tới tận bây giờ Tần Dương đều chưa từng biết nương tay là gì.
Sở dĩ tới tận bây giờ hắn vẫn chưa ra tay với Tư Đồ Hương, chính là vì cân nhắc từ nhiều phương diện. Thứ nhất dường như Tư Đồ Hương cũng không có ý muốn giết chết mình, thứ hai sư phụ cũng đã nói cô ta là con của người quen cũ, thứ ba hai người cũng không có thù hận sống chết gì cả. Chẳng qua bây giờ Từ Đồ Hương đã ra tay với mình hai lần, nên Tần Dương nhất định phải xác nhận thái độ của cô ta, rồi mới làm ra phản kích cần có, thậm chí chủ động tấn công.
Tần Dương tin tưởng lời nói của Tư Đồ Hương, cũng như tin tưởng lần tập kích ô tô kia không phải do cô ta đứng đằng sau giật dây.
Đây là một loại trực giác.
Huống chi dù gì thì Tư Đồ Hương cũng là đệ tử của Lục Thiên Sinh, Chủ tịch của tập đoàn Hoàn Vũ. Sự kiêu ngạo đã ngấm vào trong xương kia của cô khiến cho cô khinh thường nói dối. Nếu thật sự do cô ta làm, chẳng lẽ cô ta không dám thừa nhận sao?
Tư Đồ Hương mơ hồ cảm nhận được sự lãnh lẽo toát ra từ nụ cười của Tần Dương. Thật ra cô muốn quyết đấu một trận thư hùng với Tần Dương hơn, nhưng trong lòng cô còn một chấp niệm to lớn vẫn chưa giải quyết được.
Cô vẫn chưa báo được thù cho cha mẹ!
Kẻ thù của cô vẫn còn sống rất tốt. Nếu như cô chết rồi, vậy thì sẽ chẳng còn ai báo thù thay cho cha mẹ cô nữa.
Hai hàng mi của Tư Đồ Hương cụp xuống, nhìn vào ly cà phê.
- Bây giờ tôi không thể nào cho cậu một câu trả lời chính xác được. Tôi cần xin ý kiến của sư phụ.
Tần Dương ừ một tiếng, cũng không hối cô:
- Được, vậy khi nào có đáp án thì gọi điện báo cho tôi. Sống chết hoặc là thắng thua, một lời quyết định!
Tần Dương nói không gượng gạo, cũng không nghiêm khắc. Nhưng giờ phút này trong lời nói của hắn lại ẩn chứa sự sắc bén, tựa như bảo kiếm đã ra khỏi vỏ vậy.
Tư Đồ Hương nhìn thẳng về phía Tần Dương, giọng nói mang theo sự lạnh lùng và nghiêm túc:
- Tốt, tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời chính xác. Trước lúc đó, tôi sẽ không ra tay đối phó anh nữa!
- OK!
Tư Đồ Hương đứng lên:
- Gặp lại sau!
- Chờ chút!
Tư Đồ Hương quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Tần Dương, không nói tiếng nào.
Tần Dương khẽ hỏi:
- Tôi muốn hỏi một câu. Cô đã ra tay với tôi hai lần, ý đồ đều là bắt cóc tôi hoặc là chế ngự tôi. Vậy sau khi bắt được tôi thì cô định làm gì?
Tư Đồ Hương lạnh giọng:
- Vốn tôi định sau khi bắt được anh, thì tìm một chỗ làm anh xấu hổ một phen, quay video lại. Cuối cùng thì phá hủy đan điền của anh, để anh không thể nào tu hành nữa, sau đó thì thả anh ra...
Nét mặt của Tần Dương vẫn y như cũ, ngược lại còn cười nói:
- Còn tốt, còn tốt. Được, chúng ta sau này còn gặp lại!
Tư Đồ Hương cũng không nói thêm tiếng nào, nhanh chóng quay người rời đi.
Tần Dương vẫn ngồi ở vị trí cũ, lại chậm rãi ung dung uống mấy ngụm trà. Sau đó hắn mới tính tiền, đi thang máy lên lầu, về gian phòng của mình.
Sau khi khóa cửa lại, Tần Dương cởi quần áo ra, sờ bả vai. Trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười khổ.
Người phụ nữ này ra tay chẳng nhẹ nhàng chút nào. Một đấm này mà đánh thẳng, e rằng mình phải mất mấy đoạn xương sườn chứ chả chơi!
Tần Dương cũng không hỏi Tư Đồ Hương làm sao tìm được mình. Bởi vì đáp án rất đơn giản, lúc đặt phòng mình có dùng hộ chiếu. Chỉ cần là người có quan hệ, có thủ đoạn thì muốn điều tra ra tin tức sử dụng hộ chiếu của mình cũng không khó. Đây cũng là lý do tại sao lúc trước Tư Đồ Hương không xuất hiện, mà sau khi mình vào ở trong khách sạn, cô ta lại tìm tới nơi rất nhanh.
Tần Dương cũng không hỏi người đàn ông đeo mặt nạ kia là ai. Bởi vì không cần biết hắn là ai, đã là người giúp đỡ Tư Đồ Hương, thì đều là kẻ thù hoặc là đối thủ của mình.
Tần Dương tắm một trận cho thật đã, lại nghĩ tới mấy chuyện mà mình gặp phải gần đây, Tần Dương không khỏi cảm thấy đau đầu.
Vốn nhiệm vụ chỉ đơn giản là đánh cắp kết quả nghiên cứu của Baer Enzyme, cuối cùng lại phát hiện cha bị truy sát, lại phát hiện ra cha mình cũng là đặc công. Bây giờ thì đối thủ của mình lại đuổi tới tận Ingalls, bản thân còn phải ứng phó với vợ chồng Công tước Kenrat và Công chúa Connie. Mấy thứ này chả khác nào tác chiến dây chuyền cả, tuyệt đối không thể phạm sai lầm dù chỉ là một chút. Một khi xảy ra vấn đề, e rằng thân phận của mình sẽ bị lộ ra ánh sáng. Đến lúc đó sẽ càng có thêm nhiều phiền phức hơn nữa xuất hiện.
Đúng là phiền mà!
..
Giữa trưa ngày thứ hai Tần Dương nhận được điện thoại của Tri Chu, báo gã đã làm xong đồ vật Tần Dương cần.
Tần Dương lái xe rời khỏi khách sạn tới chỗ ẩn nấp, sau khi thay quần áo xong, thì mới chạy tới chỗ của Tri Chu, lấy một túi đồ đi rồi mang về.
Lần này trong túi du lịch có không ít đồ. Một con dao có thể dễ dàng cắt đứt thủy tinh công nghiệp, một sợi dây thừng rất mảnh nhưng lại rất bền, súng bắn đinh chạy bằng điện, súng gây mê hạng nặng, giấy thông hành, bao tay cực mỏng làm từ dấu vân tay của Martin, một chiếc smart phone, thậm chí còn có nguyên một bộ đồng phục của nhân viên chữa cháy…
Sau khi Tần Dương kiểm tra kỹ tất cả đồ vật. Hắn trải ra một tấm bản đồ sở nghiên cứu cùng với ảnh chụp lập thể, sau đó cẩn thận sắp xếp hành động trong kế hoạch của mình.
Tần Dương nhắm mắt lại, tính toán lại từng chi tiết của kế hoạch trong đầu. Bởi vì hắn đã từng tới tầng 26, nên biết rất rõ về tầng này, tất cả mặt phẳng đều biến thành lập thể, hiện lên trong đầu của hắn.
Thật lâu sau, hắn mở mắt, lại lần nữa xem dự báo thời tiết của Luân Đôn.
Cuối cùng, hắn quyết định hành động sẽ bắt đầu vào buổi tối ngày mai. Dựa theo dự báo thời tiết, ngày hôm đó sẽ có một cơn mưa nhỏ.
Thời tiết âm u kèm mưa nhỏ sẽ không gây ảnh hưởng tới thế lửa, nhưng sẽ làm cho tầm nhìn xung quanh bị hạn chế, thích hợp cho Tần Dương hành động. Bởi vì kế hoạch của Tần Dương là sau khi đến tầng 26 thì sẽ đu dây xuống tầng 24, tiến vào trong thông qua một ô cửa sổ bị hỏng phía bên hông.
Mỗi một hạng mục đều được quản lý riêng, Tần Dương không thể nào trực tiếp đi vào trong tầng 24 nơi chứa hạng mục nghiên cứu của Baer Enzyme được. Dù cho tầng 26 có bị cháy, cho dù hắn có mặc đồ của lính cứu hỏa, cũng không được vào!
Huống chi, hắn đã chuẩn bị dùng thân phận của nhân viên chữa cháy để tiến vào, thì tất nhiên cũng sẽ cần dùng thân phận của nhân viên chữa cháy để rời đi. Đây cũng chính là lý do vì sao hắn nhất định phải di chuyển mà không để cho ai biết. Nhất định phải hoàn thành trong thời gian những người khác đang dập lửa, nếu không thì sẽ rất dễ bị lộ thân phận.
Sau khi Tần Dương hoàn thành xong tất cả các bước chuẩn bị, an tâm chờ đợi. Mà ở thời điểm này, bỗng nhiên hắn lại nhận được điện thoại của cha.
- Tối nay ta phải hành động, cần trợ giúp, con có thể tới giúp ta được không?
Tần Dương không chút do dự đồng ý:
- Có thời gian. Giờ cha đang ở đâu?
Tần Hoa đọc một địa chỉ, vị trí ở phía tây Luân Đôn
- Con cứ tới thẳng đây là được, vật dụng cần thiết ta đã chuẩn bị hết cho con rồi... Sẽ không bại lộ thân phận của con chứ ?
Tần Dương cười nói:
- Con nghĩ chờ tới lúc cha nhìn thấy con, e rằng ngay cả cha cũng không nhận ra con đâu.