Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 570 - Chương 580: Chữa Thương Bằng Chưng Độc

Chương 580: Chữa thương bằng chưng độc
 

Sau hai giờ, Tần Dương được chuyển từ bệnh viện về lâu đài của công tước Kenrat. Môi trường tại đây rất yên tĩnh nên phù hợp với việc trị liệu cho Tần Dương. Hai vợ chồng công tước Kenrat cũng rất nhiệt tình. Dù sao Tần Dương đã có ơn lớn đối với phu nhân Kenrat, nên bây giờ hắn bị thương, hai người đều rất vui vẻ hỗ trợ.

- Tôi cần một cái nồi lớn, hoặc thùng cũng được, loại mà có thể nhóm lửa đun nước phía dưới...

Connie đáp ứng ngay tắp lự:

- Vâng, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay.

Arras ở bên cạnh không kìm được tò mò, hỏi:

- Chuẩn bị cái này để làm gì?

Mạc Vũ nhẹ giọng giải thích:

- Để "nấu" Tần Dương lên. Trong nồi sẽ có thảo dược được nấu cùng. Những thảo dược này sẽ bay hơi rồi bị ngưng tụ thành màn "sương mù" xung quanh Tần Dương. Chỉ cần nó hấp thu dược chất qua lỗ chân lông cộng thêm nhiệt độ cao đẩy nhanh quá trình tuần hoàn thì những độc tố trong cơ thể sẽ bị ép ra.

Arras mở to hai mắt, cảm thán:

- Làm thế cũng được?

Mạc Vũ chỉ cười chứ không nói gì nữa.

Rất nhanh, một chiếc nồi hấp lớn đã được chuẩn bị xong. Trong thời gian Connie đi chuẩn bị nồi thì Mạc Vũ cũng đã lôi ra một đống thảo dược mang từ Hoa Hạ sang, rồi lần lượt sơ chế thật tốt.

Ngọn lửa bùng lên, Mạc Vũ ném hết thảo dược vào trong nồi rồi để lồng hấp ở trên miệng nồi. Sau đó, ông lột hết quần áo của Tần Dương rồi đặt hắn lên trên.

- Quá trình này rất vất cả, con phải chịu đựng và dùng hết sức để vận chuyển nội khí tuần hoàn. Càng kích thích cơ thể nhiều thì độc tố được thanh trừ càng triệt để.

Tần Dương gật đầu:

- Con đã rõ.

- Thầy sẽ khống chế nhiệt độ. Nếu chịu không được thì nói một tiếng để thầy hạ lửa.

Mạc Vũ rút Quan Âm Châm ra rồi cắm hơn mười cây vào người của Tần Dương. Tiếp đến, Mạc Vũ bắt đầu nấu chín dược thảo.

Chỗ lồng hấp mà Tần Dương đang ngồi nóng lên rất nhanh, hơi nóng bủa vây lấy Tần Dương làm toàn mồ thôi toàn thân hắn túa ra.

Tần Dương cảm nhận được tất cả lỗ chân lông của mình đều được mở ra, hơi nước nóng hổi tựa như vô số cây châm nhỏ chui vào trong lỗ chân lông làm cho hắn cực kì khó chịu.

Tần Dương vận chuyển nội khí trong cơ thể, làm chúng tuần hoàn với tốc độ cao, không ngừng kích thích từng tấc da thịt của bản thân.

Thời gian trôi đi từng phút một, vốn dĩ cơ năng thân thể của Tần Dương đã vận chuyển rất chậm nhưng dần đã trở lại nhịp độ bình thường. Những độc tố trong cơ thể hắn dần dần bị bốc hơi ra ngoài theo đường lỗ chân lông, cả cơ thể đang có những biến chuyển tích cực.

Đám người Hàn Thanh Thanh và Connie đừng ở một bên nhìn cảnh tượng này với tâm lý khẩn trương.

Vụ chữa bệnh này nhìn qua rất kinh khủng bởi trông Tần Dương cứ như sắp bị nấu chín đến nơi.

Sau khoảng nửa giờ, Mạc Vũ ngừng lại, dần hạ nhiệt không khí trong lồng hấp. Cuối cùng hắn vác Tần Dương đang kiệt sức nằm thẳng cẳng ra ngoài.

Sau khi kiểm tra một lần thật kỹ lưỡng, Mạc Vũ hài lòng gật đầu.

- Độc tố trong cơ thể đã giảm không ít nhưng vẫn còn nhiều. Trước tiên con hãy nghĩ ngơi một lát, đợi khi hồi phục sức lực rồi lại tiếp tục. Bằng không thì chỉ sợ con không chết vì độc mà lại bỏ mạng vì bị hấp chín.

- Rõ, sư phụ!

Tần Dương thở phì phò đáp. Khuôn mặt hắn ngập tràn sự mỏi mệt. Ở trong lồng hấp, hắn không chỉ bị hơi nóng kích thích mà còn chịu sự giày vò của độc tố trong cơ thể. Quá trình vừa rồi diễn ra cực kì thống khổ. Nếu không phải hắn có khát vọng sống mạnh mẽ và nghị lực phi thường thì chẳng thể nào kiên trì nổi.

Mạc Vũ quay đầu nhìn Arras:

- Giáo sư Arras, tôi cần mấy loại thảo dược chứa Gluco. Hiện giờ Tần Dương toát mồ hôi quá nhiều nên tôi cần truyền năng lượng để cơ thể của nó hồi phục.

Arras tận mắt nhìn thấy quá trình chữa bệnh vừa rồi nên rất khâm phục Mạc Vũ. Nghe Mạc Vũ mở lời, hắn đáp ứng không chút do dự:

- Được, để tôi sai người đi lấy.

Sau khi sắp xếp xong, Arras không kìm được, hỏi Mạc Vũ:

- Mạc tiên sinh, sau khi trị liệu xong, độc tố trong cơ thể Tần Dương sẽ có thể được loại bỏ hết không?

Mạc Vũ cười nói:

- Căn cứ vào tình hình hiện tại của nó thì độc tố trong cơ thể đã giảm được một phần tư, còn phải thực hiện thêm vài lần nữa mới có thể loại bỏ hết được.

Arras mở to hai mắt, hiếu kì hỏi:

- Mạc tiên sinh, ý của ông là chỉ cần lặp lại quá trình vừa rồi mấy lần nữa là độc tố trong cơ thể của Tần tiên sinh sẽ hoàn toàn được thanh trừ sao?

Mạc Vũ gật đầu:

- Chính xác.

Arras há hốc mồm, sợ hãi than thở:

- Y thuật của phương Đông quả là thần kỳ. Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ nghe nói về cách thức giải độc kỳ là như thế. Liệu tôi có thể hỏi ngài đã dùng những loại thảo dược gì không?

Mạc Vũ không hề chần chừ mà kể tên tất cả các loại dược thảo. Nghe xong, mắt của Arras càng trợn to hơn vì nhiều thứ hắn chưa từng nghe đến, còn mấy loại thảo dược hắn biết thì lại có số tuổi lâu đến dọa người.

- Vậy số thảo dược này chắc đắt lắm nhỉ?

Mạc Vũ cười điềm nhiên:

- Quả thật nhiều loại cực kì quý hiếm. Nếu tính ra tiền mà nói thì tổng cộng cũng phải mấy trăm vạn.

Arras cảm thấy cạn lời. Phương thức trị liệu thì kì lạ, thảo dược cũng đắt đỏ. Người bình thường làm sao có thể được hưởng thụ loại chữa bệnh như thế này.

Mạc Vũ nói tiếp:

- Thực ra phương pháp chữa bệnh này chỉ phù hợp với người tu hành bởi bọn họ có cơ thể và ý chí hơn người. Còn người bình thường không thể nào chịu đựng nổi nhiệt độ đó, không thể ở trong lồng hấp lâu như vậy, cũng chẳng thể vận nội khí để kích thích cơ thể. Nói cách khác, nếu Tần Dương là người bình thường thì tôi cũng phải bó tay.

Arras gật đầu nhưng trên mặt vẫn không giấu nổi sự khó tin.

Trước đó, phu nhân Kenrat bị thương, không ai có thể tìm được biện pháp chữa trị thì Tần Dương lại làm được. Bây giờ, Tần Dương trúng độc, mọi người đều bó tay thì sư phụ của Tần Dương là Mạc Vũ lại có thể giải quyết nhẹ nhõm.

Y thuật của hai thầy trò Mạc Vũ đều rất quỷ dị nhưng mang lại hiệu quả kì diệu khiến cho một tiến sĩ y học lừng danh như Arras cũng phải sùng bái.

Hai thầy trò nhà này quả là tài ba xuất chúng. Nếu bọn họ muốn nổi tiếng thì thừa sức làm chấn động cả thế giới.

Hai người Hàn Thanh Thanh và Connie đứng bên cạnh nghe hai người nói chuyện thì tâm trạng căng thẳng cũng buông lỏng.

- May quá, Tần Dương được cứu rồi.

Connie kéo tay của Hàn Thanh Thanh, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.

Hàn Thanh Thanh ừ một tiếng, ánh mắt vẫn không rời khỏi Tần Dương. Tâm trạng của cô vừa vui mừng nhưng cũng rất bất an, đặc biệt là khi nhìn Mạc Vũ đang đứng ở đó.

Mạc Vũ mong muốn Tần Dương cưới Văn Vũ Nghiên để bù đắp những tiếc nuối trong quá khứ.

Bây giờ khi nhìn Tần Dương và mình ở cùng với nhau, liệu Mạc Vũ có tức giận và trách cứ Tần Dương không?

Còn Tần Dương sẽ đối xử với mình như thế nào đây?
Bình Luận (0)
Comment