Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 528 - Chương 538: Kẻ Xâm Nhập Vs Kẻ Xâm Nhập

Chương 538: Kẻ xâm nhập vs kẻ xâm nhập
 

Kim đồng hồ lặng yên chỉ hướng ba giờ, nét mặt Tần Hoa trở nên cực kỳ nghiêm túc:

- Hành động!

Tần Dương đã sớm trang bị xong hết tất cả, quay đầu lại nói:

- Trước đó, con chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày có thể kề vai chiến đấu với cha, loại cảm giác này rất tốt.

Tần Hoa nghiêm túc vỗ vai Tần Dương:

- Chú ý an toàn.

- Yên tâm đi. Cho dù có bị phát hiện, một mình con cũng có thể giải quyết hết được. Cũng không phải là việc gì khó cả.

Tần Dương cũng không nhiều lời nữa, quay người xuống xe. Chẳng mấy chốc hắn đã men theo bóng đêm đi về phía tường vây bằng lưới sắt, sau đó lấy từ trong túi quần ra một cái kìm nhỏ. Đây là dụng cụ cắt chuyên dụng được hóa cứng bằng CO2 dạng laser. Mặc dù rất nhỏ, cũng không lớn hơn cái cắt móng tay bao nhiêu, nhưng cắt lưới sắt không khác gì cắt mì sợi cả.

Thoáng chốc, Tần Dương đã cắt ở trên tâm lưới sắt ra một cái lỗ lớn vừa đủ để Tần Dương chui vào. Hắn vừa mới chui vào đi được không bao xa, có hai con chó săn to lớn dường như đã đánh hơi được gì đó đã cảnh giác nhìn sang phía bên này.

Tần Dương ở bụi cỏ móc ra súng gây mê, nhắm về phía hai con chó săn kia, bóp cò.

Hai con chó săn nằm gục luôn xuống đất.

Tần Dương thừa dịp lính canh cầm súng bên ngoài quay người sang hướng khác, khom lưng lại như mèo, nhanh chóng vọt vào. Sau đó dán thẳng lưng sát vách tường.

Tần Dương đi thêm một đoạn nữa, tới góc tường. Hắn đeo lên một đôi bao tay, sau đó trực tiếp chống tay vào vách tường hai bên góc, giống như một con thằn lằn ẩn núp trong bóng tối, từ từ bò lên cao.

Tần Dương cứ nhẹ nhàng thả lỏng bò lên tầng cao nhất của biệt thự, khi gần tới lan can tầng cao nhất thì dừng lại. Mà ở một chỗ cách lan can không xa thì đang có một tay lính cầm súng, chính là tên tuần tra ở trên mái nhà.

Tần Dương lẳng lặng chờ. Khi nghe tiếng bước chân tới gần, Tần Dương không nhúc nhích.

Tần Dương nghe thấy được tiếng bước chân của người này đang dừng lại ở vị trí lan can ngay phía trên đầu mình một cách rõ ràng, cách nhau chỉ khoảng một mét.

Người đàn ông cầm súng kia nhìn xung quanh một vòng, nhưng không hề nghĩ rằng đang có một người dán vào trên vách tường cao chót vót trước mắt mình. Sau khi quan sát xong, hắn xoay người, đi về một phía khác.

Tần Dương đưa tay chụp lấy cạnh bên của lan can, sau đó kéo cả người mình lên. Hắn giơ súng gây mê lên nhắm vào người đàn ông kia rồi bóp cò.

Người đàn ông kia chỉ cảm thấy hơi đau phía sau ót, theo thói quen thò tay ra sờ, lại chạm vào một mũi kim. Gã bèn rút mũi kim ra, trên mặt hiện rõ sự sợ hãi. Đang muốn la lên thì toàn thân gã đã bị tê liệt hoàn toàn, cơ thể mềm oặt ra rồi ngã về phía sau.

Chỉ trong thời gian hai giây ngắn ngủi, Tần Dương đã thành công leo lên lan can. Sau đó hắn nhảy một cái, duỗi hai tay ra, một tay bắt chụp người đàn ông đang ngã xuống. Tay còn lại thì chụp được khẩu súng tự động loại nhỏ mà người này đang vác.

Tần Dương nhẹ nhàng đặt cơ thể người đó nằm xuống, tiện tay đeo khẩu súng tự động này lên người. Hắn rút hai băng đạn bên hông đối phương ra, bỏ vào túi quần.

Dù Tần Dương không có ý định chiến đấu với đối phương, nhưng dù sao cũng phải chuẩn bị tốt cho những tình huống phát sinh ngoài ý muốn. Chuẩn bị đủ đạn dược không bao giờ là sai.

Tần Dương nghiêng người đưa tay chạm vào một bên lan can, sau đó cố định một đầu của sợi dây thừng lên đó. Thừa dịp lính gác phía dưới quay đầu, Tần Dương nhanh chóng nhẹ nhàng trượt xuống phía dưới, hạ chân tại bồn hoa trên một ban công khác.

Tần Dương đáp xuống nhưng không gây ra bất kỳ tiếng động gì, sau đó lần mò về phía phòng.

Thân phận của Norca rất đặc biệt, hẳn sẽ là một người khách quan trọng của chủ nhân tòa dinh thự này. Nơi hắn ngủ lại nhất định phải là phòng có bồn hoa trên ban công. Còn nếu như không phải, vậy thì có chút rắc rối rồi, cần phải bỏ ra nhiều thời gian hơn để đi tìm.

Tần Dương lặng lẽ phá vỡ khóa của cửa sổ thủy tinh, nhẹ nhàng đi vào trong phòng. Có một người đàn ông mặc quần cộc đang nằm ngủ trên giường, có vẻ đang ngủ rất say.

Tần Dương nhìn thoáng qua mặt của người đàn ông này, thở phào nhẹ nhõm.

Norca!

Không sai, chính là hắn!

Tần Dương lấy một cái ống chích ra từ trong túi quần, đi về phía trước, trực tiếp đâm vào cổ của gã.

Trong nháy mắt dung dịch chảy vào trong thân thể Norca, Norca lập tức tỉnh dậy, mở mắt, há to miệng. Nhưng tay của Tần Dương cũng đã bịt kín miệng gã lại rồi.

Mấy giây sau, toàn thân Norca không còn cử động nữa, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh. Thuốc mê cực mạnh, sẽ làm cho hắn hoàn toàn hôn mê trong vòng vài giờ đồng hồ. Ở trong khoảng thời gian này, cho dù có dùng dao đâm thì gã cũng sẽ không phản ứng gì cả.

Tần Dương đỡ Norca lên rồi vác ở trên lưng, sau đó lấy ra dây lưng dài đã sớm chuẩn bị kỹ từ trước, rồi cột gã lên lưng mình.

Tên này thân thể khỏe mạnh, ít nhất cũng có 80 kg, người bình thường e rằng chẳng thể nào cõng nổi. Cũng may Tần Dương là người tu hành đã đạt tới Tiểu Thành cảnh, tính chất của thân thể vượt xa người thường, cõng một tên như thế này thì hoàn toàn không vấn đề gì.

Ngay tại lúc Tần Dương vừa mới buộc dây xong, đang cõng Norca đứng lên thì bỗng nhiên ngoài cửa truyền tới một tiếng vang trầm đ- c. Tựa như có thứ gì đó vừa mới ngã xuống đất vậy.

Tần Dương rùng mình, cúi thấp người xuống. Hắn giơ khẩu súng tự động loại nhỏ kia lên, nhắm ngay cửa ra vào.

Ngoài cửa trở nên yên tĩnh, nhưng Tần Dương lại nghe thấy có tiếng bước chân nhích gần tới cửa ra vào, sau đó có một món đồ gì đó chọc vào lỗ khóa. Hai giây sau, lỗ khóa phát ra tiếng lạch cạch trong trẻo, xem ra ổ khóa đã bị người ở bên ngoài mở.

Cửa từ từ mở, bên ngoài cửa ra vào lại không có ai. Hiển nhiên là người mở cửa đã nấp ở đâu đó.

Tần Dương lẳng lặng chờ, hắn tuyệt đối không nghĩ tới sẽ phải chạm trán với một kẻ xâm nhập khác. Hiển nhiên tên phía ngoài cửa này tới cũng là vì Norca.

Cha đã từng nói qua, bây giờ không chỉ có mình hắn nhìn canh me tay buôn súng ống đạn được lậu này. Còn có CIA của Mỹ, M6 của Ingalls, KGB (tổ chức gián điệp Liên Xô) của Nga đều muốn lấy được tập tài liệu trong tay tên buôn lậu kia. Mà Norca lại là đầu mối quan trọng trong việc tìm kiếm tay buôn ấy. Vào lúc cha tìm thấy Norca, hiển nhiên là những người khác cũng tìm được hắn.

Một người nghiêng người xuất hiện ở cửa ra vào, khẩu súng trong tay chi thẳng vào trong phòng, hơn nữa còn chỉ thẳng về phía Tần Dương.

Tần Dương không chút do dự bóp cò súng.

"Cộc cộc cộc!"

Đạn từ khẩu súng tự động loại nhỏ bắn ra, đập vào cửa và vách tường làm cho mảnh vỡ bắn tung toé.

Người ở ngoài cửa kia trực tiếp rụt trở về, Tần Dương thì cõng Norca chạy nhanh về phía ban công. Cửa ra vào bị chặn lại, hiển nhiên là không đi được, chỉ còn cách đi con đường thứ hai.

Tần Dương chạy tới ban công, lại đưa tay bắn một loạt đạn về phía tên đang thò đầu vào cửa, làm cho đối phương lại phải rụt đầu lại. Sau đó chạy thật nhanh trên ban công.

"C-K- Í- T.. T... T!"

Bàn chân của Tần Dương và ban công ma sát với nhau rít lên một tiếng. Sau đó hắn dồn lực đạp một phát xuống mép ban công, cả người bắn lên, nhảy về phía một cái ban công khác cách đó 5-6 mét.

- Két.

Bàn tay Tần Dương vừa kịp bắt lấy ban tay vịn ban công. Cân nặng quá lớn làm cho khung sắt cũng phải rung lắc liên hồi. Hai cánh tay của Tần Dương cũng giống như sắt thép vậy. Hắn nắm chặt lấy lan can, cưỡng ép giảm tốc cùng với lực lượng tạo ra từ cú nhảy, sau đó xoay người bò lên cái ban công kia.
Bình Luận (0)
Comment