Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 560 - Chương 570: Đây Là Thứ Quỷ Quái Gì?

Chương 570: Đây là thứ quỷ quái gì?
 

Tám binh sĩ đi dò đường đằng trước. đám người Tần Dương lẽo đẽo theo sau. Cả đoàn người cùng hướng về phía trước.

- Đây là đáy của một động đá do tự nhiên hình thành, nhưng có thể nhận ra một số dấu vết của con người. Hẳn là là con đường do người mở ra…

Conseil chỉ một cái thang đá trên sườn đồi, trên mặt không giấu nổi sự hưng phấn:

- Nếu có dấu vết của con người, thì có khả năng thứ ở bên trong là thứ chúng ta muốn tìm. Một hang động trong lòng núi trống rỗng ở một nơi xa xôi như thế này, cộng thêm cửa vào được bố trí ở trên sông lớn, tất cả đều thỏa mãn các tiêu chí của kho báu.

Allen lo lắng nói:

- Nếu hang này dẫn đến chỗ kho báu, thì khi cửa hang lộ ra phải chẳng đã có người tiến vào?

Conseil cười nói:

- Hẳn là không đâu. Lúc nãy cậu cũng thấy rằng chúng ta muốn vào cũng phải dùng dụng cụ chuyên dụng Hơn nữa nơi này chỉ có một con sông, ở trên là thác nước nên sẽ hiếm có ai đi thuyền xuôi dòng qua đây. Mà kể cả có thì họ cũng không hứng thú với một cái hang đèn ngòm làm gì.

Allen cười cười không tranh luận, vì ông ta cũng chỉ muốn bộc lộ lo lắng trong lòng mình mà thôi:

- Hi vọng là thế.

Mọi người vẫn tiến leo theo con đường trong hang thì phát hiện con đường này kéo dài về phía dưới. Dựa theo độ cao lúc mới vào hang mà nói thì lúc này cũng đã đi xuống tầm bảy mươi đến tám mươi thước. Nói cách khác họ đang ở trong lòng đất.

Connie cầm đèn pin trong tay chiếu vào những khối thạch nhũ lơ lửng ở đỉnh hang, nhẹ giọng nói:

- Hang động này thật lớn. Nhìn coi bộ sẽ kéo đến tận sâu trong lòng đất ấy nhỉ?

Thanh âm của Hàn Thanh Thanh pha lẫn sự sợ hãi và khâm phục:

- Đúng thế, nơi này thật thần kì. Quả là kiệt tác của tạo hóa. Không biết con đường này sẽ dẫn đến nơi đâu?

Vốn dĩ tưởng rằng chỉ cần đi mười phút là đến tận cùng của cái hang này, nhưng hiện tại đã ba mươi phút trôi qua mà điểm đến vẫn còn mông lung. Dựa vào tốc độ đi, mọi người ít nhát cũng đã đi xuống hai cây số. Tính theo khoảng cách góc vuông, đổi ra ít nhất cũng là tầm bốn năm trăm mét.

- Bây giờ hẳn là chúng ta đang ở dưới lòng đất tầm mấy trăm mét, điều này thật không thể tin nổi.

Tần Dương đang định nói chuyện thì nghe được một âm thanh.

Không phải tiếng người mà là tiếng nước.

- Im lặng!

Tần Dương dừng bước rồi ra hiệu cho mọi người. Lỗ tai hắn cũng dựng lên.

Đúng là tiếng nước.

Đoàn người hiện đang đi trên một sườn đồi, bên phải là vách đá, bên trái là sườn dốc đi xuống bóng tối thăm thẳm, không rõ sâu bao nhiêu, không biết ở dưới có gì. Mà tiếng nước lại truyền từ hướng dưới sườn dốc lên.

- Đấy là cái gì? Làm sao ở dưới lại có tiếng nước?

Conseil cau màu nói:

- Có thể là sông ngầm dưới lòng đất hoặc có thể trong hang này có chỗ trũng tạo thành hồ.

Dù mọi người hiếu kỳ nhưng cũng không muốn đi tìm nguyên nhân. Đi thêm một chút nữa thì binh sĩ đi đầu bỗng dừng lại.

- Thượng tá, chúng tôi phát hiện được một cánh cửa đá đang đóng kín.

Mọi người lập tức mừng rõ lao nhanh về phía trước. Chỉ trong giấy lát mọi người đã đứng trước cánh cửa này.

Đây là một cánh cửa cao chừng ba mét, rộng khoảng hai mét, có điêu khắc một biểu tượng ở trên.

Conseil tiến lại gần phủi đi lớp bụi. Sau khi nhìn kĩ thì mừng rỡ kêu lên:

- Đây là biểu tượng của hoàng gia Ingalls, chúng ta tìm được rồi.

Các ánh đèn lập tức chiếu rọi biểu tượng trên cánh cửa. Conseil kích động nói:

- Đây là biểu tượng của vương triều Stuart.

Con mắt của Connie sáng lên:

- Vương triều Stuart tồn tại từ thế kỉ thứ mười bảy, đến giờ đã gần bốn trăm năm. Đó là thời kì mà hoàng quyền tại Ingalls rung chuyển do phải đối mặt với cuộc cách mạng dân chủ tư sản. Sau đó chế độ quân chủ chuyên chế bị đổi thành quân chủ lập hiến. Không ngờ nơi này có niên đại lâu như thế.

Hàn Thanh Thanh nhìn cánh cửa này rồi hỏi:

- Nhưng phải làm sao để mở cánh cửa này.

Nhà thám hiểm Allen và Andy vừa đi xung quanh vừa nói:

- Cánh cửa này chắc chắn do người tạo ra nên chắc chắn có cơ quan để mở. Á, nơi này có một tay quay nè.

Mọi người nhìn sang quả nhin thấy ở một chỗ lõm có một tay quay bằng kim loại.

- Mọi người lùi lại để tôi thử xem.

Allen bảo mọi người rồi dùng tay ôm tay quay kim loại, dùng sức quay. Có lẽ vì đã quá lâu nên tay quay khá rít. Nhưng cuối cùng nó cũng được Allen làm chuyển động.

“Rầm”

Một tiếng động trầm thấp mà ngột ngạt vang lên, kéo theo sau là tiếng bánh răng cử động. Cánh cửa đá to bự cũng trượt sang một bên. Nhưng đến khi lộ ra một khe hở đủ cho một người nghiêng mình len qua thì bánh răng lại phát ra âm thanh lạ. Cánh cửa đã cũng bị két không di động chút nào nữa.

Allen cầm đèn pin chiếu vào bên trong thì thấy một con đường khô ráo. Ở cuối đường lờ mờ có ánh kim loại phản chiếu.

Allen mở to hai mắt:

- Tôi nhìn thấy có ánh kim. Xem ra chúng ta tìm được kho báu rồi.

Harry nhìn thoáng qua tình hình bên trong, không vội vã đi vào mà chỉ cau mày:

- Không thở mở hoàn toàn cánh cửa đá này ra à?

Allen cười khổ:

- Đúng thế. Đã qua mấy trăm năm nên hẳn là bánh răng bị kẹt, dù dùng bao nhiêu sức cũng không lay động được tay quay nữa. May mà mở được một cái khe đủ để từng người chui qua.

Harry ừ một tiếng, quay đầu ra lệnh:

- Bagel, cậu mang hai người vào dò đường.

- Rõ!

Đang đứng cảnh giới ở một bên, Bagel lập tức tuân lệnh, đi về hướng cánh cửa đá. Nhưng khi vừa đi được hai bước thì một bóng đen bỗng từ đau vọt ra nhào vào Bagel và cắn vào cổ hắn.

Bagel bị tập kích đột ngột thì vô thức giương súng lên nhưng không kịp. Bóng đen kia gọn gàng cắn đắt cổ của hắn khiến máu tươi tuôn xối xả. Bóng đen dùng lực đẩy Bagel xuống hướng sườn dốc làm cả hai đều lăn vào bóng tối.

- A!

- Đây là thứ quỷ quái gì?

- Ối trời ơi.

Mấy người Connie không kịp nhìn rõ Bagel bị tấn công bởi cái gì, nhưng biến cố này khiến họ vô thức hét lên.

Sắc mặt Tần Dương biến đổi, tiến lên một bước chắn trước mặt Hàn Thanh Thanh, sắc mặt ngưng trọng.

Vừa rồi hắn chú ý vào Bagel, cũng chứng kiến toàn bộ cuộc đột kích của bóng đen và miễn cưỡng nhìn thấy hình dáng của bóng đen.

Hình thể của nó giống chó sói, toàn thân mọc vẩy giống như cá, trên người có gai chọc thẳng ra ngoài, răng trắng hếu như đao, hình dạng dữ tợn và xấu xí...
Bình Luận (0)
Comment