Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 553 - Chương 563: Trầy Da Rồi Sao?

Chương 563: Trầy da rồi sao?
 

Tần Dương bị động tĩnh trước ngực đánh thức. Lúc mở mắt ra, hắn liền nhìn thấy mặt Hàn Thanh Thanh khẽ ửng đỏ, ngượng ngùng đáng yêu lặng lẽ nhích ra khỏi ngực mình.

Tần Dương là người tu hành, đêm qua tuy bị Tư Đồ Hương bỏ thuốc chơi đùa gần chết, nhưng một đêm ngủ đủ giấc khiến tinh thần hắn nhanh chóng khôi phục. Thế nên động tác của Hàn Thanh Thanh sao có thể giấu được hắn.

Thấy cánh tay mình ôm eo Hàn Thanh Thanh, ánh mắt Tần Dương có chút khác thường.

Xem ra khi ngủ mình vẫn không thành thực, trong vô thức ôm người ta vào lòng. Có điều xem ra Hàn Thanh Thanh hẳn không phản kháng, nếu không dù Tần Dương mệt mỏi ngủ thiếp đi cũng chắc chắn sẽ lập tức tỉnh dậy.

Mình cứ ôm Hàn Thanh Thanh như vậy ngủ cả đêm trên chiếc giường lớn.

Tần Dương tỉnh giấc, Hàn Thanh Thanh cũng lập tức cảm nhận được.

Cơ thể cô nhất thời cứng đờ, hồi lâu mới thận trọng quay đầu lại, vừa hay đối diện với ánh mắt sáng lên của Tần Dương.

Gương mặt Hàn Thanh Thanh nhất thời càng đỏ ửng, cô cũng không vội vã thoát khỏi vòng tay Tần Dương. Vậy chẳng phải là giấu đầu hở đuôi sao.

- Tỉnh rồi?

Tần Dương cũng không thu lại bàn tay ôm eo Hàn Thanh Thanh, ngược lại khẽ siết chặt thêm, ôm chặt Hàn Thanh Thanh thêm một chút.

- Cảm ơn cậu.

Hàn Thanh Thanh cảm nhận được lực tay của Tần Dương quanh eo, cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của Tần Dương sau gáy, cả người đều có chút như nhũn ra.

- Cảm ơn tôi cái gì?

Tần Dương cười nói:

- Cảm ơn cậu tối qua không rời đi.

Hắn quả nhiên đoán được!

Trong lòng Hàn Thanh Thanh có vài phần bất an, vì cơ thể dính sát Tần Dương. Cô bỗng nhiên cảm nhận được một chút khác thường từ, nhất thời giống như nai con hoảng hốt nhích người về trước.

Nhận thấy động tác né tránh của Hàn Thanh Thanh, Tần Dương cũng bỗng nhiên ý thức được sự không ổn của mình. Hắn vội vàng buông Hàn Thanh Thanh ra, cổ hơi rụt về sau một cái, sắc mặt có chút ngượng ngùng.

Phản ứng bình thường lúc sáng sớm của đàn ông mà, nào phải Tần Dương thật sự nổi ý đồ đen tối gì đâu.

Hàn Thanh Thanh thoát khỏi vòng tay của Tần Dương, tiện thể từ trên giường ngồi dậy, đi đến trước giường, mở toàn bộ rèm cửa ra.

- Cảnh đêm tối qua ở đây thật sự rất đẹp, đáng tiếc cậu không nhìn thấy…

Tần Dương nhìn Hàn Thanh Thanh mặc áo choàng tắm, lộ ra bắp đùi trắng trẻo, ánh mắt nhu hòa.

- Đúng vậy, bị quấy nhiễu mất rồi. Ngay cả cảnh đêm cũng không xem được. Có điều nếu thích, chúng ta ở lại đây thêm mấy đêm…

Hàn Thanh Thanh quay đầu, thản nhiên cười một tiếng:

- Không cần đâu, tôi nhìn đủ rồi. Tôi nghĩ cảnh đẹp cũng không có bao nhiêu sức hấp dẫn cậu, không cần lãng phí tiền, chỗ này cũng đâu có rẻ.

Tần Dương ừ một tiếng. Quả thật cảnh đẹp đối với hắn cũng không có bao nhiêu sức hấp dẫn. Đề nghị ở lại thêm mấy đêm chẳng qua là muốn để Hàn Thanh Thanh vui vẻ hài lòng mà thôi.

Tần Dương cũng từ trên giường ngồi dậy, nhìn đồng hồ, mỉm cười nói:

- Đói chết mất, chúng ta đi tìm chút đồ ăn đi.

- Ừ, được, tôi đi tắm thay đồ trước. Cậu gọi điện bảo phục vụ đem quần áo cậu đến đi!

- Được!

Hàn Thanh Thanh cầm quần áo của mình đi vào nhà vệ sinh, Tần Dương cầm điện thoại trên đầu giường, gọi điện cho lễ tân.

Phục vụ nhanh chóng đem quần áo của Tần Dương đến. Sau khi Tần Dương đuổi phục vụ đi, phát hiện trong túi xách chỉ có quần áo và đồ lót.

Khi Tần Dương đang suy nghĩ lẽ nào lúc đó mình khỏa thân ra ngoài thì di động của hắn bỗng nhiên vang lên.

Tần Dương cầm di động lên nhìn, sắc mặt nhất thời trầm xuống!

Tư Đồ Hương!

Nữ nhân chết bầm này!

Tần Dương nghe máy, hừ lạnh nói:

- Mới sáng sớm vội vã kiểm tra thành quả thắng lợi của cô sao?

Tiếng cười Tư Đồ Hương khoe khoang, hiển nhiên tâm trạng cực kì tốt:

- Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng. Có phải bây giờ còn đang ôm người đẹp ở trong chăn không muốn dậy không, hay là tranh thủ sáng sớm mặt trời chói chang, tinh thần sung mãn làm thêm một phát nữa?

Tần Dương vốn đang tức giận, nhưng bị Tư Đồ Hương nói như vậy, trên trán lập tức hiện ra vạch đen, lửa giận cũng không phát ra được.

- Tôi nói này Tư Đồ Hương, trong đầu cô có phải có lỗ không, cô bỏ thuốc gì không bỏ, lại bỏ thuốc kích dục cho tôi?

Tư Đồ Hương cười híp mắt nói:

- Chỉ có cậu được phép bỏ thuốc tê cho tôi, không cho phép tôi bỏ thuốc đặc biệt với cậu à. Chỗ tôi có rất nhiều loại, tôi thấy bên cạnh cậu có em gái xinh đẹp, đặc biệt giúp cậu một tay mới bỏ thuốc này. Bây giờ không phải cậu nên cảm ơn tôi à?

Tần Dương hừ lạnh nói:

- Cảm ơn cái đầu cô, bây giờ tôi chỉ muốn đánh cô một trận. Tôi nói cô biết, lần sau rơi vào tay tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tùy tiện bỏ qua nhưng lần đầu đâu.

Tư Đồ Hương hừ nói:

- Ồ, cậu đây là đưa phụ nữ lên giường rồi ném bà mai sang một bên à. Nếu không phải tôi giúp cậu một tay, cậu có thể có thời khác đáng giá này sao. Tối qua làm mấy lần, ba lần hay là năm lần?

Tần Dương cả giận nói:

- Mấy lần cái đầu cô, cái đệch ở trong phòng tắm ngâm nước lạnh hai tiếng đồng hồ. Đây chính là sự khó chịu mà cô nói!

Tư Đồ Hương kinh ngạc dị thường nói:

- Ồ, bên cạnh cậu không phải có đại mỹ nữ sao, hơn nữa có thể một mình đến Ingles du lịch với cậu, đâu kém so với người yêu cậu là bao. Thế mà cậu lại cố chịu không làm gì cô ấy?

Tần Dương hừ nói:

- Cô tưởng ai cũng xấu xa như cô chắc?

Tư Đồ Hương vẫn có chút không dám tin:

- Cậu nói là thật hay giả vậy?

Tần Dương tức giận nói:

- Đương nhiên là thật. Tôi là người dám làm không dám nhận sao?

Giọng nói Tư Đồ Hương nhất thời hơi có chút biến hóa, tựa hồ tăng thêm mấy phần khâm phục:

- Tần Dương, cậu là đàn ông đích thực. Hiệu quả thuốc đó tôi có biết đại khái. Không ngờ trong tình hình ở bên cạnh người đẹp cậu lại gắng gượng nhịn được. Uhm, tôi lại tăng thêm hai phần bội phục cậu, thật lòng đó!

Tần Dương lạnh lùng trả lời:

- Tôi không cần cô bội phục tôi, có điều hành động lần này của cô, tôi đã cho vào sổ đen rồi. Lần sau rơi vào tay tôi, cô hãy cầu nguyện đi!

Tư Đồ Hương hừ nói:

- Chuyện của lần sau lần sau nói, tôi nhất định sẽ đánh bại cậu!

- Được, để chúng tôi chống mắt lên coi. Tôi sẽ suy nghĩ thật kĩ lần sao chiêu đãi cô thế nào!

Tư Đồ Hương chuyển đề tài:

- Phải rồi, uống thuốc xong cậu không làm gì với Hàn Thanh Thanh, vậy chẳng phải tự mình trốn trong nhà tắm vừa ngâm nước lạnh vừa tự xử à?

Sắc mặt Tần Dương tối sầm:

- Liên quan gì đến cô!

Tư Đồ Hương nghe Tần Dương nói, nhất thời hiếm khi cười thật to.

- Haha, cậu không biết chứ, tôi đang tưởng tượng tình cảnh khi ấy của cậu. Vừa nghĩ đến dáng vẻ đáng thương lúc đó tôi liền không nhịn được mà bật cười. Haha, bây giờ tôi rất sung sướng. Cục tức từ lần trước bị cậu bẫy giờ tan sạch sẽ rồi!

Tần Dương bị lời nói của Tư Đồ Hương làm cho thiếu chút nữa hộc máu. Cô nàng chết bầm này, lần sau tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!

- Cô nên vui mừng cô không ở cạnh tôi, nếu không sẽ để cô tự chịu quả báo!

Tư Đồ Hương dĩ nhiên hiểu ý nghĩa trong lời nói Tần Dươn. Cô cũng không tức giận, chỉ hừ một tiếng:

- Cho dù tôi ở cạnh cậu, cho dù cậu muốn ngủ với tôi, vậy trước hết cậu cũng phải đánh thắng tôi mới được. Nếu không, nhìn thấy mà ăn không được chẳng phải càng đau khổ sao. Haha, đúng rồi, tôi còn có một câu hỏi cuối cùng…

Tần Dương mặt lạnh:

- Hỏi đi!

Tư Đồ Hương nghiêm trang hỏi:

- Cậu tự xử chắc chắn rất nhiều lần, có bị trầy da không?
Bình Luận (0)
Comment