Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 544 - Chương 554: Đánh Cờ

Chương 554: Đánh cờ
 

Tư Đồ Hương không đi theo vào khách sạn, biết Hàn Thanh Thanh ở đây đã đủ rồi.

Chỉ cần biết Hàn Thanh Thanh ở đâu, còn sợ tìm không thấy Tần Dương sao?

Bản thân quả thật đã hứa chỉ đối phó Tần Dương, không liên lụy những người khác. Nhưng mình chỉ theo dõi Hàn Thanh Thanh, không tính là phạm quy chứ?

Tính cảnh giác của Tần Dương rất cao, mình đích thực đã theo dõi hắn, nhưng căn bản không thể theo dõi tiếp nữa. Muốn trực tiếp theo dõi Tần Dương rồi tìm cơ hội ra tay cơ bản là không thể.

Sau khi nghe Tần Dương nói Hàn Thanh Thanh sắp đến, Tư Đồ Hương liền nhanh chóng theo sát Hàn Thanh Thanh. Hàn Thanh Thanh đặt vé máy bay xong, Tư Đồ Hương là người biết đầu tiên.

Tần Dương có thể lẩn trốn Tư Đồ Hương, nhưng hắn không thể không đến sân bay đón Hàn Thanh Thanh chứ.

Tư Đồ Hương nhìn thấy hai người Tần Dương và Connie đón Hàn Thanh Thanh giữa đám người chen lấn ở sân bay, lại theo dõi họ đến khách sạn lần nữa. Nếu người lái xe là Tần Dương, có lẽ Tần Dương sẽ nhận ra được sự khác thường. Nhưng Tần Dương ngồi trong xe, dĩ nhiên không phải lúc nào cũng quay đầu lại xem phía sau có xe theo dõi hay không.

Muốn thoát khỏi mình làm gì có chuyện dễ như vậy?

Tần Dương dĩ nhiên cũng không ngờ Tư Đồ Hương đã tranh thủ cơ hội có lẽ là duy nhất này, bắt được cái đuôi hành tung của mình.

Sau khi làm thủ tục nhận phòng xong, mấy người Tần Dương vào phòng trong khách sạn.

- Tần, cậu nói có người gây sự với cậu, là ai vậy?

Tần Dương cười nói:

- Một phụ nữ Hoa Hạ. Cô ấy đánh nhau rất lợi hại, tôi đánh không lại nên cần phải lẩn trốn một chút. Hơn nữa cô ấy cũng rất thủ đoạn, nên mới mượn thân phận cô đặt phòng, tránh bị cô ấy tra đến chỗ này.

Konnie lo lắng hỏi:

- Lợi hại vậy sao? Cậu không phải người tu hành sao, vậy mà cũng không đánh lại cô ấy?

Tần Dương cười nói:

- Phải, tôi là người tu hành, cô ấy cũng vậy. Sư phụ tôi và sư phụ cô ấy đối đầu nhau, Chúng tôi đã cá cược, nếu ai thất thủ bị đối phương bắt được ba lần thì phải làm tôi tớ cho người đó năm năm!

Connie trợn to hai mắt, giật mình nói:

- Không ngờ các cậu lại đánh cược như vậy. Cậu phải cố lên nhé, nhất định không thể thua.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đúng vậy, không thể thua. Vậy nên chúng ta mới cần phải cẩn thận một chút, Không thể để đối phương phát hiện hành tung của tôi, không cho cô ấy cơ hội đối phó tôi.

Connie nháy mắt:

- Bây giờ ở đây, làm thế nào cũng không tìm được. Đợi chúng ta chơi mấy ngày, sau đó liền đi thám hiểm. Một lần đi mười ngày nửa tháng, xem cô ấy tìm thế nào…

Hàn Thanh Thanh đần mặt:

- Thám hiểm?

Sau khi Connie giải thích, ánh mắt Hàn Thanh Thanh lập tức sáng lên:

- Vậy thì tốt. Tôi có xem mấy chương trình sinh tồn trên ti vi, thực ra tôi vẫn luôn muốn đến rừng rậm nguyên thủy xem thử, nhưng mãi không dám đi. Bây giờ vừa hay hoàn thành tâm nguyện này!

Connie vui vẻ nhìn Tần Dương:

- Cậu xem, Thanh Thanh cũng muốn đi, vậy cứ quyết định như thế nhé!

Tần Dương cười nói:

- Được, khi nào đi?

Connie cau mày nói:

- Chuẩn bị chắc còn ba bốn ngày. Chỉ là chuyến này có thể phải chậm trễ khoảng mười ngày. Cậu đi rồi, vết thương của dì tôi biết làm sao?

Tần Dương cười nói:

- Thật ra vết thương của dì cậu đã bình phục phần lớn, cho dù bây giờ bắt đầu không châm cứu cũng có thể hoàn toàn phục hồi. Chỉ là sẽ hơi chậm một chút. Huống hồ lúc tôi đi đã giúp châm cứu một lần, hạ kim lâu một chút, thời gian nghỉ chính giữa sẽ dài hơn, không ảnh hưởng đến việc điều trị của bà.

Connie thở phào nhẹ nhõm:

- Vậy thì tốt rồi. Đợi sau khi chuẩn bị xong chúng ta liền xuất phát. Dù sao cũng là rừng rậm nguyên thủy, phải chuẩn bị chu toàn. Kho báu gì đó không quan trọng, an toàn là quan trọng nhất!

- Được!

Hàn Thanh Thanh bên cạnh xen vào nói:

- Tôi muốn đi dạo hoàng cung một vòng, không biết có thể vào không?

Connie cười nói:

- Dĩ nhiên không thành vấn đề. Sáng mai tôi bảo quản gia đến đón các cậu, ăn trưa trong hoàng cung, đến hoàng cung Ingles chơi một ngày.

Tần Dương thuận miệng trêu ghẹo nói:

- Vậy nếu chúng tôi may mắn, chẳng phải sẽ gặp được nữ hoàng Ingles sao?

Konnie nháy nháy mắt:

- Đúng vậy, nếu may mắn nói không chừng sẽ gặp được đấy.

Bữa tối diễn ra ở một nhà hàng rất cao cấp, nhà hàng này ở London vô cùng nổi tiếng. Ở đây bạn có thể dễ dàng nhìn thấy nhiều quý, đại gia hay các ngôi sao.

Giữa bữa cơm, Hàn Thanh Thanh cầm túi của mình lên, đi vào nhà vệ sinh.

Một nam một nữ ngồi ở đằng xa, thấy Hàn Thanh Thanh đứng dậy, người phụ nữ kia cũng nhanh chóng đứng lên, không nhanh không chậm đi về phía nhà vệ sinh.

Hàn Thanh Thanh vào nhà vệ sinh xong đi ra. Vừa đi hai bước thì một người phụ nữ đang đi tới đụng vào, lập tức túi xách của cô rơi xuống đất, cả người lệch sang bên, xem chút nữa ngã xuống.

- A, thật xin lỗi, thật xin lỗi...

Mặt người phụ nữ đụng vào Hàn Thanh Thanh áy náy luôn miệng nói xin lỗi, sau đó chủ động ngồi xuống giúp Hàn Thanh Thanh nhặt đồ dưới đất bỏ vào túi.

Người phụ nữ đưa lưng về phía Hàn Thanh Thanh, trong khoảng khắc nhặt túi xách lên, ngón tay vô cùng linh hoạt nhét một vật nhỏ chỉ to bằng móng tay vào kẽ hở dưới cùng của mặt bên túi xách Hàn Thanh Thanh.

Động tác người phụ nữ cực kì nhanh, đợi khi cô ta đứng thẳng người lên, tay cũng đã rút ra khỏi túi xách, hai tay ôm túi, mặt đầy vẻ áy náy đưa túi cho Hàn Thanh Thanh, xin lỗi lần nữa:

- Xin lỗi, do tôi lỗ mãng quá!

Vốn chỉ là chuyện nhỏ đối phương còn không ngừng xin lỗi, Hàn Thanh Thanh dĩ nhiên sẽ không so đo. Cô nhận lấy túi xách, mỉm cười khoát khoát tay:

- Không sao.

Người phụ nữ mỉm cười nhường đường, sau đó nhìn Hàn Thanh Thanh đi ra ngoài. Nụ cười trên mặt cô ta biến mất, ánh mắt trở nên quỷ dị thêm mấy phần.

Người đàn bà đi vào một phòng trong nhà vệ sinh, đóng cửa lại. Cô ta móc di động từ trong túi mình ra, mở màn hình, sau đó bật một ứng dụng, bên trên hiện ra một bản đồ, chỉ là trên bản đồ có thêm một điểm màu đỏ.

Người phụ nữ hài lòng cất di động, nhấn nút xả bồn cầu. Sau đó mới đi ra ngoài, chậm rãi rửa tay, quay lại chỗ của mình.

Người đàn ông ngồi đối diện người phụ nữ, nhẹ giọng hỏi:

- Đặt xong rồi?

Tư Đồ Hương ừ một tiếng:

- Trừ phi cô ta móc sạch sẽ đồ trong túi ra ngoài, nếu không sẽ không phát hiện bên dưới có thêm một món đồ lặt vặt.

Người đàn ông dĩ nhiên chính là tay sai Shinohara Chizuru của Tư Đồ Hương. Hắn cùng Tư Đồ Hương đến đây ăn cơm, dĩ nhiên là giúp che chắn, dù sao tuy Tư Đồ Hương đã ngụy trang, cũng đội tóc giả. Nhưng một người phụ nữ ăn cơm ở đây một mình, tóm lại cực kì thu hút chú ý của người khác.

- Tiếp theo làm gì?

Mắt Tư Đồ Hương bình tĩnh, chăm chú ăn đồ ăn trước mặt, ánh mắt không nhìn về phía bọn người Tần Dương.

- Không cần vội.

Tư Đồ Hương nhấp một ngụm canh nấm, lúc này mới nhẹ giọng nói:

- Hắn vừa ám toán tôi một lần, bây giờ rất đề phòng tôi. Kẻ này rất không dễ đối phó. Bây giờ ra tay chưa chắc có thể thành công. Hiện giờ chắc chắn hắn tưởng rằng đã hoàn toàn cắt đuôi tôi, hơn nữa còn ở chung với bạn bè, dĩ nhiên phòng bị sẽ giảm xuống. Chúng ta chỉ cần từ từ chờ đợi tìm cơ hội thích hợp là được. Lần ra tay này tuyệt đối không thể thất bại nữa.
Bình Luận (0)
Comment