Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 578 - Chương 588: Việc Riêng Của Long Vương

Chương 588: Việc riêng của Long Vương
 

- Con gặp phải rắc rối gì, mà phải làm phiền tới sư phụ con vậy?

Ở trong phòng Tần Dương, Tần Hoa cau mày, mặt tràn đầy vẻ lo lắng.

Tần Dương cười khổ:

- Bọn con tham gia một cuộc thám hiểm, nhưng lại gặp phải chuyện ngoài ý muốn...

Bởi vì thân phận đặc công của cha, nên dù đây là chuyện nguy hiểm, Tần Dương cũng có thể trao đổi, không cần phải giấu diếm.

Sau khi Tần Hoa nghe xong câu chuyện của Tần Dương, thở phào nhẹ nhõm:

- Thì ra là thế. Vậy xem ra đúng là trong cái rủi có cái may, mà y thuật của sư phụ quả thật là không thể chê!

Tần Dương gật đầu:

- Đúng vậy, tố chất cơ thể con bây giờ đã cao hơn trước rất nhiề. Hơn nữa sư phụ còn nói cơ thể con vẫn còn đang xảy ra biến đổi.

- Vẫn đang biến đổi? Sự tăng lên này không phải chỉ có một lần?

Vẻ mặt Tần Dương cũng có chút bất đắc dĩ:

- Vâng. Đây là một loại vật chất lạ, thậm chí ngay cả bệnh viện lớn ở Luân Đôn cũng không thể xác định được. Cũng may nhờ có sư phụ ra tay mà con mới được cứu. Sư phụ nói thứ vật chất lạ kia sẽ thay đổi thể chất của con, cụ thể cuối cùng sẽ ra sao thì ông ấy cũng không biết, chỉ có thời gian mới có thể trả lời câu hỏi này mà thôi. Chẳng qua, nhìn từ những kết quả hiện tại, hẳn là vẫn đang biến đổi theo chiều hướng tốt.

Tần Hoa nhíu mày:

- Tốt nhất là con bỏ ra chút thời gian về nhà. Trong nhà có thiết bị tiên tiến nhất và kỹ thuật cũng cao cấp nhất Hoa Hạ, để cho bọn họ kiểm tra cơ thể cho con.

Đương nhiên là Tần Dương hiểu nhà” mà Tần Hoa nói tới chính là Long Tổ, khẽ gật đầu:

- Dạ, con sẽ bỏ chút thời gian về nhà kiểm tra.

Tần Hoa thở phào nhẹ nhõm, chuyển đề tài:

- Con đã xác nhận quan hệ với Hàn Thanh Thanh chưa?

Tần Dương có hơi xấu hổ:

- Vẫn chưa.

Tần Hoa cười nói:

- Cha thấy hai đứa con ở chung với nhau rất thân mật, còn tưởng hai đứa đang yêu nhau chứ?

Tần Dương lắc đầu:

- Bọn con đã trải qua rất nhiều chuyện với nhau, cùng nhau chia ngọt sẻ bùi, phần tình nghĩa này sao có thể không nồng hậu cho được.

Tần Hoa cười nói:

- Cũng không sai. Còn có tình cảm gì có thể sâu sắc hơn tình cảm sinh ra từ hoạn nạn có nhau chứ? Cô bé là một cô gái tốt, nếu như hai đứa có thể đến với nhau, cha đồng ý. Ừ, mẹ con cũng thích cô bé.

Nét mặt của Tần Dương có hơi kỳ lạ:

- Cái này cha không cần phải nói con cũng biết. Cha hơi nhiệt tình quá rồi đấy, sắp dọa Hàn Thanh Thanh rồi đó. Đúng rồi, quan hệ của cha và mẹ giờ sao rồi, có tốt hơn không?

Tần Hoa gật đầu:

- Ừ, cũng tốt hơn trước nhiều. Dù sao giận nhau nhiều năm như vậy, cũng không phải chỉ hai ba ngày là xong!

Tần Dương cười hì hì khích lệ:

- Cha, vậy cha phải cố lên. Hi vọng cơm tất niên năm nay, một nhà chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm đoàn viên.

Tần Hoa tự tin nói:

- Yên tâm đi, tuyệt đối không có vấn đề!

..

Mấy ngày sau, Tần Dương dẫn Hàn Thanh Thanh đi dạo Cố cung, Trường Thành, thăm quan những danh lam thắng cảnh kinh thành.

Cuối tuần, La Thi Thiến kéo Hàn Thanh Thanh đi dạo phố, Tần Dương cũng nhân cơ hội này đi tới Long Tổ, gặp Long Vương Diệp Tây Đông.

Sau khi Diệp Tây Đông nghe xong chuyện của Tần Dương, cũng khá tò mò với tình trạng của cơ thể Tần Dương, bèn tự mình dẫn hắn tham gia tất cả các loại kiểm tra.

Sau khi nhận được kết quả, Diệp Tây Đông xem xong rồi đưa nó choTần Dương.

- Cơ thể của cậu quả thật đã xảy ra một loạt biến hóa rất thần kỳ, mật độ cơ bắp, độ cứng của xương, … của cậu đều đã tăng lên rất nhiều. Giống hệt như những gì sư phụ cậu đã nói, trên người cậu đang xảy ra biến hóa giống như người tu hành luyện thể của phương tây. Nếu như còn có thể tiếp tục tăng lên, vậy có lẽ cậu sẽ trở thành một người tu hành vừa có nội khí vừa luyện thể.

Tần Dương cầm bản kết quả kiểm tra, trong đó còn có kết quả kiểm tra sức khỏe lần trước của tần Dương ở Long Tổ. Hai bản kiểm tra sức khỏe mang ra đối chiếu với nhau, lập tức thấy được sự khác biệt cực kỳ rõ ràng.

Tần Dương cẩn thận kiểm tra số liệu, phát hiện những số liệu này còn lớn hơn số liệu hắn kiểm tra lần trước ở Luân Đôn. Điều này đã nói rõ, mỗi ngày qua đi cơ thể của hắn đều đang xảy ra biến hóa.

Tần Dương nói lại phát hiện của bản thân, Diệp Tây Đông cười nói:

- Bọn họ đã giữ lại mẫu máu của cậu, thử xem có thể đạt được kết quả nghiên cứu gì không. Đáng tiếc con quái thú đâm cậu bị thương là một con đặc biệt, nếu không thì chỉ cần có mẫu vật để nghiên cứu, thì có lẽ không bao lâu là chúng tôi có thể đạt được kết quả khả quan rồi.

Tần Dương cười nói:

- Cùng loại với thứ chúng tôi đang nghiên cứu sao?

Diệp Tây Đông gật đầu:

- Ừ, lần này nhờ cậu mang về kết quả nghiên cứu của Baer Enzymes mà chúng tôi tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Vốn tôi còn định chờ sau khi nghiên cứu này ra chút thành quả, thì sẽ thưởng cho cậu một chút phúc lợi. Bây giờ xem ra chắc là cậu không cần nữa rồi, cậu quả là một tên may mắn.

Tần Dương cười khổ nói:

- Lúc ấy ở trong bệnh viện nhịp tim của tôi đã ngừng đập rồi đó. May nhờ có sốc điện mới mang tôi từ quỷ môn quan về đấy. May mắn kiểu này thì tôi không cần đâu, nguy hiểm quá.

- Đây chính là đại nạn không chết nhất định sẽ có phúc trong truyền thuyết nha.

Diệp Tây Đông cười nói:

- Mà phảo công nhận cậu cũng khá thật. Làm đặc công mà còn có thể trở thành bạn thân của Công chúa Ingalls, lần này còn được gặp mặt Nữ hoàng Ingalls, cùng đi thám hiểm kho báu Hoàng gia…

Tần Dương cười hắc hắc:

- Xem ra sau này nên ít tới Ingalls chấp hành nhiệm vụ, nếu không kiểu gì cũng cảm thấy hơi là lạ.

Diệp Tây Đông cười ha ha:

- Tạm thời cũng không có nhiệm vụ đi ra nước ngoài cho cậu đâu, nhưng mà ở Trung Hải có một chuyện, cần cậu đi xử lý.

Tần Dương nhíu mày:

- Nhiệm vụ?

- Không không không, không phải là nhiệm vụ. Xem như đây là việc riêng của tôi, um, có thể coi như là giúp tôi một chút!

Tần Dương “à” một tiếng, cười nói:

- Chuyện gì, ông nói đi?

Diệp Tây Đông há miệng, dường như nghĩ đến cái gì, do dự một chút, cuối cùng vỗ vỗ bả vai Tần Dương:

- Chờ cậu trở về Trung Hải rồi tôi sẽ nói với cậu sau.

Tần Dương nhìn Diệp Tây Đông bằng ánh mắt khó hiểu:

- Này ông già, đừng có ra vẻ bí ẩn, ông làm tôi thấy hơi sợ đó?

Diệp Tây Đông cười ha ha:

- Làm gì có ra vẻ bí ẩn đâu. Chẳng qua lúc trước có thiếu nợ nhân tình của người ta, bây giờ người ta gặp ắc rối, muốn trả nợ thôi mà.

Ánh mắt của Tần Dương vẫn đầy vẻ khó hiểu như trước:

- Đừng đùa nha. Ông là ai chứ, Long Vương đó, quyền cao chức trọng. Cho dù người ta có gặp phải rắc rối cỡ nào, ông muốn giải quyết cho người ta thì chẳng phải cũng chỉ cần nói một câu thôi hay sao?

Diệp Tây Đông cười khổ nói:

- Có một ít chuyện không phải là dùng một câu nói là giải quyết được đâu. Yên tâm đi, cũng không phải là chuyện quá khó gì cả. Nếu như cậu xử lý cẩn thận, không chừng còn có thể kiếm được chút lợi ích đó.

Diệp Tây Đông ra vẻ bí ẩn, làm Tần Dương cảm thấy rất tò mò. Chẳng qua nếu Diệp Tây Đông đã không muốn nói, thì Tần Dương cũng chịu.

- Được rồi, OK, cũng còn hai ba ngày nữa tôi mới về Trung hải. Có chuyện gì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi.

Diệp Tây Đông khẽ gật đầu:

- Được, tới lúc đó tôi gọi điện báo cho cậu.

Tần Dương để bản báo cáo kiểm tra sức khỏe của mình xuống:

- Nếu như không có chuyện gì nữa thì tôi về đây.

Diệp Tây Đông cười nói:

- Chuyện nhà cậu giờ sao rồi?

Đương nhiên là Tần Dương biết Diệp Tây Đông đang hỏi cái gì, cười tủm tỉm nói:

- Rất tốt, tốt nhất từ trước tới giờ!
Bình Luận (0)
Comment