Chương 589: Tôi không kiếm tiền ai kiếm tiền!
- Gần đây thế nào, vẫn thuận lợi chứ?
Công ty thực phẩm bảo vệ sức khỏe Thiểm Điện, Tần Dương ngồi trên ghế sofa, cười hì hì nhìn Hàn Chân.
Hàn Chân cười nói:
- Tình hình vô cùng tuyệt vời, bây giờ trên thị trường sản phẩm của chúng ta có tiếng tăm cực kì tốt. Theo tình hình này kế hoạch trước đây của chúng ta phải làm trước thời hạn mới được.
Tần Dương cười nói:
- Vậy không phải rất tốt sao, có tiền rồi.
Hàn Chân mỉm cười nói:
- Xem ra cuối năm nay tôi có thể nhận một khoản tiền lương không nhỏ đây.
Trước đó Tần Dương đưa ra hai hình thức trả công cho Hàn Chân, Hàn Chân đã chọn ăn chia lợi nhuận. Bây giờ công ty trong thời gian ngắn đã bắt đầu tăng trưởng, sản phẩm đã dần dần ở trạng thái cung không đủ cầu. Hình thức tiêu thụ như vậy giữ vững đến cuối năm, lợi nhuận tuyệt đối là một con số khả quan. Dĩ nhiên Hàn Chân cũng có thể nhận được một khoản tiền lớn.
Tần Dương cười hì hì nói:
- Đó đều là lựa chọn của anh, xứng đáng mà!
Hàn Chân nhìn Tần Dương cười hì hì đối diện, ánh mắt hơi có phần phức tạp.
Tấm lòng của ông chủ nhỏ này của mình thật là không phải phóng khoáng bình thường. Thành lập công ty say đó liền ném cho anh, bản thân chẳng ngó ngàng gì tới. Mà quyền hắn trao cho mình cũng thật đáng sợ, nghiệp vụ kinh doanh dưới mười triệu, mình chỉ cần kí tên là có thể thực hiện.
Hơn nữa tuy Tần Dương mới hai mươi tuổi nhưng tâm trí, khí độ cực kì kinh người. Rất hào sảng, xem danh lợi như mây trôi nước chảy. Đầu tiên là tùy tiện bán ra ba mươi lăm phần trăm cổ phần công ty, sau đó lại lấy bốn mươi phần trăm làm tiền thưởng cho nhân viên công ty.
Sau khi cảm thán, Hàn Chân lại có chút vui vẻ với lựa chọn của mình. Trước mắt công ty Thiểm Điện vẫn chưa thể xem là công ty gì lớn, nhưng theo tình hình tuyệt vời hiện giờ, việc công ty Thiểm Điện xếp vào hàng ngũ công ty thực phẩm chức năng hàng đầu toàn Hoa Hạ cũng chỉ là vấn đề thời gian. Huống hồ với ý tứ của Tần Dương, làm thực phẩm chức năng chỉ là lựa chọn tùy tiện của hắn, hắn còn có kế hoạch lớn hơn. Hắn muốn kinh doanh nhiều lĩnh vực hơn!
Hiện tại mình đã là nhân viên công ty, nếu thuận lợi thậm chí mình còn có thể trở thành thuyền trưởng của chiếc thuyền kinh doanh này. Điều này khiến nội tâm Hàn Chân tràn đầy cảm giác mong đợi.
Hàn Chân là người có bản lĩnh, thu nhập cũng không thấp. Thực ra anh không đam mê đồng tiền mãnh liệt. Điều anh muốn là một chỗ có thể phát huy sở trường, có thể nói là quyền lợi, cũng có thể nói là vinh dự.
Đây là lý do anh chọn làm CEO của Tần Dương, hơn nữa bây giờ anh đã càng ngày càng nhìn thấy hi vọng.
- Hiện giờ sản phẩm của chúng ta đã cung không đủ cầu. Dây chuyền sản xuất của chúng ta phải lập tức tiến hành mở rộng, từ hai dây chuyền mở rộng ra bốn dây chuyền, tăng năng suất sản xuất lên gấp đôi. Tạm giữ tình hình trước mắt, sau đó chúng ta cần mở rộng sản phẩm ra cả nước. Chỉ dựa vào năng suất sản xuất của nhà máy chúng ta thì còn kém xa lắm, chúng ta phải tiến hành sản xuất ở tỉnh thành khác. Như vậy mới có thể nâng cao nâng suất, giảm chi phí vận chuyển…
Tần Dương sảng khoái gật đầu:
- Được đấy, những vận hành kinh doanh này tôi không hiểu, anh cho người ra ngoài khảo sát trước đi. Xem thử là thu mua hay xây lại đều được, sau khi khảo sát xong thông báo với tôi một tiếng là được.
Hàn Chân im lặng nhìn Tần Dương:
- Cậu là ông chủ phóng khoáng nhất, yên tâm nhất mà tôi từng gặp. Cậu không sợ tôi âm mưu tư lợi ở giữa sao. Phải biết quyền hạn cậu cho tôi, tôi muốn kiếm lợi cho mình không phải quá dễ dàng sao?
Thần sắc Tần Dương tự nhiên cười cười:
- Nếu chút quyền lợi này có thể khiến cậu dao động, muốn mưu lợi cho bản thân, vậy há chẳng phải nói rõ cậu không phải người tôi cần sao. Mọi người tan rã sớm một chút không phải tốt sao. Hơn nữa, tuy toàn bộ nhà máy tôi đều cho cậu quản lý, một mặt vì tin tưởng năng lực và nhân phẩm cảu cậu, mặt khác là tin tưởng năng lực của tôi. Tiền của tôi không phải ai muốn lấy là có thể lấy được. Hình như tôi từng nói với cậu, sức mạnh tôi có thể vận dụng có thể còn mạnh mẽ hơn nhiều so với những gì các cậu tưởng tượng. Tôi muốn điều tra cái gì không ai trốn được tôi.
Hàn Chân cười nói:
- Đây mới cái gan dám bỏ mặc tất cả thật sự sao?
Thần sắc Tần Dương thản nhiên:
- Cứ xem là vậy đi. Có điều nguyên nhân mất trắng thực sự vẫn làn lười. Hơn nữa tôi thật sự không xem trọng công ty Thiểm Điệm cho lắm, chỉ là tùy tiên làm thử nghiệm thôi. Thành công đương nhiên càng tốt, thất bại thì tôi cũng không thất vọng gì. Tôi không thiếu tiền, tôi không xem trọng tiền bạc là bao. Trên đời này có nhiều thứ hữu ích hơn tiền rất nhiều. Trước đây một người trưởng bối của tôi tiện tay mua một tòa nhà thương mại trong thành phố trị giá năm trăm triệu tặng tôi, tôi cũng từ chối…
Sắc mặt Hàn Chân hơi đổi, tòa nhà thương mại trị giá năm trăm triệu!
Tần Dương từ chối!
Hàn Chân không nghĩ Tần Dương đang chém gió, vì hắn có thể cảm nhận được Tần Dương nói đều là sự thật.
Tần Dương thật sự không để tâm công ty Thiểm Điện. Nếu không vừa nghỉ hè, hắn liền chạy đến Ingles. Hai tháng trôi qua một cuộc điện thoại hắn cũng không gọi về, giống như căn bản không có chuyện này.
Hàn Chân chăm chú nhìn Tần Dương:
- Cậu đến từ đại gia tộc sao? Hãy nói ra để tôi được mở rộng tầm mắt?
Tần Dương lắc đầu:
- Mọi thứ, uhm. Đa số của tôi đều do tôi cố gắng kiếm được, không liên quan đến gia đình.
Hàn Chân cười nói:
- Nhưng cậu mới hai mươi tuổi…
Tần Dương cười hì hì nói:
- Tài không đợi tuổi mà. Được rồi, Hàn Chân, năm nay cố gắng một chút, lập kế hoạch ổn thỏa cho tương lai của thực phẩm chức năng Thiểm Điện, để công ty đi vào nề nếp. Có lẽ cuối năm hoặc đầu năm sau, tôi định thành lập công ty tập đoàn, mở thêm hai ba dòng sản phẩm mới nữa. Anh là ứng viên cho vị trí giám đốc tập đoàn của tôi, đừng làm hỏng việc đấy.
Ánh mắt Hàn Chân sáng lên:
- Nhanh như vậy?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Hiện giờ tôi đã năm hai đại học rồi, đến khi tốt nghiệp đại học chỉ còn ba năm nữa. Thời gian của tôi không nhiều nên nhất định phải nhanh một chút.
Hàn Chân im lặng nhìn Tần Dương:
- Tốt nghiệp đại học? Mục tiêu của cậu là trong ba năm tạo ra một công ty tập đoàn kinh doanh nhiều lĩnh vực sao?
Tần Dương gật đầu:
- Đúng vậy. Không chỉ là thành lập, hơn nữa còn muốn thực lực hùng hậu!
Hàn Chân bất đắc dĩ giơ ngón cái lên:
- Đây quả thực là còn khoa trương hơn tốc độ Hoa Hạ. Vậy sản phẩm tiếp theo cậu muốn chọn đã chuẩn bị xong chưa?
Tần Dương cười nói:
- Cái này rất đơn giản. Ừ, ăn uống cũng xem như một loại đi, còn có thuốc thang nữa, uhm, mỹ phẩm làm đẹp, đồ trang điểm coi như là một loại. Dù sao mấy loại sản phẩm này chỉ cần có hiệu quả cũng rất dễ nổi tiếng nhanh chóng. Đợi tiền nhiều thêm chút nữa thì tiến vào kinh doanh bất động sản vân vân. Dù sao con đường kiếm tiền này thì kiếm tiền trước rồi làm một ngành gia tăng địa vị xã hội, sau đó để bản thân trở thành người mà xã hội không thể thiếu, trở thành người có tiếng nói. Đây chính là mục tiêu của tôi….
Hàn Chân mở to hai mắt, cười khổ nói:
- Sao trong mắt cậu làm ăn kiếm tiền dễ như vậy chứ?
Tần Dương cười cười, ra vẻ đương nhiên:
- Bởi vì tôi có sản phẩm tốt. Hiện giờ thời đại bùng nổ tiêu dùng này, tôi không kiếm tiền ai kiếm tiền. Thuốc ba món không phải đã chứng minh rồi sao?
Hàn Chân cạn lời. Phải, kiếm tiền với người khác mà nói có thể rất khó khăn, nhưng đối với Tần Dương mà nói, hình như thật sự rất đơn giản...
Nhưng làm sao cũng cảm thấy có chút đả kích người ta nhỉ?