Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 534 - Chương 544: Cha Biết Lái Trực Thăng Không?

Chương 544: Cha biết lái trực thăng không?
 

- Rẹt rẹt rẹt!

Tần Dương nhanh chóng xem qua hợp đồng, không chút do dự ký tên mình lên, sau đó còn in dấu tay.

Tần Dương vừa rút tờ giấy bên cạnh lau tay, vừa đưa hợp đồng tới trước mặt Tư Đồ Hương. Tư Đồ Hương ký tên mình lên, rồi in dấu tay ngay trước mặt Tần Dương

Hai bản sao, mỗi người một bản.

Tư Đồ Hương đẩy hợp đồng đến trước mặt Tần Dương, sau đó đứng lên, trong mắt tràn đầy ý chí chiến đấu:

- Bắt đầu từ lúc này!

Tần Dương cất một bản hợp đồng, mỉm cười nói:

- Phải, bắt đầu từ lúc này. Cô có muốn thử luôn giờ không?

Ánh mắt Tư Đồ Hương quét qua ngón tay Tần Dương, nhìn thấy chiếc nhẫn trên đó, hừ lạnh nói:

- Hay là cậu bỏ mấy thứ lặt vặt trên người kia xuống, chúng ta thử một phen?

Tần Dương cười híp mắt nói:

- Thực lực của cô lợi hại hơn tôi nhiều. Cô lớn hơn tôi mấy tuổi, lại ỷ lớn hiếp nhỏ như vậy thì không ổn lắm.

Tư Đồ Hương liếc Tần Dương, cũng không cãi lại Tần Dương, xoay người lại khoát khoát tay.

- Đi đây!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đi thong thả không tiễn nhé. À đúng rồi, có thể chút nữa tôi có một người bạn muốn đến London chơi, cô trừng trị tôi thì được, đừng ảnh hưởng đến bạn tôi.

Mắt Tư Đồ Hương lạnh lùng nhìn Tần Dương:

- Hàn Thanh Thanh?

Tần Dương nhún vai:

- Cô nghiên cứu thông tin về tôi khá chi tiết đấy nhỉ.

Tư Đồ Hương hừ nói:

- Tôi biết bên cạnh cậu nhiều người đẹp, Văn Vũ Nghiên, Hàn Thanh Thanh, Lý Tư Kỳ…Nếu thật sự muốn đối phó cậu, đối phó với bọn họ có hiệu quả nhất. Tôi nghĩ như vậy, có lẽ người khác cũng sẽ nghĩ như vậy.

- Cô đang nhắc nhở tôi sao. Trên đời này có ai thật sự cô độc không có bất kỳ ràng buộc gì đâu chứ. Kẻ hèn hạ muốn đối phó một người luôn có thể tìm ra nơi ra tay. Đây căn bản không thể đề phòng. Nhưng tôi dám cam đoan, ai ra tay với bạn bè tôi, tôi sẽ khiến kẻ đó chết rất khó coi!

Tư Đồ Hương không nói gì thêm, xoay người dứt khoát rời đi.

Tần Dương quay về phòng lấy điện thoại ra gọi cho trung tâm phục vụ Long Tổ. Sau khi nghiệm chứng thân phận mình xong, Tần Dương báo cáo tên họ thân phận Tư Đồ Hương.

- Tôi cần toàn bộ tài liệu về cô ta, hơn nữa tiến hành theo dõi cô ta. Bây giờ cô ta đang ở London, tôi muốn biết điểm dừng chân cụ thể của cô ấy.

- Được.

Tần Dương đặt di động xuống, lật bàn tay lên. Bên trong là một máy phát tín hiệu dùng để định vị.

Vốn dĩ Tần Dương muốn lặng lẽ gắn thứ này lên người Tư Đồ Hương, nhưng do dự một hồi vẫn là từ bỏ. Hắn không muốn để Tư Đồ Hương có thể suy đoán ra thân phận của mình từ một số chi tiết nhỏ, vẫn nên để Long Tổ giám sát cô ấy sẽ tiện hơn.

Tư Đồ Hương liệu có dùng giấy thông hành giả che giấu bản thân không, Tần Dương không xác định được. Nhưng Tần Dương chắc chắn đối phương không thay đổi số điện thoại thường dùng. Đây là thứ cung cấp định vị Tư Đồ Hương tuyệt vời nhất.

Có lẽ Tư Đồ Hương sẽ cẩn thận che giấu, nhưng sao cô biết được người mình đối diện không phải người thường mà là đặc công mạnh mẽ có chống lưng là Long Tổ?

Nếu đã ký hợp đồng, vậy Tần Dương sẽ không phòng thủ tiêu cực, mà sẽ chủ động phát động tấn công.

Giúp cha làm nhiệm vụ của ông, giải quyết Tư Đồ Hương, vậy là Tần Dương có thể mời Hàn Thanh Thanh đến chơi rồi.

Lúc xế chiều, Tần Dương nhận được điện thoại của cha.

- Việc của con làm xong chưa?

Tần Dương cười nói:

- Đã xong xuôi, bây giờ chỉ còn lại việc của cha.

Tần Hoa gật đầu:

- Chuyện đã có thay đổi, chúng ta phải nhanh chóng hành động. Lần này cha thật sự cần con trợ giúp.

Tinh thần Tần Dương chấn động:

- Vâng, vậy con đến gặp cha?

- Được, cha đợi con.

Tần Dương rời khỏi khách sạn. Sau khi đến chỗ ẩn thân thay đổi trang phục, hắn lặng lẽ đi đến chỗ Tần Hoa.

Norca bị bắt đó đã mất tích rồi, Tần Dương cũng không truy hỏi, quyết liệt hỏi:

- Bây giờ chúng ta phải làm gì?

Tần Hoa đi đến chiếc bàn trong phòng khách, mở một tấm bản đồ trên đó ra.

- Norca bị bắt đã kinh động đến Erik. Hắn biết mình ở lại nữa sẽ rất nguy hiểm nên đã chuẩn bị trốn khỏi London.

Ngón tay Tần Dương gõ gõ lên tấm bản đồ:

- Căn cứ theo một nguồn tin cậy, Erik chuẩn bị đi cao tốc rời khỏi London, đi đến Paris Pháp, cũng chính là tàu Eurostar. Một khi hắn đến Paris, bên đó sẽ có nhân vật nặng ký tiếp ứng hắn. Muốn bắt hắn lại gần như là không thể nào.

Ánh mắt Tần Dương nhìn vào bản đồ:

- Khi nào hắn đi?

- Chiều mai. Toàn bộ hành trình Eurostar chỉ có 2 tiếng 15 phút. Cũng có nghĩa là hắn chỉ cần vào tàu cao tốc, sau 2 tiếng 15 phút, chúng ta sẽ mãi mãi mất đi cơ hội bắt hắn.

Tần Dương cau mày:

- Ngày mai đi, vậy hôm nay chúng ta phải ra tay trước. Tối nay làm lại lần nữa?

Tần Hoa lắc đầu:

- Hiện giờ Erik đã trốn đi, không ai biết hắn ở đâu. Muốn đối phó hắn vào hôm nay căn bản không làm được.

Tần Dương có chút nghi ngờ hỏi:

- Vậy kế hoạch của cha là gì?

Ngón tay Tần Hoa gõ gõ vào bản đồ:

- Cho dù hắn trốn ở đâu, cuối cùng hắn đều phải lên tàu Eurostar này. Hơn nữa hắn đi Pháp để gặp người mua, hắn nhất định mang theo tài liệu bên người, nên chúng ta sẽ chuẩn bị ra tay trên tàu Eurostar.

Tần Dương trợn to hai mắt:

- Ra tay trên tàu cao tốc. Đây là tàu xuyên quốc gia, kiểm tra an ninh vô cùng nghiêm khắc, không thể mang vũ khí vào. Huống chi hắn sẽ không một thân một mình. Chưa kể cha có thể tra được tin này, người khác e là cũng có thể biết.

Tần Hoa gật đầu:

- Đúng vậy, cho nên cha mới cần con trợ giúp. Dù sao con cũng là người tu hành, không có súng, sức chiến đấu cũng đủ mạnh.

Tần Dương cười khổ:

- Được rồi. Cứ cho là con cũng đi chuyến tàu cao tốc này, coi như con đánh được bại đặc công khác, rồi cuối cùng bắt được Erik hoặc ép hỏi ra được món đồ kia đi nữa, thì e là con cũng không thể yên ổn bước xuống tàu nổi. Dù sao cũng không thể bảo con nhảy tàu đúng chứ. Vận tốc tàu Eurostar là hai ba trăm, con nhảy xuống thì quá bằng tự sát.

Tần Hoa cười ha hả:

- Dĩ nhiên không cần nhảy tàu. Con vào tàu cao tốc bắt người, cha ở ngoài tiếp ứng cho con.

Tần Dương kỳ quái hỏi:

- Đoàn tàu cao tốc này không ngừng giữa chừng mà, cha tiếp ứng thế nào?

Tần Hoa thần bí cười:

- Máy bay trực thăng. Cha sẽ dùng một chiếc máy bay trực thăng, đến địa điểm ra tay trước. Một khi con thành công, con đưa hắn leo lên nóc tàu, cha sẽ lái trực thăng tiếp ứng cho con. Chỉ cần con rời khỏi tàu cao tốc thì mọi việc đều được giải quyết.

Tần Dương trợn tròn hai mắt:

- Máy bay trực thăng? Cha à, cha chơi thật lớn đó, cha biết lái không?

Tần Hoa đưa tay đánh Tần Dương một cái, hừ nói:

- Xem thường cha chứ gì. Bảo cho con biết, nếu nói lái máy bay trực thăng, cha tuyệt đối là dân chuyên nghiệp. Đừng nói là bay trên không trung, cho dù lái xuyên đường hầm cũng không có vấn đề gì!
Bình Luận (0)
Comment